Huyền Thoại
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 7 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 95 bài trong đề mục
Trường Phi Bảo 25.10.2005 23:24:44 (permalink)
Huyền thoaị
-Đoàn Thị Lam Luyến-

Giá được một chén say mà ngủ suốt triệu năm
Khi tỉnh dậy anh đã chia tay với người con gái ấy
Giá được anh hẹn hò dù phải chờ lâu đến mấy
Em sẽ chờ như thế một tình yêu
Em sẽ chờ như hòn đá biết xanh rêu
Của bến sông xa,mùa cạn nước
Cơn mưa khát trong nhau từ thuở trước
Sắc cầu vồng chấp chới phía trời xa
Em sẽ chờ anh như lúa đợi sấm tháng ba
Như vạt cải vội đơm hoa,đợi ngày chia cánh bướm
Như cô Tấm thương chồng từ kiếp trước
Lộn lại kiếp này từ quả thị nhận ra nhau
Em ở hiền...chứ có ác chi đâu
Mà trời lại xui anh bắt đầu tình yêu với...người con gái khác
Có phải rượu đâu mà chờ rượu nhạt
Có phải miếng trầu,đợi trầu giập mới cay
Dẫu chẳng được hẹn hò em cứ đợi cứ say
Ngâu có xa nhau ngâu có ngày gặp lại
Kim-Kiều lỡ xa nhau chẳng thể là mãi mãi
Em sẽ chờ dẫu chỉ là huyền thoaị một tình yêu.








#1
    Trường Phi Bảo 25.10.2005 23:27:19 (permalink)
    Không Đề
    Phạm Thu Thủy

    Người ta nói rằng trái tim con gái
    Là ổ khóa chỉ có một chìa
    Cuộc đời như một người thợ khéo
    Giũa gọt rất nhiều những chìa khóa khác nhau

    Nhưng bây giờ ai biết đấy là đâu
    Người ta biết làm cả những chìa khóa giả

    Mà em sợ khi em ra mở cửa
    Người bước vào lại không phải là anh
    #2
      Trường Phi Bảo 25.10.2005 23:32:38 (permalink)
      Đêm Rằm

      Anh không đến
      Và chiều không đợi nữa
      Cơn mưa buồn đến ở ngoài sân
      Anh không đến
      Và cô đơn ghé đến
      Đậu xuống vai nghiêng cả một đêm rằm

      Em không trách
      Chỉ vì anh lỗi hẹn
      Đành một mình ngơ ngẩn nhặt tàn trăng
      Em không giận
      Chỉ lặng nhìn nuối tiếc
      Vầng trăng xưa hao khuyết bởi đêm rằm

      Anh không đến
      Và anh đâu có biết
      Ước nguyện xưa trăng làm vỡ mất rồi
      Anh không đến
      Và xin thôi chờ đợi
      Trăng quên rồi lối cũ, đêm rằm ơi.

      Hoàng Thị Hải Anh


      #3
        Trường Phi Bảo 25.10.2005 23:35:39 (permalink)
        Thói Quen

        Khi người con gái quay lưng và im lặng
        Người con trai phỏng đoán
        Có thể cô ta đã chán ngấy mọi thứ rồi
        Khi người con trai ở lại và ngồi một mình
        Người con gái nghĩ thầm
        Có thể anh ta đang tự nhủ một điều :" hết yêu!"
        Nhưng thật ra không phải thế
        Từ lúc ấy trở đi
        họ đã để mình vĩnh viễn đi vào cuộc đời nhau
        Bằng dấu ấn không thể nào xoá bỏ
        Không thể biến dạng và méo mó
        Dễ dàng... cứ như không
        Khi gặp nhau vì sửng sốt
        Người con trai vội lảng tránh cái nhìn
        Người con gái với bản năng quá tế nhị và nhạy cảm
        Ngoảnh mặt vờ không quen
        Cứ như thế hết lần này tới lần khác
        Người con gái để kiêu hãnh chiếm lĩnh
        Người con trai để sự thận trọng che lấp mình
        Và họ để trí tưởng tượng tung hoành trong mơ hồ
        Đi tận vào tiềm thức vô biên

        moment - HNC


        #4
          Trường Phi Bảo 25.10.2005 23:40:29 (permalink)
          ĐIỀU EM KHÔNG HIỂU

          Em không hiểu vì sao?
          Dẫu còn yêu mà anh như người xa lạ
          Bước qua em điềm nhiên như phố thu rơi đầy lá
          Ánh mắt ngày nào rơi vào xa xăm
          Vì sao cứ phải thề thốt đến trăm năm?
          Mà không đối diện với nhau bằng trái tim thành thật
          Vẫn còn day dứt với ngày xưa mà sao anh để mất…
          Một niềm tin dại khờ nơi em
          Em không hiểu vì sao trời đổi gió lúc về đêm?
          Một sáng vẫn bình yên mà cây trơ trụi lá
          Heo may đuổi nhau về phố lạ
          Nơi em đứng ngày xưa cỏ lặng lẽ hao gầy
          Sao cứ phải chia tay?
          Khi vẫn còn thương một thời vụng dại
          Em không hiểu anh nghĩ gì mà để tuột tay rồi xa mãi
          Một hạnh phúc dịu dàng yêu dấu có em.

          Lê Thị Phương Lan
          #5
            Trường Phi Bảo 25.10.2005 23:47:56 (permalink)
            KHOẢNG CÁCH

            Sẽ chẳng bao giờ em đến được cùng anh
            Chỉ một lần thôi êm ả
            Dẫu đã có bao lần vội vã
            Anh vẫn là anh xa cách giữa nỗi đời

            Sẽ chẳng bao giờ có được giữa lòng tay
            Chút ấm áp hương người thương nhớ
            Một bông cúc muộn mằn mới nở
            Dẫu vàng tươi vẫn trơ trọi cuối mùa

            Một tình yêu tha thiết hẹn hò
            Anh với em chỉ là trong mộng ước
            Một giấc mơ rất gần mà không thực
            Rất mặn nồng mà trống trải đơn côi

            Sẽ chẳng bao giờ em đến được cùng anh
            Chỉ một lần thôi là tất cả
            Để cứ đến rồi đi trên đường cúc nở
            Không mùi hương vẫn gợi nhớ âm thầm.

            Bùi Kim Anh


            #6
              Trường Phi Bảo 25.10.2005 23:50:34 (permalink)
              SỢ

              Sẽ chẳng bao giờ anh hiểu được đâu
              Bởi có khi nào em là người nói trước?
              Con tàu thời gian có bao giờ quay ngược?
              Sao em tự dối lòng...

              Em sợ chẳng bao giờ có được dòng sông
              Trong tim anh để soi hình em vào đó
              Một ngày quá xa, một ngày không thể đủ
              Nỗi nhớ thành mong manh...

              Em sợ chẳng bao giờ dám đối diện với mình
              Đối diện với khoảnh khắc yêu thương trong từng nhịp đập
              Đối diện với nỗi cô đơn chân thật,
              Và ... đối diện với anh

              Bởi:
              Em sợ một ngày tất cả sẽ qua nhanh
              Bao thương nhớ cũng chỉ thành kỷ niệm
              Anh mãi mãi vẫn mênh mông như biển
              Có bao giờ biển chỉ chọn một dòng sông...?

              Thanh Hà


              #7
                Trường Phi Bảo 25.10.2005 23:59:04 (permalink)
                VẬY THÔI

                Thu Nguyệt

                Ta tự đưa tay ra cho mình
                Nào ! Nắm lấy, đứng lên và cười nụ cười nguyên thủy
                Như ngày thơ trong giấc mơ mụ bà dạy vậy
                Nụ cười vô hồn nhưng rất hay !

                Ta có gì đâu ngoài hai bàn tay
                Săm soi mãi cũng ngón dài ngón vắn
                Ngắm nghía hoài các đường số mạng
                Ẩn hiện những đường không rõ điều chi.

                Thương thương nào ! Đứng lên và đi
                Đừng xót chi đôi bàn chân tội nghiệp
                Cười lên coi ! Nụ cười chuyển tiếp
                Mọi vui buồn rồi cũng đứng lên và đi...
                #8
                  Trường Phi Bảo 26.10.2005 00:05:24 (permalink)
                  Viết tặng những mùa xưa

                  Trương Nam Hương


                  Hãy chỉ dùm anh hoa sữa phố nào
                  Thơm váng vất, nhớ thương nhòe hết cả
                  Anh quay về hoài niệm giữa chiêm bao
                  Chợt hoảng hốt cây đến mùa trút lá
                  Hương hoa sữa phải một lần thơm quá
                  Bàn tay em ngây dại để anh cầm
                  Cái nóng ấm suốt mười năm mất ngủ
                  Sớm nay buồn nghe lạnh nhắc hồi âm.
                  Hãy chỉ dùm anh quán nhớ xa xăm
                  Cà phê đắng những vỉa hè Hà Nội
                  Lời nói yêu em môi thơm kẹo vừng
                  Hồi hộp trước khi mùa run rẩy đợị
                  Chẳng phải mùa đâu em đang run đấy
                  Phập phồng trăng sau nếp áo đang rằm
                  Chẳng phải lời đâu kẹo vừng thơm đấy
                  Chúng ta còn quá trẻ trước trăm năm.
                  Hãy giữ dùm anh phố cũ rêu phong
                  Mùa đang rắc những yếu mềm đa cảm
                  Anh đang khóc cho ngày xưa lãng mạn
                  Thời hai ta nông nổi đã qua rồị


                  #9
                    Trường Phi Bảo 29.10.2005 00:35:53 (permalink)
                    Ngỡ Như Bình Yên

                    Bình Nguyên Trang

                    Bình yên ngày em xa anh
                    Gió thổi hút triền cát lỏng
                    Cái vẫy tay hoà vào sóng
                    Miên man chờ đợi quên rồi

                    Và em không khóc đấy thôi
                    Dửng dưng như là xa lạ
                    Những lời chúc dài nghiêng ngả
                    Níu nhau tìm chút chân thành

                    Thế rồi phía ấy là anh
                    Tình yêu hoá thành ký ức
                    Ngọt ngào xưa giờ bỗng lạnh
                    Nhớ nhau chỉ để tiếc thầm

                    Thế rồi em cũng sẽ quên
                    Ném anh về xa xôi lắm
                    Buồn rơi tận cùng sâu thẳm
                    Tưởng rằng chốn ấy bình yên

                    Và thương ngày ta chia tay
                    Buồn vui đuổi tìm ta mãi
                    Nguyện cầu bình yên trở lại
                    Nghe tim tựa sóng cồn cào
                    #10
                      Trường Phi Bảo 29.10.2005 00:41:51 (permalink)
                      Một ngày

                      Một ngày khoác túi lên vai
                      Thấy cần đi
                      Thấy nhớ ai
                      đắng lòng
                      Nỗi niềm
                      treo giữa thinh không
                      Mùa thu đứng ở bên sông
                      thật hiền
                      Tôi
                      như là một người điên
                      Phải đi cho tới
                      những miền rất xa
                      Cô đơn
                      Ngay giữa ngôi nhà
                      Ngay giữa ngàn hoa chúc mừng
                      Cần đi
                      Tìm một người dưng
                      Giữa mùa thu
                      Mắt nửa chừng
                      Mắt ơi

                      Cần đi
                      Để nói một lời
                      Đừng nuôi cô độc
                      Một đời
                      Trong nhau

                      Bình Nguyên Trang

                      #11
                        Trường Phi Bảo 09.11.2005 03:37:48 (permalink)
                        CHO NGƯỜI VỢ YÊU
                        Tác giả: ĐẶNG THỊ MAI

                        Sao em nỡ bỏ anh
                        Đi về nơi lạnh lẽo
                        Ai sẽ ôm em ngủ
                        Trong giá lạnh hoàng hôn?

                        Anh theo em phần hồn
                        Còn xác trên dương thế
                        Bởi vì anh không thể
                        Để con mồ côi cha!

                        Em có biết rằng anh
                        Mơ về em không ngủ
                        Nhớ mùi hương quyến rũ
                        Da thịt em ngày nào
                        Giờ đã thành hư hao
                        Hòa vào trong cát bụi.

                        Hãy ngủ ngon, em yêu
                        Anh nhớ em thật nhiều
                        Và nguyện cầu nơi ấy
                        Em không còn đớn đau

                        Mình sẽ gặp lại nhau
                        Ở kiếp sau, em nhé
                        Để anh còn có thể
                        Yêu em hơn bây giờ...
                        #12
                          Trường Phi Bảo 16.11.2005 02:30:52 (permalink)

                          Thầm lặng...
                          ( Huyền Mai )


                          Nói cười với nhau mỗi ngày
                          quay lưng đi
                          biết mình đóng kịch
                          em nhỏ giọt nước mắt chua xót
                          tự hỏi
                          tại sao?

                          Không thể bỏ nhau
                          sau những gì đã có.
                          Rốt cuộc anh và em
                          cũng chỉ tầm thường

                          Sao cứ phải nhân danh kĩ niệm
                          nhân danh tình yêu
                          nhân danh muôn vàn thứ khác
                          đã không thể ở bên nhau trọn vẹn
                          thì thôi đi

                          Dùng dằng làm gì
                          nói cười làm gì
                          tha thứ làm gì
                          rồi khóc

                          Rốt cuộc em hiểu
                          hơn tất cả mọi định nghĩa
                          tình yêu chỉ là món nợ
                          không thể trả.

                          Thôi thì cứ nói cười mỗi ngày
                          đóng nốt vai kịch
                          trong xót xa
                          trong tình yêu đau đớn
                          #13
                            Trường Phi Bảo 18.11.2005 02:19:10 (permalink)
                            Tự khúc

                            Trương Nam Hương

                            Mượn Xuân một chút mưa phùn
                            Trả Đông lại chút run run rét về

                            Mượn Hè chút nhớ xa quê
                            Trả cho Thu chút lỗi thề cố hương

                            Mượn Đêm lằng lặng chút buồn
                            Trả Ngày sốc nổi con đường... chút vui

                            Mượn trầu cay một chút vôi
                            Trả cho phụ bạc mấy lời dối ngoan

                            Mượn trời một chút đa đoan
                            Câu thơ mình trả cho ngàn nỗi đau

                            Mượn thăng trầm chút bể dâu
                            Trả cho mỗi bước cơ cầu - thiên di

                            Vui buồn mượn bốn mùa đi
                            Trắng tay ngày tháng trả gì, hỡi em?



                            #14
                              alonewolf 21.11.2005 01:17:02 (permalink)
                              Trường Phi Bảo thân mến,sói đã giúp bạn đưa những bài thơ trên vào thư viện cảu thư quán rồi! Cảm ơn bạ đã đóng góp cho thư quán,chúc bạn vui vẻ!
                              Thân!
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 7 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 95 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9