Huyền Thoại
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 7 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 95 bài trong đề mục
Trường Phi Bảo 09.02.2006 17:49:17 (permalink)
Những cái giật mình

Nhiều khi đang đi trên phố đông người
tôi chợt giật mình, sững lại:
đột nhiên hiện về gương mặt thân quen ấy
rồi lại lướt nhanh, thoắt lạ giữa dòng đời.

Em rõ ràng không có ở đây
ai đó giống mà không thể giống
nhưng, tôi vẫn muốn mãi được giật mình, xúc động
được thấy em nhiều ở chốn không em.

Tôi cất đi những cái giật mình
của một thời tôi yêu em kỳ lạ
Ðể đến sau này, lỡ tôi chẳng còn gì để cho em nữa cả
Tôi sẽ tặng em những cái giật mình

Phạm Đình Ân

Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2006 10:02:56 bởi diên vỹ >
#46
    Trường Phi Bảo 09.02.2006 17:52:13 (permalink)
    Vọng 1

    Chiều nay nắng về qua ngõ
    Lạnh, bỗng dưng đến se lòng
    Nắng rụng một màu nhạt đỏ
    Cô đơn phủ bụi quanh phòng.

    Người không còn yêu ta nữa
    Bỏ đi một bóng trên đời
    Dòng sông muộn phiền lần lữa
    Lê chân về phía mặt trời

    Bắt gặp một dòng nước mắt
    Xưa bỏ trốn bên kia đồi
    Thấy không đâu trên trái đất
    Hoang vu như chỗ ta ngồi...

    Đào Phong Lan
    #47
      Trường Phi Bảo 09.02.2006 17:55:08 (permalink)
      Nửa bài thơ cho anh

      Anh mải đi tìm một nửa trái tim anh
      Còn em lênh đênh làm kiếp bèo trôi nổi
      Nửa bài thơ viết vội
      Có giọt nước mắt nào mặn đắng trên đầu môi
      Kỉ niệm ơi!!!
      Hãy ra đi về phía chân trời
      Để lại đây bình yên và tĩnh lặng
      chỉ mình em sâu lắng
      sống mòn trong nỗi đơn côi

      Nguyễn Thị Thuận



      Anh đến bên em
      Như ánh sáng mặt trời
      Chảy tràn vào đêm tối
      vẫn ánh mắt bình yên không dữ dội
      Em ngả lòng trìu mến nửa vòng tay
      Có nụ cười nào đẹp như chiều nay
      Khi anh nhìn em đắm say miền hạnh phúc
      Trong nỗi cơ cực
      Biết ngày nào mình tìm đến bên nhau
      Tình yêu làm phép nhiệm màu
      Mang em và anh xuôi bến bờ cổ tích
      Xua tan những niềm đau bất tận
      Hai ngả cuộc đời rẽ lối một lời duyên.

      Nguyễn Thị Thuận
      #48
        Trường Phi Bảo 09.02.2006 17:57:32 (permalink)
        Nàng thơ thế kỉ XXI

        Không phải người con gái áo lụa Hà Đông
        Nền nả áo the rụt rè guốc mộc
        Hương bồ kết tự tình mái tóc
        Nón quay thao đứng dựa cột trúc đào

        Dạ tiệc ồn ào không kịp ngắm trăng sao
        Điện thoại cầm tay bất ngờ nghẽn mạch
        Con đường thơ phải phóng xe luồn lách
        Áo pull em bó sát mộng xuân thì.

        Tha thướt trên vai một mái tóc thề
        Đã nhẹ dạ trước lời mời nhan sắc
        Em thể nghiệm bao nhiêu là hoá chất
        Tóc mới đỏ rượu vang nay đã hoe vàng

        Tôi nhìn nàng thơ đôi lúc cũng hoang mang
        Chẵng lẽ quần jean và môi son đỏng đảnh?
        Đâu cô tấm bốn ngàn năm rất thánh
        Đi trong thơ thon thả nhịp đồng dao?

        Xa lộ thông tin nàng đã bước chân vào
        Những website mở ra chân trời lạ
        Đâu tuyết nguyệt trăng hoa bên vòm lá
        Nón nghênh che khép nép sợi tơ hồng?

        Nàng thơ bây giờ đã đến chốn chợ đông
        Vẫn hấp dẫn những tâm hồn thơ thẩn
        Vẫn tôi lơ mơ thất tình và lận đận
        Vội vã theo em đang sải bước qua đường.

        Lê Minh Quốc
        #49
          Trường Phi Bảo 15.03.2006 11:53:04 (permalink)
          tg : KIM ANH

          Thế gian đã đầy nỗi buồn
          Mưa vẫn rơi trên những hàng ngói cổ
          Giọt nước rêu phong trôi trên bàn tay ngửa
          Một nửa đời tình bỗng hóa rong rêu

          Em ngồi đây thèm khóc biết bao nhiêu
          Giọt lệ nóng an ủi mình đôi chút
          Sợ như mưa...
          mất hút
          Những rung động vui buồn giữa nắng gió trần gian

          Em gom lòng chấm một dấu than
          Xuống nhật ký viết bằng mưa và đá
          Một nỗi lòng cứ chia về hai ngả
          Lúc mưa mềm lúc đá dửng dưng

          Em biết rằng thiên hạ chỉ người dưng
          Ai cũng thoáng qua đời nhau vội vã
          Nên níu kéo làm chi đời phong nhã
          Mưa bao giờ mềm đá mà mong

          Mưa mưa ơi mưa ướt áo không hong
          Xin ướt cả những ngày chờ tháng đợi
          Đừng để gió cuốn đi lời thú tội
          Xin nửa đời còn lại hóa rêu phong !



          Tìm về bến Đục

          tg : Đoàn Thị Lam Luyến

          Tìm về bến Đục chùa Hương
          Đục soi thấu đục, dễ thường lại trong
          Trăm năm ai thoát khỏi vòng
          Bể đời trong đục, đục trong - khó mà...

          Khói hương Phật cũng nhạt nhoà
          Đăm đăm con mắt như là đợi ai
          Chưa tìm ra cõi bồng lai
          Thì đành lên chốn Thiên Thai một mình

          Trăm chúng sinh, vạn chúng sinh
          Nào hương nào oản nào tình ... đến đây
          Tôi cầm lá sớ trên tay
          Ước mong xoá hết tháng ngày được thua

          Đụn vàng đụn bạc khôn mua
          Chỉ xin có được tấm bùa ... giải yêu!









          #50
            Trường Phi Bảo 15.04.2006 21:30:38 (permalink)
            Cỏ Bùa Mê
            Ngô Văn Phú

            Cỏ ở thung xanh trên núi Tản
            Không hè có gió cũng đung đưa
            Ai yêu, không được yêu thương lại
            Hái cỏ ngầm đem đi bỏ bùa.

            Hẳn có bao người lên đến nơi
            Trăng non, cỏ ngát một phương trời
            Mỗi người chỉ được hát một lá
            Và bỏ riêng cho mỗi một người.

            Tôi cũng lên đây cũng sững sờ,
            Cũng toan xin cỏ một nhành tơ
            Đem về nhầm thả cho ai đó
            Hồi hộp đêm đêm thức đợi chờ.


            Một đêm, hai đêm, ba bốn đêm,
            Cỏ bùa tôi bỏ đã lên men,
            Cái đêm em đến trăng đưa lối,
            Cỏ lại bay về núi Tản Viên...

            Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2006 10:00:10 bởi diên vỹ >
            #51
              Trường Phi Bảo 15.04.2006 22:02:01 (permalink)
              Đám cưới ngày mùa

              -Phan Thị Thanh Nhàn-

              Gió heo may gọi rét
              Cây rơm vàng như hoa
              Chú rể là bộ đội
              Về phép rồi đi xa
              Cô dâu bằng lòng cưới
              Má ửng lên thẹn thò
              Thóc vun thành đống cao
              Máy tuốt lúa ngừng reo
              Loáng cái sân hợp tác
              Đã hoa dăng đèn treo
              Nước chè tươi sóng sánh
              Làm say ông trăng vàng
              Bọn trẻ say tiếng hát
              Cứ hò reo luôn mồm
              Các cụ ông say thuốc
              Các cụ bà say trầu
              Còn con trai con gái
              Chỉ nhìn nhau mà say
              Hẳn đã quen xa cách
              Trong niềm vui rất sâu
              Nên hai người say nhất
              Chẳng dám nhìn nhau lâu
              Gió bay ngang đám cưới
              Trăng sáng bằng ngọn tre
              Tiếng cười vang mọi lối
              Mắt ai đưa ai về !

              #52
                Trường Phi Bảo 15.04.2006 22:15:39 (permalink)
                Xuân Tha Hương

                -Nguyễn Bính-

                Tết này chưa chắc em về được
                Em gửi về đây một tấm lòng
                Ôi, chị một em, em một chị
                Trời làm xa cách mấy con sông

                Em đi trăng gió đời sương gió
                Chị ở vuông tròn phận lãnh cung
                Chén rượu tha hương, trời : đắng lắm
                Trăm hờn nghìn giận một mùa đông

                Chiều nay ngồi ngắm hoàng hôn xuống
                Nhớ chị làm sao, nhớ lạ lùng...
                Tết này chưa chắc em về được
                Em gửi về đây một tấm lòng

                Vườn ai thấp thoáng hoa đào nở
                Chị vẫn môi son vẫn má hồng?
                Áo rét ai đan mà ngóng đợi
                Còn vài hôm nữa hết mùa đông!

                Cột nhà hàng xóm lên câu đối
                Em đọc tương tư giữa giấy hồng
                Gạo nếp nơi đây sao trắng quá
                Mỗi ngày phiên chợ lại thêm đông

                Thiên hạ đua nhau mà sắm Tết
                Một mình em vẫn cứ tay không
                Vườn nhà Tết đến hoa còn nở
                Chị gửi cho em một cánh hồng

                Tha hương chẳng gặp người tri kỷ
                Một cánh hoa tươi đủ ấm lòng
                Tết này chưa chắc em về được
                Em gửi về đây một tấm lòng...

                Chao ơi, Tết đến em không được
                Trông thấy quê hương thật não nùng
                Ai bảo mắc duyên vào bút mực
                Sòng đời mang lấy số long đong

                Người ta đi kiếm giàu sang cả
                Mình chỉ mơ hoài chuyện viễn vông
                Em biết giàu sang đâu đến lượt
                Nợ đời nặng quá gỡ sao xong?

                Tết này chưa chắc em về được
                Em gửi về đây một tấm lòng
                Tết này, ô thế mà vui chán
                Nhưng một mình em uống rượu nồng

                Rượu cay nhớ chị hồi con gái
                Thương chị từ khi chị lấy chồng
                Cố nhân chẳng biết làm sao ấy
                Rặt những tin đồn chuyện bướm ong

                Thôi, em chẳng dám đa mang nữa
                Chẳng buộc vào chân sợi chỉ hồng
                Nàng bèo bọt quá, em lăn lóc
                Chấp nối nhau hoài cũng uổng công!

                (Một trăm con gái đời nay ấy
                Đừng nói ân tình với thủy chung!)
                Người ấy xuân già chê gối lẻ
                Nên càng nôn nả chuyện sang sông

                Đò ngang bến dọc tha hồ đấy
                Quý hoá gì đâu một chữ đồng!
                Vâng, em trẻ dại, em đâu dám
                Thôi, để người ta được kén chồng

                Thiếu nữ hoài xuân mơ cát sĩ
                Chịu làm sao được những đêm đông
                Khốn nạn, tưởng yêu thì khó chứ
                Không yêu thì thực dễ như không!

                Chị ơi, Tết đến em mua rượu
                Em uống cho say đến não lòng
                Uống say cười vỡ ba gian gác
                Ném cái chung tình xuống đáy sông

                Thiên hạ "chi nghinh Nam Bắc điểu"
                Tình đời "Diệp tống lãng lai phong"
                Tết này chưa chắc em về được
                Em gửi về đây một chút lòng

                Sương muối gió may rầu rĩ lắm
                Còn vài hôm nữa hết mùa đông
                Xuân đến cho em thêm một tuổi
                Thế nào em cũng phải thành công

                Em không khóc nữa, không buồn nữa
                Đây một bài thơ hận cuối cùng
                Không than chắc hẳn hồn tươi lại
                Không khóc tha hồ đôi mắt trong

                Chị ơi, Em Cưới Mùa Xuân nhé?
                Đốt pháo cho thơm với rượu hồng
                Xa nhà xa chị tuy buồn thật
                Cũng cố vui ngang gái được chồng

                Em sẽ uống say hơn mọi bận
                Cho hồn về tận xứ Hà Đông
                Tết này chưa chắc em về được
                Em gửi về đây một tấm lòng

                Với lá thư này là tất cả
                Những lời tâm sự một đêm đông
                Thôn gà eo óc ngoài xa vắng
                Trời đất tàn canh tối mịt mùng

                Đêm nay em thức thi cùng nến
                Ai biết tình em với núi sông
                Mấy sông mấy núi mà xa được
                Lòng chị em ta vẫn một lòng

                Tết này chưa chắc em về được
                Em gửi về đây một tấm lòng
                Cầu mong cho chị vui như Tết
                Tóc chị bền xanh, má chị hồng

                Trong mùa nắng mới sầu không đến
                Giữa hội hoa tươi ấm lại lòng
                Chắc chị đời nào quên nhắc nhở:
                - Xa nhà, rượu uống có say không ?

                #53
                  Trường Phi Bảo 15.04.2006 22:17:34 (permalink)
                  Tìm mình

                  -Nguyễn Minh Khiêm-

                  Đứng trước gương ta bất chợt rùng mình
                  Ta là thế hay còn là gì nữa
                  Là con chim bay hay là ngọn cỏ
                  Là pha lê hay cát bụi dưới chân người ?

                  Ta tìm ta chật vật cả một đời
                  Không đếm hết những dấu chân trên mặt đất
                  Có những lúc tưởng mặt trời đã tắt
                  Lại bất ngờ tia nắng lóe trên tay

                  Lúc bâng khuâng ngắm ngọn cỏ ban mai
                  Ta thấy mình chợt xanh non quá
                  Khi nhìn chiếc lá vàng bay trong gió
                  Ta nghe thời gian báo sức lực kiệt cùng

                  Suốt cuộc đời ta như một dòng sông
                  Lúc vượt thác ngầm lúc vào gầm tan biến
                  Từ ngọn nguồn ta lao ra biển
                  Tìm thấy mình ở dưới đáy câu thơ

                  Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2006 09:52:22 bởi diên vỹ >
                  #54
                    Trường Phi Bảo 15.04.2006 22:30:33 (permalink)
                    Nhà Cô Thôn Nữ

                    -Nguyễn Bính-

                    Vợ tôi chỉ thích quay tơ
                    Chỉ quen kéo kén, chỉ ưa chăn tằm
                    Vợ tôi dệt lụa quanh năm
                    Chỉ hiềm một nỗi không làm được thơ
                    Rõ rành điều nhặt, điều thưa
                    Mình tôi thơ cũng đủ thừa thanh danh
                    Vợ tôi dệt lụa cho nhanh
                    Quay tơ cho nhẹn để lành áo tôi

                    Sang năm ra ở riêng rồi
                    Vợ tôi dệt lụa, tôi ngồi làm thơ
                    Lụa may áo, bán còn thừa
                    Tôi đem thay giấy viết thơ chung tình
                    Giăng câu này dưới mái gianh:
                    "Nhà cô thôn nữ, vợ anh học trò"....
                    #55
                      Trường Phi Bảo 04.06.2006 21:34:30 (permalink)
                      Em là gì giữa bộn bề đời anh

                      Em biết gọi anh như thế nào đây
                      Là bạn ?
                      Là anh ?
                      Hay là gì khác ?
                      Và trong anh ... trời ơi em không biết
                      Em là gì giữa bề bộn đời anh ?
                      Gọi thế nào cho thoả nỗi riêng chung ?
                      Để không ai khổ tâm, không ai thấy mình có lỗi,
                      Tất cả tại cuộc đời, cuộc đời tự cho mình là rộng rãi
                      Nhưng rồi cuộc đời có chứa nỗi mình đâu ?

                      Không thể gọi đích danh ta là gì của nhau
                      Đau lòng em, đau lòng anh, đau lòng người tội lắm
                      Nhưng em tin cuộc đời này sâu rộng
                      Sâu rộng đến vô cùng nên lạc mất hai ta...

                      Bùi Tuyết Nhung

                      Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2006 09:13:40 bởi diên vỹ >
                      #56
                        Trường Phi Bảo 04.06.2006 21:37:20 (permalink)
                        NẾU MỘT NGÀY ANH CHẲNG CÒN EM
                        -Lê Chí-

                        Sẽ khổ sở vô cùng, nếu chẳng có em
                        Ðường phố trở nên vắng vẻ
                        Em yêu quý, sao em "ác" thế
                        Anh biết tìm nụ cười ở đâu?
                        Dẫu một lời chưa nói với nhau
                        Mà ngọn gió vô tình nghe hết
                        Có lẽ nào lại chết
                        Hạt tình yêu gieo giữa trái tim mình!
                        Có lẽ nào...
                        Anh thức với bình minh
                        Anh thức với từng ngày trăn trở
                        Những hoa tím xương rồng vừa nở
                        Con đường đá nhỏ
                        Chông chênh
                        Năm tháng vui buồn có thể rồi quên
                        Nhưng đôi mắt thì anh vẫn nhớ
                        Bàn chân bước thì anh vẫn nhớ
                        (mà nhớ làm chi)
                        Anh bỗng biết "giận hờn"
                        Ðường phố buổi chiều lất phất mưa trơn
                        Ðường phố buổi chiều hửng nắng
                        Người tấp nập... mà sao xa vắng
                        Anh ngó bâng quơ, em biết nơi nào?
                        Anh ngó bâng quơ giữa phố, nôn nao
                        Có ai biết nỗi cồn cào ghê gớm
                        Biết rồi mặt trời có còn mọc sớm
                        Nếu một ngày anh chẳng còn em!

                        Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.06.2006 09:22:28 bởi diên vỹ >
                        #57
                          Trường Phi Bảo 10.06.2006 20:40:41 (permalink)
                          TỰ KHÚC
                          (Phạm Thị Ngọc Liên)

                          Hình phạt chính là lúc này
                          Rượu và Đêm

                          Giọt lệ đã khô trong con tim nhức nhối
                          Nỗi buồn sâu hơn đại dương
                          Đen hơn vực thẳm
                          Cho ta khóc đi
                          Khóc nữa đi
                          Và ngủ với nỗi buồn.

                          Ừ thì tiếng chuông đồng hồ
                          Mi cứ gõ
                          Một... hai... ba... bốn... và năm
                          Sao lại có thứ chuông vô tình đến vậy!
                          Mi gõ vào tim ta
                          Nhắc ta thèm một lời an ủi
                          Thèm một vòng tay
                          Một ánh nhìn âu yếm
                          Không có ai đến gần ta
                          Uống giùm chén rượu…
                          Ta đã mất ta…
                          Ừ, đúng rồi
                          Khi ta còn một mình
                          Tự giết ta bằng nỗi buồn người tặng
                          Có Rượu và Đêm
                          Có hơi thở buồn tênh rũ rượi
                          Say rồi mà cũng chẳng quên!…

                          Ta cứ tưởng là ta say
                          Không
                          Chính là lúc ta rất tỉnh
                          Để biết nằm soài ra đất
                          Ôm lấy bóng mình…
                          Chính là lúc ta bật cười
                          Nhạo báng
                          Trong tiếng muỗi reo ca
                          #58
                            Trường Phi Bảo 10.06.2006 20:44:03 (permalink)
                            Không yêu
                            Phạm Thị Ngọc Liên

                            Cố gắng nghĩ đến một chi tiết đáng yêu để yêu
                            những chi tiết rất đời thường
                            anh chưa bao giờ làm em khóc

                            Bên hồ serenata thả từng giọt vào đáy cốc
                            màu môi hay màu áo trong đêm
                            tưởng tượng một ánh mắt đồng lõa
                            một bí mật trong những bước chân lang thang trên phố
                            giọng cười ròn rã sau chiếc khăn quàng
                            anh đáng yêu vậy mà sao em không yêu
                            đành hẹn lại kiếp sau anh nhé
                            kiếp này em bận rồi

                            Lại nhớ về hơi ấm của một người đang ở rất xa
                            người luôn làm em khóc

                            Giả vờ cười nói giả vờ bận rộn
                            thôi anh về đi em có bạn
                            nhói lên cảm giác hối lỗi khi anh quay lưng
                            giọt serenata cuối cùng
                            vừa nhỏ xuống...




                            Bất chợt
                            Phạm Thị Ngọc Liên

                            Bất chợt bình minh, bất chợt rừng.
                            bất chợt chim kêu và lá rung
                            bất chợt trời xanh và mắt biếc
                            bất chợt thời gian cuống quýt ngừng

                            Bất chợt sông im và cỏ mượt
                            lá lơ ngơ lá giữa từng không
                            ta lơ ngơ bước mà không bước
                            bất chợt rừng nghiêng ánh mắt trong

                            Bất chợt tình yêu từ ngọn cỏ
                            như bướm theo đàn bay nhấp nhô
                            lá đợi chờ ai mà lá đỏ
                            rừng đợi chờ ta, bát ngát mơ

                            Bất chợt con đường trơn trợt ướt
                            ngừng lại mà nghe tiếng thác reo
                            ước ta bất chợt là con bướm
                            đậu giữa rừng cây
                            bất chợt
                            yêu...

                            #59
                              Trường Phi Bảo 10.06.2006 20:45:07 (permalink)
                              Một chiều ngược gió

                              Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh
                              Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
                              Ngược lòng mình tìm về nông nổi
                              Lãng du đi vô định cánh chim trời

                              Em ngược thời gian, em ngược không gian Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm
                              Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng
                              Em đánh thức nỗi buồn, em gợi khát khao xanh

                              Mang bao điều em muốn nói cùng anh
                              Chợt sững lại trước cây mùa trút lá
                              Trái đất sẽ thế nào khi mầu xanh không còn nữa
                              Và sẽ thế nào khi trong anh không em?

                              Em trở về im lặng của đêm
                              Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ
                              Phố bỗng buồn tênh, bờ vai hút gió
                              Riêng chiều này - em biết, một mình em...

                              BÙI SIM SIM
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 7 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 95 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9