Huyền Thoại
Thay đổi trang: << < 7 | Trang 7 của 7 trang, bài viết từ 91 đến 95 trên tổng số 95 bài trong đề mục
Trường Phi Bảo 03.08.2006 13:06:19 (permalink)
MƯA NGÂU
Đỗ thị Thanh Bình

Mưa không to nhưng mưa kéo dài
Nỗi lạnh thấm vào nhân thế
Cầu Ô Thước bao nhiêu nhịp nhỉ
Vợ chông Ngâu sướt mướt đi về !

Trên Thiên Đình cũng lắm đam mê
Cũng say đắm tình yêu và đau khổ
Cũng trừng phạt, cấm ngăn, cách trở
Cũng oan khiên, ngang trái đời thường

Lên Thiên Đình hay ở nhân gian
Chưa dám chắc nơi đâu là hạnh phúc
Chút hạnh phúc nhỏ nhoi ta có được
Hãy nâng niu như trái chín đầu mùa .

Tôi đi giữa sụt sùi cơn mưa
Nước mắt Ngâu thấm vào người lạnh buốt
Ngàn năm sau và cả ngàn năm trước
Oan trái tình yêu - nỗi u uất khôn cùng !


#91
    MèoCon_LCB 11.08.2006 09:44:42 (permalink)
    TẠ LỖI
    Trần Hoàng Thiên Kim

    Xin một lần tạ lỗi cùng anh
    Và tình yêu em không sao cảm nhận
    Dù yêu anh cũng đành tin duyên phận
    Rằng chúng mình không thuộc về nhau.

    Hạnh phúc là gì ai định nghĩa được đâu
    Em cứ kiếm tìm bao lâu rồi chẳng thấy
    Có anh - hữu hình đến vậy
    Em vẫn tìm, vô tâm như trong mơ.

    Hạnh phúc bây giờ chắc đơn giản hơn xưa
    Mà em lại cần nhiều hơn thế
    Em thích sống với ồn ào tuổi trẻ
    Mà anh lặng lẽ không lời.

    Ðừng bắt em đến với tình yêu như trò chơi leo núi
    Mạo hiểm đến ghê người
    Cũng đừng bắt em cười
    Khi trong lòng đang khóc

    Tình yêu ta mỏng manh như sợi tóc
    Biết rụng khi nào?
    Lấp lánh như vì sao
    Biết bao giờ sẽ tắt?

    Em hiểu thế là mình để mất
    Những giấc mơ từng có thật trên đời
    Và xin một lần tạ lỗi
    Trước những gì không phải cho em!

    #92
      MèoCon_LCB 11.08.2006 09:45:32 (permalink)
      Đúng nghĩa tình yêu!

      phan manh ha



      Anh sợ rằng tình yêu ấy mong manh.
      Và biết đâu chừng một ngày kia lại trở thành cổ tích.
      Dẫu không muốn ở hai đầu khoảng cách.
      Anh:"Vạnlý trường thành ...xa mãi bến bờ em "
      Chẳng thể nào em hiểu được cho anh.
      Những nhớ nhung đợi chờ mòn mỏi.
      Cả nỗi hoài nghi và niềm tin oà vỡ.
      Chuyện của một người ... Muôn thủa phải không em?
      Anh muốn được yêu! Đơn giản chân thành.
      Bằng mắt, bằng môi, bằng nồng nàn tay siết.
      Đời sống tận cùng nào phải anh không biết.
      Nhưng anh muốn chúng mình đúng nghĩa với tình yêu.

      #93
        MèoCon_LCB 11.08.2006 09:46:31 (permalink)
        Ngày không anh


        Có những ngày rộng quá một tầm tay
        Gió không biết vịn vào đâu
        Em không biết vịn vào đâu
        Dã quỳ vẫn vô tình nở dọc ray tàu
        Sự kiêu kỳ mang vẻ đẹp tầm thường
        Mở to mắt, ngước nhìn mặt trời
        Đầy thách thức
        Ở chính giữa niềm kiêu hãnh
        Là hụt hẫng màu vàng
        Sự kiêu kỳ biết vịn vào đâu?

        Có những ngày vụn như nỗi hoang mang
        Sự vô nghĩa không thể hiểu nổi mình
        Trong giới hạn ngột ngạt của những gì cho là ý nghĩa
        Mơ hồ vụt khỏi cái nhíu mày
        Lang thang như kẻ khốn cùng không chốn dừng chân
        Chông chênh
        Ý nghĩ không biết vịn vào đâu
        Em không biết vịn vào đâu

        Có những ngày chật chội như một cái nhà gương
        Quay về hướng nào cũng chỉ thấy chính mình
        Những phiên bản méo mó đầy thói xấu
        Hình như mình đã chẳng nhận ra
        Em muốn bỏ hoang tất cả những xấu xa
        Lòng sẽ rộng thêm
        Bình yên sẽ tự tìm được nơi trú ngụ
        Chờ niềm vui bằng niềm vui cũ
        Đón nỗi buồn bằng một cái mím môi

        Có những ngày như thế
        Ngày không anh

        HẠNH NGUYÊN
        #94
          MèoCon_LCB 11.08.2006 09:47:02 (permalink)
          Tôi chỉ mình tôi

          Tôi chỉ có mình tôi
          Ở cũng vậy mà đi cũng vậy
          Bỗng một ngày nào đấy
          Tôi mặc kệ đời , đời cũng chẳng cần tôi

          Tôi một mình , chỉ mỗi một mình thôi
          Đến cũng được mà đi cũng được
          Sống trên đời ai biết trước
          Bởi có khi thua được cũng bằng nhau

          Tôi một mình có nhiều ít gì đâu
          Một hạt cát giữa vô cùng vũ trụ
          Vậy thôi là cũng đủ
          Cười khóc , buồn vui cho một kiếp người

          Tôi một mình mê mải rong chơi
          Giữa cuộc sống ngọt ngào và cay đắng
          Giọt nước mắt nào mằn mặn
          Chợt hoá giọt sương trên một nụ hồng

          Tôi một mình ngơ ngẩn con số ko
          Chỉ muốn một mai cựa mình tỉnh giấc
          Làm một điều gì nhỏ nhặt
          Số ko thành có nghĩa cho đời

          Tôi một mình và chỉ một mình tôi
          Đời rộng lắm mà vòng tay hẹp quá
          Muốn được là tất cả
          Ôm cả trăng sao ngày tháng vào lòng

          Tôi một mình ngơ ngác có và ko
          Cái có chẳng cần cái cần chẳng có
          Nên suốt đời lọ mọ
          Tự hỏi chính mình những chuyện vu vơ

          Tôi một mình nên cặm cụi làm thơ
          Trút vào đó những nỗi buồn vụn vặt
          Sẽ có một ngày người ta cúi nhặt
          Câu thơ vô tình góc phố bỏ quên

          ******************************************




          ST

          #95
            Thay đổi trang: << < 7 | Trang 7 của 7 trang, bài viết từ 91 đến 95 trên tổng số 95 bài trong đề mục
            Chuyển nhanh đến:

            Thống kê hiện tại

            Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
            Kiểu:
            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9