*Tuổi Mộng Mơ*
Tôi với người có quen đâu
Cớ sao người lại theo sau ngập ngừng
Giờ thành cái lệ không dưng
Hôm nay người vắng bâng khuâng tôi buồn
oOo
Người gì mà ghét ghê cơ
Người ta ngũ cũng trong mơ hiện về
Người ta làm gì cũng chê
Người ta giận thì hề hề vuốt đuôi
oOo
Tôi là thằng ngốc hôm qua
Đánh rơi giọt mực vô tà áo em
Giọt mực tím đổ lấm lem
Mắt em đẫm ướt không thèm nhìn tôi
Nghĩ rằng giọt mực dỡ hơi
Rơi chi tôi phải cất lời xin tha
oOo
Rồi từ đó bỗng dưng bé sợ
Sợ nhìn ai đôi má ửng hồng
Biết mai này bé có giữ được không
Bởi mới lớn nên bé còn thơ dại
Cám ơn mẹ cho con mái tóc
Tóc dài thấp thoáng một màu mây
Đồng quê gió lộng tre ru hát
Tóc đùa bối rối mắt ai đây
oOo
Nếu danh vọng tiền tài bên nghĩa bạn
Thì thà rằng tắt nắng ở hồn ta
Nếu tình yêu lấy sắc đẹp làm cha
Thì ta sẽ để tim ta thành đá
oOo
Người đâu dễ ghét qúa hà
Đi qua mà cũng liếc người ta
Mặt lại đỏ rần tay ngượng nghịu
Làm người ta cũng ửng hồng da
oOo
Buồn ghê ai thất hứa
Đây đợi suốt buổi trưa
Đừng có hòng xin lỗi
Giận thật rồi biết chưa
oOo
Đêm buồn ngồi viết gì đây
Chỉ vài dòng chữ khỏa khuây nỗi sầu
Đêm thâu với ngọn đèn dầu
Với cây bút nhỏ với câu ân tình
Luyến thương cái tuổi học sinh
Tiếc thương cái phận của mình hồng nhan
oOo
Bốn mắt nhìn nhau mà yên lặng
Để tỏ lòng thắm thía của con tim
Nghe như đâu đây se sẽ thì thầm
Phút yên lặng là phút càng thấm nhức
Nói yêu lắm chỉ nghe lời ngoài mặt
Mà chống chầy rồi sẽ lại quên ngay
Chén rượu cay là chén rượu không say
Lời không nói là lời thành thật nhất
Vết thương nặng là vết thương không nhức
Chỉ ngầm ngầm tan phá ở trong tim
Đẹp tưng bừng là đẹp chống phôi phai
Tình ngậm miệng là mối tình bền chặt
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: