Cơn lốc
Tặng một người hoang tưởng
Chỉ là cơn lốc xoáy Vội vã cuốn ta vào Một phút không trụ nổi Chẳng nhìn ra phương nào Vẫn là cơn lốc xoáy Phút mắt bão đi qua Có đôi chút êm ả Rồi cơn xoáy xoá nhoà Lại là cơn lốc xoáy Cứ dập dềnh ta lao đao Giờ thoát ra khỏi đó Một vùng trời hư hao.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2014 23:37:24 bởi Phong sương tuyết nguyệt >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: