[Siêu thực - Tâm lý] Điểm cực hạng (kết thúc)
Hôm nay rảnh vào định đăng bài thơ Nguyễn Bính, ghé qua phòng văn đọc được bài viết của Nhuệ Bình, TK ngạc nhiên quá! Viết được truyện dài như Nhuệ Bình dù chưa hoàn hảo nhưng vẫn cố gắng không bỏ cuộc, chỉ vậy thôi cũng thật đáng khen! Không phải ai cũng viết được truyện nhất là truyện dài đâu! Hãy cố gắng lên! Nhuệ Bình đoán đúng môt phần. Hồi đi học TK giỏi văn. Lúc đi thi tốt nghiệp phổ thông TK là một trong những học sinh cao điểm văn năm đó. Lúc đó TK cũng mơ viết được truyện. Một cô giáo cũng khuyến khích TK theo nghiệp văn. Cô ấy nói TK vùa giỏi văn vừa giỏi toán đó là những yếu tố cần thiết để viết truyện Vì viết truyện cần phải xây dựng cốt truyện, một khung sườn với những tình tiết gắn kết các nhân vật với nhau sao cho hài hòa hợp lý, nhân vật chính ra chính, phụ ra phụ. Giống như một kiến trúc sư vẽ thiết kế xây dựng một ngôi nhà, pần phụ, chính, trước, sau, bên phải hay bên trái tất cả khi xây dựng xong sẽ phải gắn kết thành một công trình hoàn chỉnh. Các nhân vật trong một cốt truyện cũng phải được liên kết phối hợp vói nhau tương tụ. Theo cái gọi là tinh thần toán học thì dù thời gian không gian có đổi thay, nhân vật vẫn còn lại những gì của quá khứ. Trong toán học, muốn chứng minh ba hình khối khác nhau A, B, C có một điểm chung thì bạn phải vẽ sao cho thấy ba khối giao nhau ở một khoảng nào đó dù ít ỏi chứ không thể để khối đó tách nhau được. _Dùng màu hồng cho khối A khí giao với khối B có sắc vàng thì khoảng chung của hai khối đó sẽ hóa màu cam. _Cho khối C là màu xanh dương khi giao với khối A ở một khoảng chung nào đó sẽ là màu tím. Lúc đó ta sẽ có AA, AB, AC hoặc nói một cách khác ta sẽ dùng một sắc chung là màu hồng, _Màu hồng pha với màu vàng sẽ hóa màu cam, màu hồng vói màu xanh dương sẽ hóa tím. Nhưng ta sẽ phải luôn nhớ rằng để hóa tím sắc xanh phải pha hồng và để hóa cam sắc vàng phải pha hồng. Dù tính cách của nhân vật chính có thay đổi đến đâu đi chăng nũa thì phải có một cái gì đó cốt lỏi còn sót lại. Có thể do Nhuệ Bình là người viết nên dễ dàng mặc định hiện thục thằng bé An quậy, ảo tưởng Thanh Long hiệp sĩ cưỡi rồng, siêu thực ông già bị mất trí, và dễ dàng nối kết ba người ấy là một nhưng TK thì không thể tìm ra điểm chung.
Chắc bạn thắc mắc tại sao giỏi phân tích lý luận khả năng viết không tồi TK lại không thể sáng tác truyện?.
Có lẽ TK tỉnh táo quá, cái mà TK thiếu là trí tưởng tượng mơ mộng, đó là một đặc tính cần thiết phải có của một nhà văn. Trong truyện, đặc tính nổi bật là hư cấu nghệ thuật. Đó là nét đặc trưng, là một thao tác không thể thiếu trong quá trình sáng tác của nhà văn!. Trí tưởng tượng khả năng hòa hợp giũa thục và hư của nhà văn phải thật phong phú mới làm được điều này!
TK có khuyết điểm đó nên phải từ bỏ giấc mơ văn chương nhưng TK vẫn ngưỡng mộ những nhà văn nhất là khi đọc tác phẩm dài hơi của họ. Theo TK thì chỉ có ở trên mạng mới có truyện hay và lạ chứ bây giờ mà cứ bỏ tiền ra mua mấy cuốn sách in trong nước thì chỉ cần đọc vài trang là bỏ xuống ngay! Nhiều khi có cảm giác mình bị lừa mua phải hàng giả. Tù đó TK rút ra bài học chưa chắc sách hay đã là sách được xuất bản. Cứ lên mạng lùng sục là có tất! Tự do thì sẽ có lắm điều dở nhưng cũng không ít cái hay và lạ! .Một tác phẩm cần phải có thời gian để thẳm định. Không nhất thiết phải nhiều sao nhiều người đọc mói gọi là hay! Nếu chỉ cần một cái like hay một cái đánh dấu sao thì dễ nhưng để viết bài bình luận cho tác phẩm với đầy đủ cảm xúc thì mới thật là khó đó!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2014 18:39:34 bởi thanhkhe >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: