Sa Mạc - Thơ: Diệp bá lan
Sa Mạc Người đi mất hay hồn tôi nắng đỗ ? Phút sau cùng hơi ấm vẫn còn đây Tóc người xõa hay lưng trời mây phủ Sao trong tôi sầu chất một rừng đầy ! Chút sương mỏng bay qua vùng trí nhớ Trong mịt mù khơi dậy mãi lòng đau Giữa vầng trán căng lên đồi dốc lỡ Trái tim người, ta lạc ở phương nao? Chợt hoang vắng bởi xa người bốn cõi Sa mạc đầy cát bỏng khát môi tươi Ta điên tiết như thú rừng trổi dậy Lồng lộn lên khi gặp vết chân người Bởi đói lạnh giữa bốn bề hư ảo Phút suy tư cào cấu mãi trong hồn Quanh tiềm thức phủ đầy gai trái mật Ta bới tìm vết son đỏ môi hôn. (Diệp Bá Lan)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2014 19:21:00 bởi hoclamtho >
Mười lăm, mười bảy Hoa mới nở đã vương mùi hương lạ Em tôi yêu chưa lớn đã xinh rồi Tuổi mười lăm, mười bảy nở trên môi Cũng rất vội chứa chan đầy nụ ngọt Mây tóc chảy là ngàn chim đua hót Gót chân hồng làm lối cỏ lên son Đôi bàn tay bút viết nõn na tròn Hương đã tỏa và mật vừa ứ đọng Và tôi nữa cũng đã vừa chợt mộng Vừa chợt mơ, chợt tỉnh ở quanh em Chợt thấy lòng nhẹ tợ suối trăng êm Chợt thấy nhớ, chợt thấy yêu quá vội Để mỗi sáng, mỗi chiều tôi phải đợi Rất tình cờ trên đôi gót chân rung Tuyệt thì thôi đường nắng trãi vô cùng Cũng quá ngắn trong buổi đầu song bước Tôi lặng lẽ mà lòng như bắt được Cả niềm vui chưa vội hé ra xem Có những lần đánh bạo bước bên em Cũng chỉ nói đôi ba câu ngớ ngẩn Để đến lúc chia tay tôi mới giận Cái thằng tôi nhút nhát quá đi thôi Cả trăm nghìn tình ý đính trên môi Mà lại giữ chỉ riêng mình nghe lấy Bởi tôi đây chỉ mới vừa mười bảy Còn em nào đã đủ tuổi mười lăm Những con chim se sẽ đứng cười thầm Tôi cũng giận thấy mình sao phát ghét Suối tóc đó chưa quen đôi chiếc kẹp Cánh hoa hồng ấp ủ giữ trong tay Tôi ngẩn ngơ chẳng biết để đâu cài Thôi đành đợi một ngày em yêu nhé.
(Diệp Bá Lan)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2014 19:25:27 bởi hoclamtho >
SÂN GA Như sân ga tôi đứng nghìn năm đợi Một chuyến tàu, sầu kín dưới chân mây Người là tàu, người qua đây mỗi buổi Ở trong tôi người đổ bến nào đây ! Người qua đây nếu bao giờ dừng lại Giữ hộ tôi, một đôi chút u buồn Tôi chờ người, người vẫn vô tình mãi Để lòng tôi sầu kín cả hơi sương Người gặp tôi chắc chi người đã biết Ở hồn tôi bối rối cũng như tơ Và có bao giờ người đã nghĩ Tại vì người, tôi hoang phí tuồi thơ Tôi bắt gặp ở người trong ánh mắt Những lá vàng héo úa trước thu sang Người cuối xuống cho hồn tôi chết lặng Ôi muôn đời sầu chất dưới chân hoang Người có phải mang trên bờ tóc rối Một phần hồn lạc mất của tôi không ? Sao tôi mãi cuối đầu nghe tiếng gọi Của con tim năm tháng quá u trầm Người không là loài sơn ca buổi sáng Cho lòng tôi nắng sớm mới tan sương Để tiếng hát len đầy trong ánh mắt Và bình minh say nức vạn loài hương Để lòng tôi với lòng người gặp gỡ Cho u trầm tan hết trên mi Và hồn tôi gặp hồn người cửa mở Cho sương giăng sầu kín cũng trôi đi (Diệp Bá Lan)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2014 19:27:50 bởi hoclamtho >
Trong khung cửa Anh ngồi trong khung cửa Chừng như em qua ngang Mùa xuân vừa mới nở Trên cành lá khô vàng ? Vội vàng anh mở ngỏ Vội vàng anh chạy ra Bóng em như vời vợi Cánh hồng phất phới xa Anh trở vào mới thấy Cả khối sầu dâng cao Em như con én nhỏ Biết mùa xuân nơi nào Nhưng mà anh cũng biết Anh không phải mùa xuân Nên làm sao quyến rũ Gót hồng đến bên sân Như cành cây ngoài ngỏ Khô héo mấy mùa thu Hoài công dang nhánh đợi Những cánh chim tuyệt mù Nhưng em nào có biết Anh có một trái tim Suốt bốn mùa chín đỏ Vì bởi tại mình em Anh giữ hoài năm tháng Riêng mình mẫu tình buồn Như người ta vẫn giữ Hình ảnh bóng người thương Vẫn từ trong khung cữa Mỗi ngày đợi chờ em Anh là tên sứ giả Bất tài của con tim. (Diệp Bá Lan)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2014 23:07:09 bởi hoclamtho >
Hồn mùa thu
Rồi bất chợt em về như cánh gió Hồn mùa thu ngập kín lá trong ta Chỉ một thoáng sương mờ giăng giọt nhỏ Bóng em chìm hun hút mây sa Ta không dám quay qua lòng vội vả Dấu khói buồn hư ảo quanh năm Trời se sắc tình rung lên buốt giá Khối hờn len vương vấn nặng u trầm Nếu chẳng thấy trời rưng rưng rớt hạt Những chiều thu lá chết rũ nhau về Ta cứ ngỡ tình em ta chẳng gặp Nghìn trùng đau phủ kín giữa hôn mê Như đã sẵn,vàng phai và lệ nhớ Giữa chiều thu rét mướt chảy qua hồn Ta cuối xuống thật gần ngang hơi thở Thử tìm xem còn mấy nụ môi hôn Bởi đã gặp quanh em ngày tháng cũ Nên mù sương đọng mãi trong tim Thôi đã lỡ một đời ta lính thú Thật hoài công trấn thủ khối tình em. ( Diệp Bá Lan)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2014 22:20:09 bởi hoclamtho >
Giọt đắng ------------------------------- Anh ngồi trong quán Hướng mắt ra đường Để nhớ để thương Để chờ để đợi Bóng mây vời vợi Em nào biết đâu Anh đếm trái sầu Trên từng giọt nắng Từng giọt đăng đắng Trên muỗng cà phê Em vẫn chưa về Trong cùng nhung nhớ Anh ngồi chờ đợi Chai lì trong quán Ngoài trời vẫn nắng Cà phê vẫn đắng Nằng nặng mênh mông Anh vẫn chờ trông Nghìn năm dịu vợi (Diệp Bá Lan)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2014 18:43:04 bởi hoclamtho >
Hồn anh Mãi đợi chờ hoài em không đến Hồn anh mưa bụi lướt qua sông Lá chiều rơi xuống đôi vai lạnh Anh nhặt cô đơn chất ngập lòng Quanh bốn cửa đời sương ủ kín Chờ em hé mở một đường mây Chờ em một buổi mang xuân đến Thắp hộ đời anh chút nắng mai Tình vẫn buồn như lòng vẫn gặp Em thường trở lại lúc chiêm bao Anh vẫn còn đây hay đã mộng Hỡi này, em hỡi của lòng đau Anh thường vô ý cho mưa xuống Ướt đẫm hồn đau lúc nhớ em Lòng mãi u buồn phong kín lại Khói tình năm tháng giữ trong tim Em nào đã biết anh quanh quẫn Giữa nỗi hờn len giữa nỗi buồn Tìm kiếm cho anh ngày tháng mất Đâu là hư thực bóng em thương. (Diệp Bá Lan)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2014 18:46:33 bởi hoclamtho >
Bâng khuâng
Vẫn mỗi sáng chân ngập ngừng ngang ngõ Cổng nhà em hoa rụng trắng lối đi Lòng bâng khuâng chẳng hiểu để mà chi Chợt se lại như chút gì vương mắc Khẻ dõi kiếm chỉ để tìm gặp mặt Em thiên kiều thơ dại một loài nai Ngơ ngác nhìn - quấn quýt ở trên vai Dòng suối lượn tóc mây thơm cỏ mới Chợt dừng lại như chim đôi cánh mõi Đậu trên cành dạ lý hót líu lo Anh ngây người và muốn gọi thật to Cho hoa bướm len đầy hồn mắt biếc Nhưng kịp giữ kẻo sợ làm rung chuyển Cả núi rừng huyền bí sẽ tan đi Và mộng mơ biết có được còn chi Lỡ em giận chắc phải phiền lắm nhỉ? Nên anh sợ nếu một mai anh lỡ Làm em buồn sẽ rũ héo ngàn hoa Một chút hồn kẻo lại phải tuôn sa Cây mật ngọt rụng đi từng cánh nụ Để mỗi sáng mây kéo vào giăng phủ Cả hồn anh vốn yếu đuối xanh xao Biết đâu chừng anh lại chả phải đau Hay hoặc giả đến phải buồn chết được Lòng đã nhủ nên giữ từng mỗi bước Chân chật êm qua dòng suối mộng mơ Sợ em buồn nên anh cũng ngẩn ngơ Mặc nhung nhớ trôi theo ngày tháng chậm Để cửa lòng vẫn ngập tràn nắng ấm Với mây trời kéo đến để làm quen Và tình thơm như mảnh giấy chưa lem Màu mực tím – thơ ngây ngày tuổi nhỏ Để mỗi sáng anh trở về ngang ngỏ Ngôi nhà em vẫn đầy kín mộng mơ Cho lòng vui tinh khiết những ngày thơ Chân ríu bước bâng khuâng lòng rộng mở (Diệp Bá Lan)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2014 22:52:10 bởi hoclamtho >
Buồn
Bằng những gót chân nhỏ Đi trên nỗi buồn dài Bao cành cây đứng ngó Bắt đầu ngày lá bay Thôi rồi đây là gió Hồn ta còn sương giăng Bóng đời qua mấy ngỏ ? Lòng vẫn còn giá băng Trong cơn buồn hiện hữu Đeo đẳng suốt nghìn năm Tháng ngày nào tìm đến Mịt mù trong tối tăm Cô đơn đầy trên nhánh Hồn ngập kín lá vàng Cuộc đời như cơn lốc Ôi! Một đời trôi hoang Bằng những ngày trỗi dậy Trong khối đời hôi tanh Ta gục đầu sám hối Cho tháng ngày trôi nhanh. (Diệp Bá Lan)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2014 22:55:25 bởi hoclamtho >
hoclamtho
Buồn
Bằng những gót chân nhỏ
Đi trên nỗi buồn dài
Bao cành cây đứng ngó
Bắt đầu ngày lá bay
Thôi rồi đây là gió
Hồn ta còn sương giăng
Bóng đời qua mấy ngỏ ?
Lòng vẫn còn giá băng
Trong cơn buồn hiện hữu
Đeo đẳng suốt nghìn năm
Tháng ngày nào tìm đến
Mịt mù trong tối tăm
Cô đơn đầy trên nhánh
Hồn ngập kín lá vàng
Cuộc đời như cơn lốc
Ôi! Một đời lang thang
Bằng những ngày trỗi dậy
Trong khối đời hôi tanh
Ta gục đầu sám hối
Cho tháng ngày trôi nhanh.
(Diệp Bá Lan)
Sám Hối
Tháng năm đã cuốc cày tơi số phận
Bón muộn lời của một kiếp xa xăm
Quay về đi nơi gieo mầm uất hận
Sẽ mọc lên chồi sống chỗ ta nằm
Dù là những vết dao đâm chạm sâu chiều ám ảnh
Giọt máu đã gieo ai níu lại cả cuộc đời
Tiếng chim rơi rụng lăn bên lời thú tội
Lại chân thành như tiếng khóc trẻ trong nôi
Giọt hồng Còn chút nắng ngủ quên trên kẻ lá Gió chuyển cành chao nhẹ cánh hoa lay Là phấn hương vừa đủ rụng trên vai Từng giọt mật xuyên qua theo cành lá Cả rừng tóc thoáng ươm mùi hương lạ Ngón chân hồng dè dặt bước qua hiên Tuổi mười lăm gót nhỏ đã nên duyên Ngời như nước của mặt hồ thủy biếc Khẽ riu ríu bước qua từng cách biệt Giọt nắng hồng run nhẹ dưới chân son Cả đài gương trong vắt ánh trăng tròn Và đôi mắt thoáng như vừa nạm ngọc Tay bút tháp đính theo ngàn trái lộc Em là chim tìm đến với hồn anh Bốn cỏi vườn rộ nỡ một màu xanh Ngàn gã bướm đua nhau khoe cánh lượn Vội mở ngỏ cho lòng anh những tưởng Cả rừng xuân ồ ạt đến chung quanh Muôn đài hoa vội nở rộ trên cành Hai lá phổi căng no đầy ngọt mật Trong mơ ước len qua lòng đã chật Có em vào thôi hãy nới thêm ra Này đôi tay vén nhẹ dãi sương sa Trời buổi sáng cho thêm vài giọt nắng Diệp Bá Lan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.10.2014 17:16:52 bởi hoclamtho >
Cháu là của người ta -------------------------------- Ngày xưa anh đến chơi Em ra tiếp anh ngồi Khẽ gọi anh bằng chú Với nụ cười trên môi Em ơi ! sao ác thế Tàn nhẫn với anh chi ? Bao nhiêu là mơ ước Lòng thoáng chợt bay đi Anh về ôm giữ lấy Cả khối sầu đơn phương Em ơi! Em nào biết Anh vẫn hoài nhớ thương Muốn làm anh không được Thôi đành làm chú em Cháu ơi! Chú vẫn giữ Khối tình cháu trong tim Mà này cháu có biết Ta cách trở gì đâu Chú mới vừa hăm mốt Cháu mười tám tuổi đầu Bà con ta chẳng có Dòng họ ta cũng không Cớ sao mà cách trở Làm chú buồn mênh mông Thôi thì cũng cam đành Ngày một ngày cách xa Chú không còn mơ nữa (Cháu là của người ta) Cháu làm sao biết được Lòng chú thật đơn côi Buồn vươn mang mấy ngõ Chú giữ kỹ hết rồi Thế rồi một mùa đông Cháu gởi cánh thiệp hồng Mời chú chung ly rượu Tiễn cháu về nhà chồng Người ấy đã hơn chú Bảy tám tuổi trong đời Thế mà sao lại được Làm chồng của cháu tôi Cháu ơi ! cháu có biết Ngày cháu lên xe hoa Chú là người đứng lại Đếm từng giọt mưa sa Chú nghe lòng tê buốt Se thắt từng thớ tim (Cháu giờ như cánh gió Chú biết đâu mà tìm.) Diệp bá lan
Em Anh chỉ có chút tình mơ tuổi trẻ Giữ vào tim ấp ủ những ngày xanh Em vu vơ hỏi lại nói gì anh ? Em chả hiểu những gì anh nói đó Nghe em nói, lòng anh như lệ nhỏ Bởi vô tư tàn ác ở môi em Lời ngây thơ nhè nhẹ tựa nhung êm Mà chua xót cũng len đầy cây cỏ Em thơ dại để hồn anh ở đó Ở đó buồn hơn cả một chiều thu Cho lòng anh giăng phủ kín sương mù Em ác quá, em làm anh đau khổ Tình của anh đâu chỉ là trao đổi Cái vô tư ngơ ngác của em đâu Anh ngây thơ để vỡ giấc mộng đầu Em ác quá, em làm anh tuyệt vọng Buổi sáng mới hoa lòng đua nở rộ Chim vui ca, ong bướm cũng vui mừng Cả tình trai chất chứa một hồn xuân Anh ấp ủ để trao người cuối mặt Em có biết ở hồn anh đã nhạt Đã phai dần, đã mất hết tin yêu Em thương ơi, em tàn ác quá nhiều Tình mới chớm sao gặp nhiều giông bão Chân mới bước đã lẫn nhầm tuyệt đạo Lòng muốn trôi lại gặp bể hồ thu Em yêu ơi! Anh bị lớp sa mù Đang ủ kín giữa vườn tình em đấy Lỡ say đắm nên tình anh phải vậy Có thật tình em chưa biết yêu không? Chứ làm sao đôi má lại ươm hồng Và mật ngọt trên bờ môi lay động Em sâu kín cho mưa phùn gió lộng Em thơ ngây và anh chết trong lòng Có thật tình em chưa biết yêu không? Hỏi cô bé của tình anh đắm đuối. Diệp bá lan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2014 18:14:20 bởi hoclamtho >
Đường dài lê thê Trưa hè nắng đỗ Phượng đỏ rưng rưng Bốn cõi ngập ngừng Hơi nồng bốc lữa Anh đứng một chỗ Lẩn quẩn lanh quanh Anh đi không đành Ráng chờ đợi em Chờ đợi em thêm… Thuốc khô môi đắng Thời gian nằng nặng Chầm chậm trôi qua Theo tàn thuốc lá Trưa hè vẫn nắng Thuốc khô môi đắng Thời gian nằng nặng Chờ em không đặng Anh phải quay về Đường dài lê thê… Đường dài lê thê..!! ( Diệp Bá Lan)
BẾN ĐỢI Em không hiểu? bao giờ em mới hiểu? Tôi đợi chờ, chờ đợi nữa bao lâu? Giấc mộng tôi kết được mấy cung sầu? Em cho biết để tôi làm bến đợi Bến đã đợi mà thuyền không dừng mái Tôi chờ em, em lại tan lờ xa Ác làm chi cho lòng tôi lo ngại Mãi đợi chờ, chờ đợi mãi ngày qua Cây dang nhánh dâng trái tình thơm mộng Chim thì bay nào biết được lòng cây Nắng mưa về đêm ngày cây héo ngọn Để khô cằn héo úa ngắm chim bay. (Diệp Bá Lan )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.11.2014 21:33:02 bởi hoclamtho >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: