Anh không đến
Em đã nói em không là ai hết
Em chỉ là em của mỗi anh thôi
Dù muôn trùng dù cách biệt xa xôi
Em vẫn đợi vẫn chờ trông anh mãi
Em nhất quyết dẫu mai này em phải
Khổ vì anh và mòn mõi vì anh
Dung nhan tàn héo úa những ngày xanh
Em cam chịu miễn yêu anh là đủ
Mái tóc em, anh bảo là buông rũ
Nữa vầng trăng khi sầu đọng trên mi
Sao bây giờ chẳng đến với em đi
Để an ủi, để vỗ về em gái
Đôi mắt em đã hoen màu hoang dại
Anh không về em để lỏng vòng tay
Tháng năm chờ tháng năm đợi nồng say
Dâng anh trọn trong những ngày xa vắng
Anh không đến để em hờn em giận
Anh không về để em nhớ em mong
Nơi bây giờ xa thẳm có còn không?
Đôi mắt biếc tóc bồng tay hoang dại
Đôi mắt biếc tóc bồng tay hoang dại
Em nhớ nhiều, nhớ lắm có biết không?
Hãy trở về, trở về kẻo em trông
Kẻo em đợi, em buồn cho mà biết
Em đã nói em không là ai hết
Em chỉ là em của mỗi anh thôi
Dù muôn trùng dù cách biệt xa xôi
Em vẫn đợi vẫn chờ trông anh mãi.
(Diệp Bá Lan)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2014 18:12:11 bởi hoclamtho >