Thơ Nguyễn Phan Nhật Nam
vuisong 26.10.2005 13:13:33 (permalink)
0
Hàng Me Xanh

Hàng me có tự bao giờ,
Xanh hai lối nhỏ đợi chờ đêm đêm.
Và em đứng đó chiều êm,
Bên ngôi quán nhỏ không tên bảng hờ.
Ðể tôi vơ vẩn làm thơ,
Nghe thành phố thở trên bờ mi ngoan.
Em bàn chân rất dịu dàng,
Theo tôi xuống phố ngắm hoàng hôn rơi.
Ngắm hoa dại mọc lưng đồi,
Em thường hỏi nhỏ mây trời về đâu.
Ngại ngùng ta mãi nhìn nhau,
Bình yên khuấy động không câu giã từ.
Dòng sông quyện lớp sương mù,
Phải chăng con sóng đến từ đại dương.
Vẫn con phố đó con đường,
Em qua trăm buổi nhạt thường bước chân.
Tôi đi tôi đếm trăm lần,
Mà sao bối rối khi cầm tay em.

1 tháng 9, 1995
Nguyễn Phan Nhật Nam
#1
    vuisong 26.10.2005 13:14:39 (permalink)
    0
    Vô Tình

    Vô tình ta lại quen nhau,
    Như con phố nhỏ chợt đâu ai về.
    Anh yêu đuôi mắt hẹn thề,
    Ðâu đây tiếng quốc, sang hè rồi chăng?
    Nhà em tỏa sáng vầng trăng,
    Anh bên khung cửa có gần được em?
    Hay là đợi đến tối đêm,
    Khi em thức giấc ngủ yên giữa trời,
    Gần nhau muốn ngỏ đôi lời,
    Mà sao em nhỉ bờ môi ngập ngừng.
    Hồn anh như chiếc lá rừng,
    Bâng khuâng trong gió đợi từng giọt sương.
    Ðâu xa xôi lắm đoạn đường,
    Một ngày không gặp, nhớ thương không đành.
    Chiều nay em mắt long lanh,
    Bên con phố nhỏ chờ anh... vô tình.

    19 tháng 3, 1995
    Nguyễn Phan Nhật Nam
    #2
      vuisong 26.10.2005 13:36:07 (permalink)
      0
      Duyên Thầm

      Má em có lúm đồng tiền,
      Mỗi khi cất tiếng cười duyên lạ lùng.
      Nhìn lâu em bảo thôi đừng,
      Kẻo em mắc cỡ hổng chừng giận luôn.
      Em thường thắt bím dễ thương,
      Cỏ non đan lối vương đường em đi.
      Tôi làm một kẻ tình si,
      Tan trường đứng đợi chờ khi em về.
      Gặp tôi em giấu bạn bè,
      Tháng hè rộn rã tiếng ve gọi đàn.
      Chiều buông mây trắng nhẹ nhàng,
      Trên từng đợt sóng Hương Giang chụm đầu.
      Khung trời nhạt nắng nương dâu,
      Về thôi kẻo tối nhìn nhau em cười.
      Em cười ngơ ngẩn lòng tôi,
      Tối nay mất ngủ là tôi bắt đền.
      Bắt đền một nụ cười duyên,
      Một lần hò hẹn không tiền đâu mua.

      18 tháng 11, 1995
      Nguyễn Phan Nhật Nam
      #3
        vuisong 26.10.2005 13:36:42 (permalink)
        0
        Gặp Gỡ

        Gặp gỡ chừng như ta đã quen,
        Nhìn em đôi mắt dáng em hiền.
        Tóc dài em xõa bờ vai nhỏ,
        Lay động trời sao đang ngủ yên.

        Môi mọng em xinh dáng lẫn người,
        Hồn ươm ước vọng tuổi đôi mươi.
        Nụ hồng e thẹn hương rừng núi,
        Khuôn mặt vầng trăng sáng nụ cười.

        Em bước chân trần trên cỏ cây,
        Anh nghe điệu nhạc ngất ngây say.
        Con chim bé nhỏ cành vang tiếng,
        Ðừng nhé mùa Thu rụng lá đầy.

        Hơi thở tan vào trong biển khơi,
        Nhìn nhau tư tưởng đã thay lời.
        Hoàng hôn chợt tắt chiều không đợi,
        Khuấy động màn đêm một cánh dơi.

        Em có về không đêm đã sâu,
        Hơi sương lành lạnh bóng in cầu.
        Bàn tay nhỏ nhắn chừng không nỡ,
        Buông vội ngỡ mình ly biệt nhau.

        Ðêm xuống dầu sao em cũng về,
        Bình yên giấc ngủ giữa phòng the.
        Còn anh vội bước màn đêm vắng,
        Gió động hàng lau ngỡ tóc thề.

        Chẳng biết chiều mai em đến không?
        Cho anh biết rõ khỏi buồn trông.
        Chiều mai có lẽ lưa thưa nắng,
        Em đến nghe em kẻo đợi lòng.

        Anh đếm thời gian đếm phút giây,
        Sao mà lâu thế hỡi đêm dày.
        Nhìn sao, sao tỏ trời chưa rạng,
        Nếu phải chi mà em ở đây.

        Anh thả hồn trên trang giấy manh,
        Môi hôn kiều diễm dáng cung thành.
        Hồn mê lưu lạc quanh thềm núi,
        Hơi hướm tan vào tấm lụa xanh.

        Gặp gỡ mà sao anh vẫn mong,
        Có em bên cạnh buổi sầu đông.
        Ðược nghe em nói, nghe em hát,
        Ðược mãi nhìn em đôi má hồng.

        16 tháng 8, 1996
        Nguyễn Phan Nhật Nam
        #4
          vuisong 26.10.2005 13:37:17 (permalink)
          0
          Ðến Thăm Thung Lũng Hoa Vàng*

          Thung lũng hoa vàng tôi đến đây,
          Khi chiều nắng hạ gió hây hây.
          Ðồi nương xanh thẳm màu cây cỏ,
          Chắc hẳn mùa Thu chậm bước giày.

          Núi trọc hoe vàng, mây ở cao,
          Lũng sâu nương mạch sống tuôn trào.
          Buổi trưa nắng đỏ hòa hơi thở,
          Tối ngủ yên nhìn vạn ánh sao.

          Thung lũng hoa vàng có biển không?
          Có rừng hoa dại thoảng hơi đồng.
          Suối trào thác đổ rêu bờ đá,
          Có tổ chồn hôi, gấu ngủ đông?

          Có bướm vàng không những buổi chiều?
          Có màu mắt ngọc thuở tôi yêu?
          Có dòng sông nhỏ cây soi bóng?
          Có ruộng nương xanh, có cánh diều?

          Xui bước chân dừng trên phố xa,
          Lòng như thấy lại cảnh quê nhà.
          Trường xưa lớp học thầy cô cũ,
          Rào dậu ngoài hiên cây nở hoa.

          Tôi gặp em xinh dáng ngọc ngà,
          Thẫn thờ nhìn mãi bóng em xa.
          Lòng tôi muốn ngỏ lời quen biết,
          Sương phủ tình em có đậm đà?

          Mái rũ, cây già, thánh giá cao,
          Giáo đường chuông đổ bước chân vào.
          Vọng ra êm ả lời kinh lễ,
          Tôi thấy lòng tôi ấm biết bao.

          Buổi lễ trông em mặc áo hường,
          Ðêm về gió lạnh nhuốm hơi sương.
          Nhìn em tôi tưởng nàng tiên nhỏ,
          Từ cõi nơi nao lạc bước đường.

          Thánh lễ xong em có trở về,
          Cùng tôi một ngõ bước chân quê?
          Ánh trăng dãi ngọc lên tà áo,
          Ðuôi mắt nghìn câu ước hẹn thề.

          Em khẽ nhìn tôi ánh mắt vui,
          Lòng tôi còn đọng nét ai cười.
          Lửa lòng nến nhỏ em nhen nhúm,
          Ðể mãi đời tôi thấy vẫn tươi.

          Thung lũng hoa vàng nghe trái tim,
          Rung lên nhịp cảm giữa muôn niềm.
          Quê hương sẽ mãi trong em đó,
          Lúc nghĩ về nhau, lúc lặng im.

          Thung lũng hoa vàng tôi sẽ xa,
          Bóng em trong trí mãi không nhòa.
          Còn đây một khoảng trời mơ ước,
          Có bướm vàng bay đậu cánh hoa.

          19 tháng 8, 1996
          Nguyễn Phan Nhật Nam

          * San Jose
          #5
            vuisong 26.10.2005 13:37:45 (permalink)
            0
            Lần Ðầu Em Ðến

            Góp mây gọi gió giao mùa,
            Chiều nay con phố lại mưa nữa rồi.
            Một mình gác vắng đơn côi,
            Em thầm gõ cửa miệng cười thật xinh.
            Không gian thu nửa bóng hình,
            Những vì sao mộng lung linh hẹn hò.
            Trong vòng tay ấy anh mơ,
            Thuyền em chợt đỗ bến bờ yêu thương.
            Ngựa qua phố vắng dầm sương,
            Bầy dơi vội vã đêm trường thật sâu.
            Trời mưa em chớ xa nhau,
            Bờ môi đừng vội nói câu giã từ.
            Ðèn treo rọi lối sương mù,
            Ngoài song ngọn gió phiêu du giữa trời.
            Một lần em đến bên đời,
            Trăng treo lối mộng sáng ngời hiên xưa.


            21 tháng 7, 1995
            Nguyễn Phan Nhật Nam
            #6
              vuisong 26.10.2005 13:38:10 (permalink)
              0
              Lời Yêu Thương

              Nhà em góc phố bên đường,
              Có giàn thiên lý trong vườn nở hoa.
              Chiều chiều cất bước ngang qua,
              Em thường đứng trước hiên nhà mộng mơ.
              Sao lòng tôi bỗng ngẩn ngơ,
              Tóc dài em để phất phơ gió hè.
              Nhiều khi tôi chợt trở về,
              Mong sao góc phố bên kia có người.
              Mong sao thấy dáng em ngồi,
              Mắt huyền níu bước chân đời tôi đi.
              Nhìn em đôi mắt tình si,
              Cửa lòng muốn ngỏ phải vì đã yêu.
              Mưa về đỉnh núi cô liêu,
              Còn tôi vẫn thế mỗi chiều qua đây.
              Khi nào em nối vòng tay,
              Cho lòng tôi đượm hương say cuộc tình.
              Ðêm ngồi mong đợi bình minh,
              Nhìn trăng nhớ cả bóng hình của em.
              Tôi nhờ ngọn gió ngang rèm,
              Có ngang nơi ấy nhờ đem chuyển lời.
              Buổi mai nắng rạng bên đồi,
              Nhắn dùm em nhé một lời yêu thương.

              1 tháng 9, 1995
              Nguyễn Phan Nhật Nam
              #7
                vuisong 26.10.2005 13:38:39 (permalink)
                0
                Thương

                Thương em đôi mắt gợn buồn,
                Làm anh ray rứt bước đường tha hương.
                Tay gầy gọi sóng trùng dương,
                Thương em từng sợi tóc vương rủ hồn.
                Làm anh nhớ nắng Sàigòn,
                Nhớ lần lỡ hẹn giận hờn xa nhau.
                Thương em gót ngọc qua cầu,
                Áo dài trong gió phủ màu thời gian.
                Bước chân em động gió ngàn,
                Má hồng ửng nét vội vàng tình xuân.
                Thương em dáng nhỏ ân cần,
                Như làn hương thoảng chợt gần chợt xa.
                Vườn nhà ai đó nở hoa,
                Sắc hồng đỏ thắm có là môi em.
                Thương em giọng nói êm đềm,
                Ru anh ngủ giấc mơ êm cuối ngày.
                Mộng mơ gối dựa vòng tay,
                Tình đầu còn vị ngọt say của đời.
                Cho em cái tuổi biết cười,
                Thương em một ánh trăng ngời hồ Thu.

                14 tháng 8, 1995
                Nguyễn Phan Nhật Nam
                #8
                  vuisong 26.10.2005 13:39:14 (permalink)
                  0
                  Mảnh Ðất Tình Người

                  Bước tới nơi đây thấy lạ lùng,
                  Trông dòng nước chảy giữa mông lung.
                  Hoa vàng mấy độ đùa khoe sắc,
                  Xui bước chân đây cũng ngại ngùng.

                  Ðá vàng mấy tảng đứng cheo leo,
                  Nhà cửa trông xa lớp lớp đèo.
                  Rừng rậm xanh màu chim vẳng tiếng,
                  Ðưa đường khách lạ bước chân theo.

                  Cây đứng hàng im bóng ngã dài,
                  Mây trời lơ lửng nắng trên vai.
                  Lan rừng chớm nở mùi thơm ngát,
                  Bụi phấn còn vương lọn tóc cài.

                  Chim về xây tổ kết chung đôi,
                  Gió thổi về đây kể chuyện đời.
                  Ngọn lửa ân tình nay thắp lại,
                  Em cười duyên dáng ánh hoa khôi.

                  Anh thấy em xinh giữa xóm mường,
                  Ðeo gùi chân nhỏ nhắn lên nương.
                  Tóc em xõa xuống bờ vai nhỏ,
                  Nghe bỗng trong anh ấm lạ thường.

                  Em: cô gái nhỏ bước chân chim,
                  Anh lội đèo sâu cất bước tìm.
                  Ngọn suối nào trong em xõa tóc,
                  Rừng nào xanh lá có hoa sim?

                  Lửa hồng soi tỏ thắm đôi môi,
                  Ðêm lạnh, ly đầy rượu chửa vơi.
                  Say đắm men nồng tim thổn thức,
                  Bên em đất bỗng hóa tình người.

                  31 tháng 5, 1995
                  Nguyễn Phan Nhật Nam
                  #9
                    vuisong 26.10.2005 13:39:43 (permalink)
                    0
                    Hẹn Hò

                    Em cười khúc khích xinh ghê,
                    Dìu nhau như cánh bướm về vườn xưa.
                    Hôm nay phố nhỏ lại mưa,
                    Xưởng anh đóng cửa trại cưa không làm.
                    Thế là anh rảnh ghé thăm,
                    Em mừng em bảo chớ nhầm nhà nghe.
                    Trời mưa em chẳng cho về,
                    Sợ anh ướt áo dù che chẳng vừa.
                    Thương anh sợ tóc ướt mưa,
                    Sợ đường lầy lội nên thưa vắng người.
                    Thương em anh lại sang chơi,
                    Bên song chim sẻ từng đôi rộn ràng.
                    Hôm nào anh chẳng ghé sang,
                    Là dường như cả hai đàng thầm mong.
                    Má xinh điểm phớt nụ hồng,
                    Không sang anh lại nhớ mong một người.

                    3 tháng 9, 1995
                    Nguyễn Phan Nhật Nam
                    #10
                      Viet duong nhan 27.10.2005 06:33:38 (permalink)
                      0
                      Thưa Thi Sĩ PN Nhật Nam !
                      Vdn đã đưa những bài thơ trên vào TV.
                      Chúc Thi Sĩ an vui & hồn thơ lai láng
                      vdn
                      #11
                        Trần Mạnh Hùng 05.11.2005 22:08:52 (permalink)
                        0
                        Xin vui lòng ghé trang "Thơ Đường Xướng+Hoạ "

                        TRÂN TRỌNG KÍNH MỜI

                        Trân trọng kính mời xướng họa thơ.
                        Ngâm nga ngẫu hứng mấy vần thơ.
                        Mời người tri kỷ nâng ly rượu.
                        Kính bạn văn nhân trải tứ thơ.
                        Dệt ý, gieo vần câu đối khó.
                        Nâng tay, phóng bút kết duyên thơ
                        Bốn phương mặc khách và thi hữu.
                        Ngạo nghễ chung vui xướng họa thơ.

                        TMH Kính Mời
                        #12
                          Chuyển nhanh đến:

                          Thống kê hiện tại

                          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                          Kiểu:
                          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9