Vu Vơ Nỗi Buồn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2014 02:12:32 bởi songnhi >
Nghiêng
Từ ngày chúng mình chia nửa yêu thương
Anh đem gió xuân đến phương trời lạ
Chỉ còn lại đây những cơn nắng hạ
Đốt cháy điêu tàn đồng cỏ hoang vu
Tất cả chỉ là sương khói phù du
Thoảng qua trong vài phút giây ảo giác
Anh đổi thay và vội yêu người khác
Thiên đường xưa lạc mất lối đi về
Có thể do em cố chấp u mê
Chối bỏ chuyện hạnh phúc đã vỡ nát
Tin vào cổ tích Sheherazade
Sau một ngàn đêm tình sẽ hồi sinh
Nên em cứ mãi tự dối gạt mình
Ta chỉ tạm xa nhau bởi định mệnh
Để rồi khi nỗi cơ đơn tìm đến
Nghe trái tim khóc nấc giữa nghẹn ngào
Trời mênh mông, biển dạt dào
Mà sao?
Nghiêng nơi nào...
Em cũng thấy không anh
Song Nhi
Dùng Dằng
Dùng dằng , nửa kéo nửa buông
Cố quên thêm nhớ nên buồn gấp đôi
Biết yêu chỉ để yêu thôi
Dặm ngàn hải lý xa xôi , mơ gì ...
Dùng dằng , một mảnh tình si
Cắt thời không nở
Giữ thì nhói đau
Nghịch mùa lỡ nợ trầu cau
( Trời còn xui khiến
Gặp nhau làm gì ? )
Dùng dằng chân muốn bước đi
Mà yêu thương cứ níu ghì trái tim
Nghe từ trong cõi lặng im
Chòng chành thuyền mộng ̣đắm chìm khơi xa
Bến tình trễ chuyến đò qua
Hữu duyên vô phận mãi là người dưng
Song Nhi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.07.2014 11:29:38 bởi songnhi >
Thu Sớm
Từ mình chia biệt tới nay
Hình như thơ cũng nhạt phai sắc màu
Trông về chốn cũ lòng đau
Mai này biết có gặp nhau , thêm lần
Mộng còn neo bến phù vân
Mà yêu dấu cứ dần dần mờ xa
Phố đông triệu bước chân qua
Vắng anh bỗng hóa ra là quạnh hiu
Mùa ngâu mưa đổ liêu xiêu
Ướt thương
Ướt nhớ
Ướt chiều chờ mong
Lẽ nào những giấc mơ hồng
Thành lau sậy trắng bên sông một ngày
Chớm thu , gió thổi lá bay
Cô đơn em đứng giữa quay quắt buồn
Song Nhi
July 07, 2014
Cô Đơn Nhuộm Trắng Xuân Thì
Ta đứng nhìn ngày cõng ngày ra đi
Lá đang xanh chợt chuyển vàng vội vã
Lời yêu xưa thân quen giờ hóa xa lạ
Yêu dấu ngủ vùi trong tàn úa , dửng dưng
Những vòng xe quay quay chẳng chịu dừng
Phố hối hả như chưa từng được hối hả
Ta học vô cảm trơ trơ tựa sỏi đá
Lăn lóc bên lề chẳng biết buồn vui
Nhưng đôi lúc , đôi lúc thôi giữa ngậm ngùi
Trong sâu thẳm nghe trái tim bật khóc
Nhớ nhung qúa ngôi nhà nằm bên cạnh con dốc
Khi thu sang rực rỡ những hoàng hoa
Tất cả bây giờ đã mờ mịt xa
Bước chân cũ chẳng bao giờ quay về nữa
Ta cũng không còn đứng bên bậu cửa
Kiễng chân chờ một nụ hôn thân quen
Hạnh phúc tan biến lúc thiên đường cài then
Ta thành hành khất đi ăn mày kỷ niệm
Níu kéo hoài những điều đã trôi vào miên viễn
Để nỗi cô đơn nhuộm trắng nét xuân thì
Song Nhi
July 9, 2014
Gót Hồng Thôi Hết Phiêu Du
Nhạc : Elvis Phương
Trình bày : T. Th
[youtube]http://www.youtube.com/watch?v=8E90UTAmPgU[/youtube]
Này cô bé mang kiếp xa nhà .
Rời đất nước một sớm u buồn ...
Đêm Nghe Tiếng Gió
Còn gì đâu ?
Giữa em anh
Mộng xưa tình cũ tan thành khói mây
Có chăng chỉ nỗi hao gầy
Như tơ nhện phủ giăng đầy
Phòng loan
Xa rồi
Đôi tám tuổi son
Nửa chừng xuân
Đã nghe toan về chiều
Thu sang rớt giọt cô liêu
Nỉ non mưa khóc bởi điều bi ai
Đại dương ngăn cách làm hai
Vời trông triền sóng mà
Cay đắng sầu
Đoạn trường một cuộc bể dâu
Đầu non
Cuối bến tình đầu xót xa
Đêm nghe
Gió thổi hiên nhà ...
(Thương anh viễn xứ
Hay là khóc em ?)
Song Nhi
July 9 , 2014
Cổ Tích Tình Ta
Chẳng còn nữa chuyện cổ tích thần tiên
Xa xăm qúa thời hồn nhiên trong sáng
Xe song mã , lâu đài , vương miện
Ôi , sắc màu những giấc mơ hoang
Công chúa ngày xưa vĩnh viễn ngủ ngoan
Bởi ma thuật huyền bí của qủy dữ
Lối về đã bị lời nguyền chắn giữ
Nụ hôn nhiệm mầu tàn úa phai nhanh
Sổ lồng rồi '' Vàng ảnh , vàng anh ...''
Bà tiên , ông bụt giờ mất hết bùa phép
Bên nhau hạnh phúc , chỉ là điều giả tưởng sao chép
Cổ tích xưa đành khép lại trong chiều
Này chàng hoàng tử một thuở em yêu
Nơi phương đó, anh nhớ luôn bình yên , vui sống
Cổ tích tình ta cứ xem như ảo mộng
Yêu dấu kỷ niệm xin anh hãy lãng quên .
Song Nhi
July 12, 2014
Mùa Thu Không Trở Lại
Nhạc : Phạm Trọng Cầu
Trình bày : T. Th
[youtube]http://www.youtube.com/watch?v=2SOzso5ha-U[/youtube]
Mùa Thu Cuối
Lạc loài một cụm hoa thạch thảo
Nở nghịch mùa dưới ánh nắng xuân
Từng cánh nhẹ lay như muốn bảo
Nhớ tha thiết trời thu trong ngần
Mùa thu xưa một mùa thu cuối
Tóc ngang vai ta xõa ban chiều
Nhiều mộng mơ nên lòng đắm đuối
Yêu vô bờ vẻ đẹp cô liêu
Ta đâu biết đường muôn ngàn lối
Đầy gập ghềnh còn có ngã ba
Lạnh lùng qúa từng cơn gió thổi
Nỗi sầu cũng theo đó dài ra
Kỷ niệm chợt hóa thành ảo ảnh
Đẫm đầy giọt mưa ngâu nhạt nhòa
Nhìn lá vàng rơi giữa hiu quạnh
Ta mới hiểu thu lắm xót xa
Thạch thảo một đóa màu tím biếc
Lẻ loi giữa hoa xuân rạng ngời
Mùa đã chết thôi đừng luyến tiếc
Thu xưa ư ? Vừa mới qua đời
Song Nhi
Phố Vào Thu
Hạ chưa đi, thu đã vội vã
Thả quanh đây dấu vết tàn phai
Tình chưa hết mà sao anh đã
Cùng với người tay nắm bàn tay.
Em từng chiều lẻ bóng trên phố
Ngược hoàng hôn tìm chút dư hương
Dù đôi lần dặn lòng phải cố
Lãng quên thôi đừng có vấn vương.
Phố giao mùa vỡ vụn xao xác
Ve sầu buồn tắt hẳn tiếng ca
Từ ngày trái tim anh đi lạc
Phố thân quen bỗng hóa lạ xa
Mai này nếu về lại phố cũ
Tiếc nuối không anh một khoảng trời
Mái ngói xưa giờ rêu xanh phủ
Gió mùa thu thổi lá rớt rơi.
Chiều nay hình như trong quán nhạc
Cafe khóc từng giọt lăn dài
Em vẫn thế nhưng anh đã khác
Phố vào thu, phố của đổi thay
Song Nhi
Lời Cuối Cho Một Tình Yêu
Em nào có giữ lại được gì đâu anh
Sau buổi chia tay ngày hôm ấy
Nhớ thương trả gió
Yêu dấu trả mây
Lời hẹn thề bỏ lại trên đồng cỏ
Nhờ dòng thời gian cuốn trôi
Em giữ được gì khi tình vỡ đôi
Giữa chúng mình chỉ còn lại oán giận
Trái tim anh bao dung quá nên có đôi ba bận
Trở thành chỗ trú ngụ cho những người dưng
Em giữ lại gì đây lúc viên sỏi đã ngừng
Chẳng thể rơi vào lòng hồ được nữa
Cạn khô niềm tin, thừa mứa giả trá
Kỷ niệm quen thuộc giờ hóa ra lạ xa
Chẳng còn chi ở giữa hai chúng ta
Dư âm ư? Ừ một thứ dư âm đắng đót
Biến quá khứ thành kỷ niệm chua xót
Mà nỗi đau thì luôn cần phải lãng quên
Đừng, đừng ngọt ngào khi gọi một cái tên
Cũng đừng khơi gợi những chuyện cũ xưa, xa lắc
Chiều nghiêng bóng, ngoài kia nắng đã tắt
Về đi anh, tình chết rồi ngày hôm qua.
Song Nhi
Tình
Nhạc : Văn Phụng
T. Th hát
[youtube]http://www.youtube.com/watch?v=BhF9m6FYVZI[/youtube]
Tình Bóng Mây
'' Mình gặp nhau được không em lần cuối ? ''
Đừng... đừng anh, đừng níu kéo tình yêu
Giữa chúng ta khoảng cách đã quá nhiều
Dẫu bao nhiêu lần mình cùng chắp vá
Thôi anh ạ, chia tay rồi hôm qua
Tiếp tục chỉ làm xô ngã đời nhau
Trước sau gì thì cũng một lần đau
Sao không bây giờ mà phải khi khác?
Xin anh chớ buồn dù trong khoảnh khắc
Cũng đừng nhắc lại những ký ức xưa
Con đường cũ ngày nào thường đón đưa
Đừng trở lại tìm hương thừa dĩ vãng.
Giữa hai ta không có chuyện chán ngán
Cũng không phải vì ai phụ bạc ai
Chỉ đơn giản tình chúng mình dễ phai
Không tồn tại trước thời gian năm tháng.
Tựa như trong một cơn say chớp nhoáng
Ta cứ ngỡ mình, một nửa của nhau
Khi tỉnh ra thấy xa lạ làm sao
Mới biết rằng đó chỉ là ngộ nhận.
Tình đôi ta mưa bóng mây trên phố,
Vội đến, vội đi trong ngày nắng về.
Song Nhi
Bóng Chiều
Em đã khóc vì nhớ anh chiều hỡi
Sóng cuồn chân nhưng có đuổi kịp nhau
Ánh nắng soi niềm hy vọng bạc màu
Em ngồi đó nhớ bao nhiêu lâu nữa
Đêm lặng lẽ thu mình nơi góc cửa
Nước mắt tuôn lần nữa khóc hẹn thề
Giá buốt lòng nhuộm trắng cả cơn mê
Đưa tay với , chỉ riêng mình chiếc bóng
Đã từng có điều gì như hy vọng
Ở góc tim em trân trọng nâng niu
Và chiều nay , chiều tím ngắt cô liêu
Em mới biết cõi yêu thương không lối
Anh rãi đầy hạt bội bạc , phai phôi
Em chạm phải nghe tim mình đau nhói
Sự thật thì anh vô tình phạm lỗi
Hay cố tình chia đôi một tình yêu ?
Chẳng luyến lưu anh đâu tiếc nuối nhiều
Chỉ có em trong bóng chiều tự hỏi
Duyên đã tận tình ấy là gian dối
Sao nhớ hoài những yêu dấu mờ xa
Song Nhi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.07.2014 23:53:35 bởi songnhi >
Đá Sầu
Tình thơ một thuở đã rớt rơi
Không mơ nữa những lời thế nhân
Dấu yêu chôn xuống mộ phần
Chẳng mong thức giấc thêm lần khổ đau
Xa qúa rồi sắc màu mộng mị
Tình muôn đời khổ lụy mà thôi
Vào ngày chia cách ngăn đôi
Tôi đem duyên thả nổi trôi theo dòng
Còn gì ngoài cõi lòng tan vỡ
Cùng niềm đau tiếc nhớ thiên thu
Đá sầu giữa đỉnh sương mù
Khóc thương số kiếp phù du mơ hồ
Vườn xưa giờ cạn khô
Khát cháy
Gió buồn thổi
Mê mải khắp đồng
Gởi tình vào cõi mênh mông
Mắt khô cạn lệ nhưng lòng vẫn đau
Song Nhi
Thất Tịch Không Mưa
Có một dạo em tôn sùng tình yêu
Như kẻ cuồng tín đứng trước thần thánh
Như đứa trẻ nít ngắm nhìn cầu vồng lấp lánh
Mơ mộng tưởng tượng đến chốn thiên đường
Có một thuở em ngỡ rằng nhớ thương
Sẽ sưởi ấm tâm hồn khi ngăn cách
Giúp người ta vượt qua ngàn thử thách
Dẫu xa nghìn trùng tình vẫn chẳng phai mờ
Thế là em tin và em mãi chờ
Mặc kệ thiên hạ cứ lao vào nhau hối hả
Quay bước chối bỏ lời yêu của kẻ lạ
Đếm ngược tháng ngày em đợi mùa ngâu
Em đâu nào hay biết từ rất lâu
Vườn yêu thân quen thay người đổi chủ
Với anh , em hóa thành điều xưa cũ
Trái tim xóa rồi một cái tên
Ừ , chắc tại đám quạ đen ngủ quên
Không nhớ chuyện phải bắt cầu ô thước
Hay do lòng Ngưu lang đã khác trước
Nên thất tịch bây giờ trời chẳng còn mưa
Song Nhi
*: Mượn tựa của một quyển tiểu thuyết ngôn tình
Nốt Trầm Của Nỗi Nhớ
Ta cuối xuống tìm nhặt điều hương mật
Mới hay mộng vừa rơi vỡ trên tay
Giữa lưng chừng đôi bờ của hư - thật
Nỗi buồn nào bất chợt thoát cánh bay
Giấc mơ bên nhau trọn đời tương ái
Tựa tuồng kịch mua vui lắm bi hài
Ta giấu tình yêu nơi lồng ngực trái
Vậy mà anh đâu nào biết nào hay
Anh vẽ vời chốn thiên đường trên giấy
Miền vô ưu có hoa cỏ rất hiền
Ta ngây ngô nên tin là thật ấy
Đi kiếm tìm rồi lạc mất bình yên
Thôi ta về , để đưa tiễn chính ta
Chân rướm máu bước qua miền quên lãng
Vẫn nghe trong ngàn âm thanh lơ đãng
Một nốt trầm của nỗi nhớ không tên
Song Nhi
Aug 7, 2014
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: