Đường Em Đi
Bàn tay em không níu giữ được anh
Khi lá trên cành thay màu đổi sắc
Có những điều không phải là huyễn hoặc
Mà bão dông lại ẩn chứa trong lòng
Một ngày hạnh phúc bỗng hóa hư không
Giữa khoảng lặng em thấy mình chới với
Bàng hoàng, điều chưa bao giờ nghĩ tới
Em như người hấp hối giữa dòng sông
Em nhìn vào cái khoảng trống mênh mông
Vẫn còn ngỡ ngàng câu không thể vỡ
Lời hẹn ước ngày xưa ai còn nhớ
Cuối cuộc tình, anh bỏ mặc em đi
Tình trăm năm tan vỡ mộng đá vàng
Sự thật kia sao lại quá phũ phàng
Có những điều tưởng chừng như vô lý
Đường một chiều chỉ một mình, em đi
sgecstasy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2016 01:31:42 bởi sgecstasy >