Vu Vơ Nỗi Buồn
Tiễn Tình Nơi Bến Giang Đầu
Từ người cất bước người xa
Giang đầu ta đứng mình ta lạnh lùng
Mơ hoài giấc mộng trùng phùng
Dẫu năm tháng cứ mịt mùng phủ giăng
Trăng tàn rồi đến tàn trăng
Hết xuân tới hạ thu sang đông về
Giang đầu gió khóc tỉ tê
Trách người nỡ vội quên thề hẹn xưa
Tình tan theo những nắng mưa
Nên ta hóa kẻ dư thừa , thế thôi
Thói đời xanh lá trắng vôi
Xa lòng cách mặt lần hồi tình phai
Giang đầu chốn cũ chiều nay
Mình ta đưa tiễn đắm say ngày nào
Lần sau cuối , vẫy tay chào
Nhờ con nước cuốn tình vào thiên thu
Song Nhi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2014 22:34:57 bởi songnhi >
Bài Thơ Cho Halloween
Này những linh hồn tha hương
Mơ gì trong đêm Halloween thanh vắng
Giữa canh khuya ngắm nhìn bông tuyết trắng
Có nhớ về vùng nắng ấm phương đông
Này những ánh mắt buồn đến nao lòng
Đời viễn xứ cuồng quay nhiều vội vã
Ngày với tháng cứ nối tiếp hối hả
Đôi lúc đang sống mà ngỡ đã chết đi
Này loài chim mang cái tên Thiên Di
Đã mỏi chưa những đôi cánh rộng
Vui say vẫy vùng cùng trời mây gió lộng
Quên mất rồi một cánh rừng cũ xưa
Này những trái tim bạc thếch vì nắng mưa
Nằm thật sâu nơi lồng ngực đang thở
Giấu che chua chát , đắng cay , đổ vỡ
Bằng lớp áo lụa , nhung gấm xa hoa
Và ... hỡi những kẻ giống như ta
Trong đêm Halloween cùng hồn ma múa hát
Ẩn sau mặt nạ một nỗi niềm khao khát
Quẳng gánh âu lo cùng sương khói rong chơi .
Song Nhi
Oct 31, 2014
Duyên Hờ
Thế là mộng ước trăm năm
Tan theo mây khói âm thầm nhẹ trôi
Ừ thì , tại bởi em thôi
Tự mình lưu luyến để rồi vấn vương
Người ta nào hứa yêu thương
Tại em mơ tưởng chung đường mai sau
Ngỡ rằng trói được đời nhau
Nửa chừng tơ dứt nên đau thế này
Chữ duyên
Anh nới lỏng tay
Còn em giữ chặt nên hoài
Xót xa
Anh ngày nay , của người ta
Em hôm qua đã thành là cố nhân
Biết mình mãi chẳng thể gần
Nhưng con tim cứ nhiều lần nhớ nhung
Lẽ nào mặn muối cay gừng
Giờ thành xa lạ người dưng . Thật buồn ...
Song Nhi
Nov 4, 2014
Hương Tình Cuối
Trôi đi ...cay đắng xót xa
Nửa đời ly khách không nhà đêm đông
Trôi đi , hỡi những dòng sông
Quay về tưới mát cánh đồng quê hương
Trôi đi
Cách biệt nhớ thương
Đôi bờ biển lớn
Đại dương sóng cuồng
Trôi đi
Phiền muộn u buồn
Đa đoan mây gió cội nguồn
Do thơ
Chẳng là tằm vẫn vương tơ
Kéo câu lục bát , mộng mơ dệt tình
Khi đêm tối , lúc bình minh
Trắc bằng nối nhịp ta - mình . Chẳng ngưng
Biết rằng bèo nước .
Thế nhưng ...
Xin hương tình cuối mãi đừng
Trôi đi
Song Nhi
Nov 8, 2014
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2014 00:04:45 bởi songnhi >
Đêm Ngồi Gỡ Sợi Chỉ Tình
Dối lòng
Ừ, chẳng còn yêu
Chợt nghe chân mỏi giữa chiều bình yên
Biết rằng vô phận hữu duyên
Chừ thuyền tình cứ
Neo miền nhớ mong
Dặn mình :
Đừng ngóng , đừng trông
Nhưng sao ...?
Mắt dõi bên song chẳng ngừng
Ta - anh hò hẹn đã từng
Mà nay lại thấy qúa chừng cách xa
Anh giờ anh của người ta
Còn em thì vẫn mãi là em thôi
Trước quen sau lạ . Mấy hồi
Xưa yêu cho lắm để rồi đêm nay ...
Loay hoay gỡ sợi chỉ tình
Trái tim trầy xước riêng mình . Ai hay ?
Song Nhi
Đông Về Trên Đỉnh Cô Liêu
Nơi cô liêu đỉnh chiều nay
Ta ngồi nhìn nắng nhuộm phai cánh rừng
Nghe thương nghe nhớ người dưng
Khi lưu luyến chợt ngập ngừng bước qua
Một thời yêu .
Một đời xa
Với anh ta đã
Thành là cố nhân
Mộng xanh thắm .
Mộng trong ngần
Cuối cùng mộng hóa phù vân .
Thật buồn
Biết chăng anh .
Lúc mưa tuôn
Sầu từ tâm thức cội nguồn sầu ...
Trôi
Ông Tơ lơ đễnh để rồi
Xe nhằm chỉ rối lỡ đôi chúng mình
Song Nhi
Nov 17, 2014
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2014 00:42:54 bởi songnhi >
Giận đời , tính bỏ đi tu
Ở chùa nửa buổi khóc hu hu đòi về
Vụng Tu
Tay lần chuỗi hạt bình yên
Nương câu sám hối tìm miền vô ưu
Mà nghe nơi cội tâm từ
Dây oan tiền kiếp hình như vẫn còn
Mảnh tình ới ...Mảnh tình con
Bao nhiêu năm tháng mãi còn thanh tân
Biết duyên nợ vốn phù vân
Sao chân cứ muốn thêm lần bước qua
Mênh mông một cõi ta bà
Phận hèn đức mỏng rồi là về đâu ?
Khép mi niệm chú nhiệm mầu
A di đà ...
Chợt ,
Thấy sầu miên man
Tịnh lòng mà dạ ngổn ngang
Nói quên mà nhớ hoài hình dáng xưa
Thôi , cà sa trả lại chùa
Quay về cõi tục xem mùa sang chưa
Hòa vào thơ chút ngọt chua
Ỡm ờ thật giả bỏ bùa thế nhân
Song Nhi
Người Rồi Cũng Bỏ Ta Đi
Đông vừa chạm ngõ
Ta đã âm thầm
Đứng chờ cơn gió
Về từ xa xăm
Yêu trong ngại ngần
Chẳng dám nói ra
Dù có đôi lần
Thấy tình ghé qua
Sương rơi lạnh lùng
Nhuộm trắng nỗi niềm
Biết mộng không cùng
Thôi đành lặng im
Nghẹn ngào chôn giấu
Nhung nhớ cuồng si
Có khác gì đâu
Thương ?
Không thương
Thì ...
Mê say kiếp sống thiên di
Người rồi cũng bỏ ta đi . Một chiều ...
Song Nhi
Mùa Về Qua Phố
Mùa về qua phố chiều nay
Hắt hiu mưa xóa dấu hài vừa qua
Cúc qùy nhớ thuở hoàng hoa
Còn em nhớ một người xa thật nhiều
Ngày xưa mới bước vào yêu
Nào đâu có biết lắm điều phiền ưu
Cạn ngần ấy chén tương tư
Mới hay tình đó đến từ dây oan
Dặm ngàn hải lý quan san
Buộc chi sợi chỉ đá vàng ngày sau
Đêm về nghiêng đổ niềm đau
Nghe câu '' sỏi đá cần nhau '' rồi sầu
Bùa yêu hết phép nhiệm mầu
Thuyền mơ một chiếc chìm sâu giữa dòng
Đem tình vùi xuống tuyết đông
Mộng tương kiến cũ . Dặn lòng , thôi ngưng
Ngỡ quên được hết .
Thế nhưng
Mùa về qua phố không dưng bỗng ...
Buồn
Song Nhi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2014 01:04:13 bởi songnhi >
Huyết Thạch
Có những yêu thương xám màu qúa khứ
Vẫn chập chờn hoài giữa ngày nắng trong veo
Nên nỗi buồn cứ dai dẳng bám theo
Dù ta đã chạy đến chân trời góc biển
Sự thật vẫn kiêu kỳ hiện diện
Dẫu ta chối từ xua đuổi chẳng nhìn
Những nồng ấm kỷ niệm của chúng mình
Chính tay ta đã tẩn liệm và chôn cất
Vào huyệt mộ thẳm sâu tên gọi góc khuất
Nhưng hồn ma xưa vẫn nương gió tìm về
Ta xé toạc ta trong ngữ vọng đam mê
Bằng cái người đời gọi là nhan sắc
Sáng mùa đông bất chợt một khoảng khắc
Thấy trái tim mình thoi thóp giữa cằn khô
Học thế nhân , cố gắng trét tô
Chút đàn bà lẳng lơ trên bờ môi con gái
Rồi khi soi gương , sững sờ kinh hãi
Ta là bóng hay bóng hóa ra ta
Có đôi ba niềm riêng lắm xót xa
Nhiều lần đem đốt vẫn không chịu cháy hết
Nên có những cuộc tình sau khi chết
Hóa ra thành huyết thạch trăm nghìn năm
Song Nhi
Dec 19, 2014
Mất Nhau Mùa Đông
Nhạc : Anh Bằng
Trình bày : T.Th
[youtube]http://www.youtube.com/watch?v=_NgGdxzq4Lg[/youtube]
Còn gì cho nhau đâu
Tình yêu hay trái sầu mà bây giờ bỏ nhau
Bài Thơ Cuối Cho Anh
Thôi ta còn viết để làm chi
Khi anh không quay về như đã hứa
Nhớ thương bẻ đôi mỗi người cầm một nửa
Hụt hẵng buồn giăng phủ thơ ta
Hạnh phúc giờ mãi mãi bay xa
Giấc mơ tái hợp nhuộm màu sầu tím
Hoang phế cứ đua nhau xâm chiếm
Khản đặc lòng chẳng gọi nổi một cái tên
Làm hành khất ta ăn mày chữ quên
Ngạo nghễ cười bảo rằng không còn nhớ
Để rồi khi nỗi cô đơn ùa vỡ
Lại lịm mình trong cay đắng , cuồng điên
Thơ bây giờ chất chứa những muộn phiền
Dư thừa chát chua , đầy nét u tối
Cố đôi lần mà chẳng thể đánh thức nổi
Những dịu ngọt từng ẩn trong ngữ ngôn
Tình không linh hồn
Thôi !!!
Ta lăn đem chôn
Mộng đã chết
Mang về tẩm liệm
Lúc yêu thương hóa ra phù phiếm
Thì ngàn câu thơ điều chung một điểm .
Dối lừa
Song Nhi
Dec 21, 2014
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2014 00:33:28 bởi songnhi >
Chuyện Tình Hoa Bồ Công Anh
Dấu yêu nào vừa rơi xuống chiều nay
Sau những ngày mệt nhoài níu chân cơn gió
Ôi, cánh hoa bồ công anh bé nhỏ
Từng một lần sống hết mình vì tình yêu
Trao thương nhớ để nhận về cô liêu
Khi anh đem hạnh phúc chia cho kẻ lạ
Chỉ còn lại đây dư thừa giả trá
Cùng giấc mơ xám ngắt dối lừa
Đóa bồ công anh ướt đẫm trong mưa
Ngày xưa em, cũng đã như thế
Dẫu hiểu xa anh là điều chẳng dễ
Nhưng đâu có nghĩ không thể, phải không anh ?
Tại do em tầm thường mong manh
Tựa những đóa bồ công anh trên đồng cỏ
Đủ cam đảm theo đuổi thì sẽ dám từ bỏ
Níu kéo làm chi người không biết trân trọng tình
Thôi em về, làm lại chính mình
Như cánh hoa khô vừa tái sinh giữa nắng mới
Vô tư yêu đời, hồn nhiên phơi phới
Của em một thuở, chưa từng yêu anh
Song Nhi
Đến Như Người Tình
Trăm năm trước
Nợ gì nhau
Giờ yêu anh để
Lòng đau nhói lòng
Đợi người giữa cõi mênh mông
Tình như hoa tím giữa dòng lặng trôi
Biết rằng chẳng thể thành đôi
Sao còn lưu luyến bồi hồi tơ vương
Đợi anh giữa giấc mộng thường
Lời yêu chưa nói mà thương lạ lùng
Mong gì có chuyện chung cùng
Dặm ngàn hải lý mịt mùng cách ngăn
Đợi anh đêm nguyệt sáng trăng
Dẫu rằng anh chỉ đến bằng câu thơ
Tháng năm dâu bể vẫn chờ
Mặc sầu giăng trắng đôi bờ nhân sinh
Hữu duyên vô phận chúng mình
Đến như là những người tình. Rồi xa ...
Song Nhi
Trách hờn nhau để làm gì
Hữu duyên không nợ trách chi cũng thừa
Nhưng Ta Không Trách
Đêm nay nào khác đêm qua
Ta ngồi nhớ một người xa cuối trời
Biết tình ấy đã vỡ rơi
Quay lưng người nỡ quên lời thề xưa
Thói đời bạc bẽo nắng mưa
Nhớ nhung cũng chỉ dư thừa. Mà sao...
Chẳng quên được những ngọt ngào
Cùng bao nồng ấm thuở nào bên nhau
Để rồi lòng xót dạ đau
Khi nhìn kỷ niệm bạc màu phôi pha
Còn gì nữa giữa hai ta
Dư hương cũ hóa ra là khói sương
Nợ duyên ảo ảnh vô thường
Trăm năm yêu? Chuyện hoang đường từ lâu
Thương càng nhiều
Hận càng sâu
Nhưng ta không trách người đâu.
Hỡi tình
Song Nhi
Giận đời, tính bỏ đi tu Ở chùa nửa buổi khóc hu hu đòi về (Song Nhi)
Vụng Tu
Vô ưu mộng chốn bình yên
Nương nhờ cửa phật mong phiền muộn tan
Lần tay đếm chuổi hạt tràng
Từ trong tiền kiếp dây oan buộc người
Phù vân đã quá nửa đời
Nợ duyên chưa dứt tình ơi khóc òa
Chuông ngân vọng tiếng gần xa
Quên câu bát nhã cà sa trả chùa
sgecstasy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2015 07:56:04 bởi sgecstasy >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: