Vu Vơ Nỗi Buồn
Bốn Mùa Thương Nhớ
Đi qua, thương nhớ mấy mùa
Mật hương bỗng hóa chát chua một ngày
Trao đi yêu dấu đắm say
Nhận về xa xót đắng cay hững hờ
Thơ rơi lã chã từng tờ
Tình ơi,
Sao lắm thờ ơ
Hỡi tình!!!
Nhân sinh mộng vốn điêu linh
Phù vân kết tụ thành hình dáng mây
Yêu thương dẫu lắm đong đầy
Nào ai dám chắc mai này còn nguyên
Xét cho cùng bởi chữ duyên
Mà chìm đắm giữa u phiền đa đoan
Nghìn trùng cách trở núi non
Người chờ đợi, kẻ mỏi mòn ngóng trông
Đi qua Xuân Hạ Thu Đông
Bốn mùa thương nhớ hỏi lòng quên chưa ?
Song Nhi
Jan 25, 2015
Khép Mi
Khép mi quên lãng chuyện nhân thế
Xin phút giây hóa khói nhẹ bay
Chẳng nhớ nữa trò đời dâu bể
Nhiều lọc lừa và lắm đắng cay
Khép mi quên năm tháng xuôi ngược
Cung ly tán phần số tha hương
Ngày ra đi nào có biết trước
Là từ đó lạc mất yêu thương
Khép mi tạ lỗi cùng người cũ
Cố nhân sầu gọi chẳng tròn câu
Vì đâu ta thành kẻ vong phụ
Cho tóc tang phủ kín tình đầu
Khép mi nghe máu tim mình cạn
Trên vũng lầy mộng ảo hư vô
Để biết trăm năm chỉ hữu hạn
Kiếp người buồn như nhánh rong khô
Song Nhi
Jan 29, 2015
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.01.2015 01:21:22 bởi songnhi >
Phù vân đã quá nửa đời
Nợ duyên chưa dứt tình ơi khóc òa
sgecstasy
Tình Rồi Cũng Phai
Đêm nghe gió hát ...
Những lời
Nỉ non khản đặc tình ơi!
Hỡi tình ...
Hữu duyên vô phận chúng mình
Cô miên cánh hạc bóng hình mờ xa
Mênh mông, sắc giới ta bà
Vạn người biết mấy kẻ là tri âm
Thẳm sâu nơi cội từ tâm
Hạt buồn tách vỏ lặng thầm ươm cây
Biết rằng gió thuộc về mây
Sao còn níu để hao gầy nét mi
Nhân gian mộng ảo
( Tiếc chi?)
Hồng trần cái cõi biệt ly lắm
Sầu
Dẫu tình ấy có rộng sâu
Vẫn không qua được một câu vô thường
Tam sinh ba kiếp yêu đương
Xét cho cùng chỉ hoang đường mà thôi
Đầu ghềnh nước chảy hoa trôi
Đi qua thương nhớ tình rồi cũng phai .
Song Nhi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.01.2015 11:26:14 bởi songnhi >
Nhạt Phai
Phải chăng rồi sẽ nhạt phai
Đêm nghe gió hát ngở ai gọi mình
Từ trong sâu thẳm vô minh
Thấy ngàn cánh hạc lung linh hiện về
Bên trời chạy đuổi cơn mê
Phù vân bay mãi hồn tê tái buồn
Thế gian mộng ảo vô thường
Còn đây câu nói yêu thương gởi người
Chìm trong sắc giới ta bà
Làm sao biết được đâu là hữu duyên
Tri âm người có muộn phiền
Đành như gió thổi qua miền hoang vu
Tìm nhau lạc dấu sương mù
Theo dòng nước chảy vào thu nửa đời
Nhớ người nhìn sợi tóc rơi
Bạc đầu ai chải gọi mời hư không
Bao dung em có từ tâm
Cho ta gởi chút lặng thầm trong thơ
Hạt buồn tách vỏ ươm mơ
Nẩy mầm hạnh phúc đơn sơ yêu người
sgecstasy
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2015 03:36:06 bởi Ct.Ly >
Chiều Nay Anh Về Bên Ấy
Chiều nay anh về bên ấy
Bỏ lại nơi đây nỗi buồn
Tình mình sâu đậm thế đấy
Lẽ nào giờ phải bỏ buông?
Vàng phai rơi trên phố vắng
Quán quen góc khuất em ngồi
Lệ đắng hay cafe đắng
Khóc yêu thương vừa vỡ đôi
Anh nỡ lòng nào lãng quên
Bao yêu dấu cùng ấm nồng
Trái tim thay vội cái tên
Hạnh phúc từ có thành không
Kỷ niệm ngọt ngào một thuở
Hóa vòng gai nhọn siết ghì
Giấc mơ chung mộng tan vỡ
Tím ngắt sắc màu chia ly
Chiều nay, anh về bên ấy
Vui bên người mới mĩ miều
Còn em ở nơi chốn này
Đào mồ chôn một tình yêu
Song Nhi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2015 11:00:35 bởi songnhi >
Có Đôi Khi...
Có đôi khi thèm sống thật một giờ
Thú nhận yếu đuối trước dòng đời giông bão
Xé bỏ đi chiếc mặt nạ giả tạo
Ta mạnh mẽ gan lì nên ta chẳng cần ai
Có đôi khi thèm một bàn tay
Níu giữ chút hy vọng sắp vuột mất
Chẳng còn phải làm kẻ hành khất
Lê lết cõi mơ hồ chờ bố thí yêu thương
Có đôi khi thèm những chuyện hoang đường
Theo mây theo khói tầng không tan biến
Như thể chưa bao giờ ta hiện diện
Giữa dương trần sắp ngữa trắng- đen
Có đôi khi mong ước một người từng là thân quen
Bỗng trở thành xa lạ như chưa hề quen biết
Bước qua nhau dửng dưng không oán hờn nuối tiếc
Cho đêm về lệ chẳng tuôn đổ bờ mi
......
Mà thôi.... khát thèm để làm gì
Khi con tim vẫn thoi thóp đập nơi lồng ngực
Chẳng thể nào một lần chết thử được
Để biết có bao người thương xót lúc ta đi.
Song Nhi
Mar 8, 2015
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2015 03:34:28 bởi Ct.Ly >
Sao Anh Không Đến Vào Hôm Qua
Sao anh không đến vào cuối mùa đông
Để ủ ấm đôi bàn tay em giá lạnh
Vịn vào tha thứ em sẽ ngồi nhặt nhạnh
Những mảnh vụn tình từ lâu vỡ rơi.
Sao anh không đến khi mưa giăng khắp trời
Em đang yếu đuối giữa nỗi buồn cô độc
Biết đâu em lại ôm lấy anh và khóc
Để thêm lần nữa chúng mình yêu nhau.
Anh ở đâu khi em rét mướt trong niềm đau
Niềm tin gẫy đổ trái tim trầy xước
Góc quán quen nơi mình từng hẹn ước
Anh hôn cô gái nào chẳng phải em.
Anh ở đâu khi bóng tối bao phủ màn đêm
Em ngồi một mình giữa căn phòng vắng
Đốt cháy kỷ niệm bằng men rượu cay đắng
Bằng chua chát tủi hờn và ngần ấy xót xa.
Sao anh không đến vào ngày hôm qua
Lúc trái tim em vẫn còn thương nhớ
Giờ đây, chúng mình đã là người tình lỡ
Em quên rồi, anh còn đến để mà chi.
Song Nhi
Qùy Mà Chi
Còn qùy nữa mà chi?
Lúc Chúa - Phật đã chán ghét người trong thiên hạ
Mặt hiền lành mà lòng dạ xảo trá
Mở miệng ra là xin phú qúy với giàu sang.
Qùy mà chi?
Bề trên nào tồn tại được giữa trần gian
Bồ tát khép mắt không nhìn, đức mẹ lặng thinh
Chẳng đủ quyền năng để cứu rỗi hết chúng sinh.
Qùy mà chi? Khi thánh thần
Lánh xa những kẻ đi bằng hai chân
Nhưng tàn ác hơn loài thú dữ
Sát hại đồng loại chỉ vì chữ sân si
Qùy mà chi?
Đọc làm gì mấy lời kinh hoàn mỹ
Lóp ngóp ngoài đường ngược xuôi một lũ qủy
Giấu nanh vuốt dưới lớp áo hoa hoè
Qùy mà chi? Khi đời là những chuyến xe
Trước sau gì cũng một lần phải chết
Thì việc chi cứ mãi lê lết
Cầu xin hoài chuyện sống đến trăm năm
Song Nhi
Mar 17, 2015
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2015 15:55:47 bởi songnhi >
Năm ngón bàn tay năm ngón tay
Nhìn như là trúc lúc như mai
tự nhiên tôi muốn làm tráng sĩ
đi giết vua Tần sáng sớm ngay.
Cõi Nào Ru Ta
Cõi nào thật. Cõi nào mơ
Trong đêm thanh vắng ngồi chờ trăng lên
Cõi nào nhớ. Cõi nào quên
Bước cao bước thấp chênh vênh nhịp tình
Người từ ...
Sương khói phiêu linh
Nương chiêm bao đến
Tìm hình dáng xưa
Cõi nào nắng. Cõi nào mưa
Cho ta trở lại thuở vừa lên ba
Vui cùng bánh đúc, bánh đa
Đồng dao con nít hiên nhà ngủ say
Cõi nào đắng. Cõi nào cay
Ly hương viễn xứ tháng ngày buồn tênh
Bốn mùa cô quạnh mình ên
Vời trông kỷ niệm giữa mênh mông buồn
Cõi nào dùng để ru hồn
Mai theo lá rụng về nguồn khơi xa.
Song Nhi
Mê Khúc
Người đi bỏ lại câu thơ
Mặc ta năm tháng sầu ngơ ngẩn sầu
Hứa chi anh hỡi. Những câu
Tơ loan chỉ thắm bạc đầu trăm năm
Cho ta mơ mộng xa xăm
Rồi ...
Khi tình ngã âm thầm ta
Đau
Vần thơ tím đẫm một màu
Tìm đâu để thấy đời nhau bây giờ
Lời yêu trao giữa tình cờ
Nào hay hương mật đến giờ chưa tan
Giọt buồn tuôn chảy lênh loang
Nhuộm vàng thi tứ , úa tàn mắt môi
Thềm đời hoang vắng ta ngồi
Tạc mê khúc giữa bồi hồi nhớ thương
Mộng uyên ương
Giấc miên trường
Cuối cùng thì cũng hoang đường
Như nhau
Song Nhi
Con Đường Tình Em Đi Chỉ Một Chiều
Mùa hạ về giữa nỗi nhớ mênh mông
Như tiếng lau sậy ru hời bên sông vắng
Anh quên rồi khung trời phương đông đầy nắng
Để xao xác buồn trên phiến lá cành cây.
Nhiều lần thấy áng mây cũ bay qua đây
Toan níu kéo, chợt nhớ mây đã thuộc về gió
Đôi bàn tay em gầy guộc bé nhỏ
Chẳng giữ nổi hạnh phúc cho riêng mình.
Hoa loa kèn khóc nấc trong lặng thinh
Vẫy tay đưa tiễn cuộc tình vừa mới chết
Thôi thì một lần đem tẩn liệm hết
Những hẹn hò chờ đợi với nhớ nhung.
Ngồi cô đơn giữa hoàng hôn mông lung
Lòng hỏi lòng bằng niềm đau ly biệt
Lẽ nào trăm vạn lời yêu thương tha thiết
Vẫn không thể xóa được một khoảng cách vô hình.
Nơi góc phố kỷ niệm lang thang bước riêng mình
Mong bóng dáng xưa thêm lần nữa hiện diện
Dẫu biết điều ấy từ lâu đã hóa ra phù phiếm
Vì con đường tìm em đi mãi mãi chỉ một chiều.
Song Nhi
Apr 22, 2015
Tình Buồn
Yêu anh, em biết là sai
Là tìm cay đắng u hoài mà thôi
Lối đời hai ngã xa xôi
Tình trong ngang trái duyên trôi giữa dòng.
Trời này đâu phải giữa Đông
Chang chang nắng Hạ sao lòng giá băng
Người ơi có thấu hay chăng
Nhớ thương đành gửi ánh trăng cuối trời.
Trăm ngàn giọt lệ đã rơi
Vào ngày anh thốt ra lời từ ly
Giấc mơ chung mộng còn chi
Ngoài dây gai nhọn siết ghì hồn em.
Tên anh, em gọi từng đêm
Lúc nghe gió thổi qua thềm canh thâu
Hoang vu trong cõi tình sầu
Để sương nhuộm trắng mái đầu hắt hiu.
Là em... tự chuốt cô liêu
Khi yêu người chẳng hề yêu thương mình
Song Nhi
Apr 25, 2015
Đừng Nói Yêu Em Khi...
Đừng tìm đến với em
Khi trong anh còn đầy ấp bóng hình cũ
Trái tim em nào phải nơi tạm bợ trú ngụ
Như nhà ga quán trọ ven đường.
Nói làm chi lời âu yếm nhớ thương
Khi anh vẫn tiếc nuối vấn vương quá khứ
Đừng xem tình em là phép thử
Giúp anh bôi xóa quên lãng một người.
Cũng không cần gắng gượng vui cười
Giả vờ rằng mình đang hạnh phúc
Rồi sau đó lại có những lúc
Ngồi lặng thầm lơ đễnh nhìn khói thuốc bay.
Đừng vội vàng nắm lấy bàn tay
Bằng cảm giác nhập nhằng giữa tình nhân và bạn
Hãy giữ cho chúng mình khoảng cách, giới hạn
Kẻo mai này phải thốt câu xin lỗi nhau.
Chẳng ai biết trước chuyện tương lai ngày sau
Thì đừng hứa hẹn vẽ vời về cuộc sống
Để khi vỡ tan niềm hy vọng
Nỗi đau trở nên nặng nề thêm.
Xin đừng nói yêu em
Khi mà anh chưa thấy lòng mình rung động
Đừng đối tốt với em bởi vì em trông rất giống
Cô gái của một thuở xa xôi nào...
Song Nhi
Phiến Sầu
Đêm nằm gối đầu lên phiến đá
Lòng hỏi lòng ta đã quên chưa
Những mưa nắng của ngày xưa
Ta -anh thuở ấy mới vừa biết quen
Lỗi đường tơ. Chùng, nghẹn cung phím
Tình muôn đời phù phiếm thoáng qua
Trong đêm khắc khoải xót xa
Đá ơi, có biết rằng ta đang buồn
Ngắm tuyết trắng nhẹ tuôn cuối phố
Đôi ba lần ru dỗ nhớ thương
Mộng hư ảo. Mộng miên trường
Muôn đời thì cũng vô thường giống nhau
Thôi đừng hẹn kiếp sau gặp gỡ
Để nỗi niềm dang dở chìm sâu
Ta về bạn với đá sầu
Mặc cho thế sự bể dâu đổi đời
Dấu yêu xưa cũ một thời
Chôn vào huyện lạnh cuối trời mờ xa
Song Nhi
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: