TRĂNG GÒ CÔNG
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              
     TRĂNG GÒ CÔNG!     Thơ:  Phan Ngọc Hải    Phổ Nhạc: Mộc Thiêng    —   ooo   —            Mai anh xa.       Gò Công ở lại       Với nụ tình vừa bén … cháy tim!       Sóng Tân Thành, nhớ ai –       cuộn mãi?       Trăng Hoàng Gia …       vằng vặc thâu đêm!            Mai anh xa.       Gò Công vẫn nhớ       Gót chân ai       vẹt phố rêu phong       Đêm Gia Thuận,       ngồi nghe gió nổi       Ánh trăng thơm,       vương tóc … bềnh bồng!            Mai anh xa.       Gò Công … tiêng tiếc       Câu thơ,       chưa đủ ý … tròn vần       Trăng thấu hiểu –       tuôn ánh vàng … tha thiết       Kéo vào lòng –       hai chiếc bóng “cô đơn”!            PHAN NGỌC HẢI          
                
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2014 23:48:00 bởi Trăng Gò Công >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
        BẤT CHỢT    —   ooo   —                Bất chợt một chiều …        Bất chợt thôi!        Câu thơ ai thả lưng chừng trời        Như con chim nhỏ        - vô tình lượn        Lưới tình êm ái        mắc … hồn tôi!                Bất chợt mưa rơi, thắm nụ hồng.        Thơ tình ướt sũng phía … Gò Công        Tôi đem thơ ướt, hong  nắng biển        Con Sáo bay ngang. Chút … chạnh lòng!!!                Bất chợt!        Ừ thôi, bất chợt mà …!        Trái xanh – đắng đót        Hãy là … hoa.        Dẫu mai bất chợt        - đời giông bão        Thơ tình còn đó …        Bất chợt …xa!!!                PHAN NGỌC HẢI                    
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2014 07:37:08 bởi Trăng Gò Công >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              TÌNH QUÊ…!    ---   ooo   ---         Anh cho em trọn nụ cười    Phiêu lưu sóng gió    nửa đời long đong.         Ngậm buồn …    ngày đợi tháng mong    Hiểu em    – con nước ngược dòng    … mải mê!         Ruổi rong    rồi cũng tìm về…    Bùa thơ giây phút    cội quê vĩnh hằng!         Tình nghèo,    chung một bóng trăng    Muối dưa đạm bạc    nói năng … một lời!!!         PHAN NGỌC HẢI         
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2014 07:40:18 bởi Trăng Gò Công >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                   NHỊP CẦU NHÂN ÁI …!     --- ooo ---        Mưa lũ qua rồi, mùa khô tới     Nhịp cầu tre lắt lẻo chênh vênh     Cõng oằn lưng bao mảnh đời sớm tối     Đường ngược xuôi – năm tháng gập ghềnh!        Sông thương cầu, hai bờ bồi lở     Người thương người, khuya tối gieo neo     Cầu nhân ái như hoa kịp nở     Tỏa hương thơm một góc quê nghèo!        Và sớm nay, mắt cười tươi nắng mới     Đường đến trường – chân bé thong dong     Mẹ áo nâu, buổi chợ về – bổi hổi…     Nhịp cầu vui, thỏa vạn tấm lòng.        Đứng bên cầu, nhìn nước sông bối rối     Chia sẻ với người. Em nghĩ về anh...     Tình chúng mình bao phen chìm nổi     Nhịp cầu nào nối lại … thuở Thu xanh???!        PHAN NGỌC HẢI          
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.07.2014 21:45:29 bởi Trăng Gò Công >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
       NƠI ẤY – MIỀN TÂY!    ---  ooo   ---            Anh  có về thăm quê mền Tây?     Nỗi khát khao nhiều năm mơ ước     Hương phù sa quyện mùi tràm, đước…     Thơm thịt da – một thuở … cha ông!            Anh có về đứng trước dòng sông     Cho em gửi lời thưa, tạ lỗi…     Hơn nửa đời ruổi rong, nông nổi     Mảnh tình quê – hao khuyết … trong hồn!            Anh có về nhặt bóng hoàng hôn     Cất dùm em vài hoa nắng … rụng!     Đêm cựa mình, câu hò châu thổ     Níu hồn em. Nơi đó – miền Tây!!!            PHAN NGỌC HẢI     Gò Công Tây! 21:10 – 04/06/2014                 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2014 21:02:03 bởi Trăng Gò Công >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  CHỜ SÁNG!   ---   ooo   ---       Mấy bữa qua …   trời buồn – cơn bão rớt!   Trăng đêm nay   viên mãn chữ O tròn.   Biển quê mình   lấp lánh đẹp tựa gương   Sóng thổn thức   ôm hôn bờ cát mịn.       Giấy kín chữ,   trang thơ tình … gửi lính   Anh thân yêu!   giữa … bão tố trập trùng…   Cưỡi con tàu   – Bốn phía "cuồng phong”   Căng tầm mắt,   nhắm bóng thù… trực diện!       Đêm chưa ngủ,   phố soi đèn – em viết   Ánh vàng tuôn   vằng vặc phía ngàn khơi   Chở tình em   - khúc nhạc không lời!   Hòn than đỏ   … rực tim người lính biển.       Trời chưa sáng!   thuyền tình còn xa bến   Thắc thỏm lòng   – chờ tin nóng   … Biển Đông!!!       PHAN NGỌC HẢI   0:15 – 26/06/2014           
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Chào bạn Trăng Gò Công,     
  Chào mừng bạn đến với trang thơ sáng tác của Việt Nam thư quán, chúc bạn vui và có nhiều thi hứng để sáng tác chia sẻ cùng các bạn. 
  Như đã hướng dẫn ở phần lưu ý đầu trang, chúng ta chỉ mở một chủ để thôi và đưa những bài sau vào tiếp theo bằng chức năng trả lời, HB đã giúp bạn gom các bài lại thành một,  như vậy sẽ rất tiện cho bạn trong việc lưu trữ về sau. 
  Bạn nên vào trang hướng dẫn đăng thơ ở đầu trang để xem và thu xếp cho mình những cần thiết như đã hướng dẫn .     
  Chúc vui, 
  HB   
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                   Thơ: PHAN NGỌC HẢI    Nhạc: KIỀU TẤN MINH    Ca sĩ: TRẦN PHỤNG         http://youtu.be/lxNa9XLZ3q0         "               
BIỂN KHÔNG LỚN !    —   ooo   —         Anh sẽ về thăm biển Gò Công?    Đừng nói ra    những điều … giấu trong lòng    Để Vàm Láng mênh mang –    chiều gió lộng!    Trăng Tân Thành …    thơm ngát, mộng bình yên!         Cất những điều chưa nói, ở trong  tim    Để dã tràng thảnh thơi xe cát    Đi bên nhau,    nắng chiều đừng nhạt    Hương biển mặn mòi …    đằm thắm câu thơ.         Mình … nhỏ nhoi    trước biển – vô bờ…    Điều chưa nói    mới là bất tận!    (Anh lặng lẽ. Em không chất vấn …)    Tự sóng lòng mách bảo –    Biển trong tim!         PHAN NGỌC HẢI    2:30 – 19 – 06 – 2012                     
           
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.07.2014 13:50:25 bởi Trăng Gò Công >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Chị Huyền Băng kính quí,       Ngọc Hải mới chân uớt chân ráo tham gia VNTQ, nên còn lúng túng quá!     Em cặm cụi đưa hai bài nữa rồi mới thấy tin nhắn của chị! Lỡ rồi, chị thêm lần giúp em gom lại... ! Em chân thành cảm ơn chị ạ! Em sẽ thực hiện theo hướng dẫn của chị.    Ngọc Hải mến chúc chị buổi chiều VUI VẺ, chị HB nha!    Kính mến,       Em Trăng Gò Công.   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.07.2014 14:06:11 bởi Trăng Gò Công >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  CHỜ SÁNG!
 ---   ooo   ---
  
 Mấy bữa qua …
 trời buồn – cơn bão rớt!
 Trăng đêm nay
 viên mãn chữ O tròn.
 Biển quê mình
 lấp lánh đẹp tựa gương
 Sóng thổn thức
 ôm hôn bờ cát mịn.
  
 Giấy kín chữ,
 trang thơ tình … gửi lính
 Anh thân yêu!
 giữa … bão tố trập trùng…
 Cưỡi con tàu
 – Bốn phía "cuồng phong”
 Căng tầm mắt,
 nhắm bóng thù… trực diện!
  
 Đêm chưa ngủ,
 phố soi đèn – em viết
 Ánh vàng tuôn
 vằng vặc phía ngàn khơi
 Chở tình em
 - khúc nhạc không lời!
 Hòn than đỏ
 … rực tim người lính biển.
  
 Trời chưa sáng!
 thuyền tình còn xa bến
 Thắc thỏm lòng
 – chờ tin nóng
 … Biển Đông!!!
  
 PHAN NGỌC HẢI
 0:15 – 26/06/2014
  
  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.07.2014 14:46:24 bởi Trăng Gò Công >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  
   THẢ BUỒN !   — ooo —       Tôi thả Buồn theo gió,   Bay về miền xa xôi   Nâng hạt sương trên cỏ   Chào bình minh tinh khôi!       Tôi về cùng ngày mới,   Bàn chân in cỏ êm,   Mây cười tươi, vẫy gọi   Nắng ngọt đẵm môi mềm!       Trơ vơ trong bóng tối,   Hơn nửa đời hanh hao   Bao đau thương – thấm, gội!   Nụ cười ngày xanh xao…!       Giờ thả buồn theo gió,   Tôi về miền không anh   Tìm vui bên cây cỏ,   Dỗ câu thơ an lành!       Trả ngày xưa dấu ái   Một thuở rong rêu đời,   Sẽ quên tình khờ dại!   Tôi thả Buồn….Buồn ơi!!!       PHAN NGỌC HẢI           
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                      BIỂN-SÓNG!    —     ooo —       Xin đừng trách.    Thơ buồn – lệ ứa!   Trăng vỡ rồi –    vết chém ngang tim.   Cảm ơn đời.    trao một mũi tên   Biển chết lịm –    ngày đông … êm ả!   Xin đừng trách.    Đồng không gió lả   Sóng dạt dào    ru biển đêm đêm   Sóng nộ cuồng    xé Biển đảo điên   Vẫn còn đó –    ngọt mềm,    cay đắng!   Cảm ơn đời.    Biển về thinh lặng   Nuốt lệ sầu    chát đắng bờ môi   Thảng thốt chia li –    Thảng thốt … ngậm ngùi?!   Chương buồn BIỂN!    khắc hình của … SÓNG!    
    PHAN NGỌC HẢI            
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2014 00:39:42 bởi Trăng Gò Công >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                      GỬI ANH…!   --- ooo ---      Rạng ngày.    Trăng rụng đã lâu   Em cùng với bóng,    chụm đầu … bên song!      Câu thơ ai,    xốn xang lòng!   Đò đầy!    Xin chớ … sang sông    – lụy người!      Trái tình ta,    trót đắng môi!   Thơ em tần tảo    giữa đời đục trong.      Cuối chiều,    ngược gió    … bão giông!   Bâng khuâng!    một phút xao lòng   – đắng cay!      Nén tim đau    Cất ... thở dài   Thơ tình – em viết!    Cười thay … khúc Sầu!      PHAN NGỌC HẢI   0:25 - 10/03/2014               
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2014 01:26:02 bởi Trăng Gò Công >
            
         
     
    
 
    
    
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: