TRĂNG GÒ CÔNG
BIỂN TÍM … HOANG! — ooo — Đã một thời em bơi cùng Biển Tím Vắt kiệt hồn vần tứ ngất ngư … say! Rồi một ngày trái tim chết lịm Biển điêu tàn? Tím lạnh … trời mây! Em ngơ ngác, tìm về BIỂN TÍM Chỉ khoảng buồn. Rờn rợn … chiều loang. Thương một thuở ngập tràn yêu mến Buộc hồn nhau … cuối bãi, đầu ngàn! Giờ vẫn Đá – trơ gan, trầm tích! Biển Tím xa rồi! Biển Tím … hoang! PHAN NGỌC HẢI
ĐIỀU EM SỢ — ooo — http://phanngochai.vanthoviet.com/news/n/1696/9576/dieu-em-so.html?l=vn Điều anh sợ… bây giờ em đang sợ Có một ngày – mình không nhận ra nhau Giữa Biển đời, sóng gió thét ầm ào Ta ngã dụi dưới chân người … hối hả! Điều anh sợ … bây giờ em đang sợ, Khi niềm tin lung lạc bởi tha nhân Ngày trôi qua, ngỡ hồn chạm – thật gần Một trận gió, xé lìa … hai chiếc lá! Điều anh sợ … bây giờ em đang sợ. Những buồn vui, cay đắng gặp trên đời Sẽ bào mòn suy nghĩ, chữ rớt rơi… Trái tim đỏ sục sôi – giờ hóa Đá!!! ĐIỀU ANH SỢ. Bây giờ… em đang sợ!!! PHAN NGỌC HẢI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2014 01:21:22 bởi Trăng Gò Công >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2014 14:29:27 bởi Trăng Gò Công >
VỀ THÔI ANH! (Viết thay một người bạn gái) --- ooo --- Nếu em chết, anh có về thăm? Dám lén vợ - viếng vòng hoa trắng? Hay con chữ ngàn đời … có cánh Cúc chưa tàn, Thơ đã ngát … Sen?! Về thôi anh! Nắng ngủ cuối thềm. Trăng giấu mặt, màn đêm bối rối! Tiếng vạc rơi – nhắc điều lầm lỗi Tội bến buồn Đò vắng Lạnh … sông! Về thôi anh! quên phút … xao lòng Xé tan mây. Trăng cười – viên mãn!!! PHAN NGỌC HẢI 21:00 -12/07/2014 .
BÊN CỎ …! --- ooo --- Lúc buồn bã, tìm về với cỏ Nằm thả dài trên thảm mịn, non Hồn thấm đẫm hương đồng và gió Phút an nhiên, ta tự vấn lòng! Biển vẫn thế! Muôn đời trầm tích Dưới rong rêu, đá cuội … ưu phiền Chưa kịp gửi - tiếng lòng thanh khiết… Nghe tình … rớt tuột … cõi vô biên!!! PHAN NGỌC HẢI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2014 16:23:11 bởi Trăng Gò Công >
NGUYỆT QUÍ …! --- ooo --- (Viết nhân ngày giỗ Ba – mồng bốn tháng năm âm lịch) Trích từ trang Thơ nhà: http://phanngochai.vanthoviet.com/ne...-qui.html?l=vn Thuở sinh thời, Ba ghiền Trà, kiêng rượu! Đất nước mình khốn khó … sau chiến tranh! Những lá trà to – không mùi … đắng, chát Bông Nguyệt Quí già – ba ướp … dịu, thanh! Nhiều năm sau, Chúng con khôn lớn Cuộc sống trong ngoài tươm tất, đỡ lo toan….! Trà Nguyệt Quí vẫn theo ba - sớm, tối Như tình đời Sau, trước … vẹn toàn! Người ta trồng mía lau – ngày khai mộ Con giâm nhành Nguyệt Quí dưới chân Ba Hoa nở trắng sau những đêm mưa đổ Hương ngạt ngào … Mỗi bước – con xa! PHAN NGỌC HẢI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2014 20:12:43 bởi Trăng Gò Công >
CÕI … RONG CHƠI — ooo — Rong chơi trong cõi ta bà Vấp câu “thơ đắng” lòng ta … chạnh lòng! Cuộc đời sắc sắc, không không… Thắt chi chữ NGHIỆP, buông thòng chữ DUYÊN?! Lắt lay … hai mảnh – TÌNH, TIỀN BIỂN
VIẾNG THẦY --- ooo --- (Kính dâng hương hồn thầy tôi: NBĐ) Con vừa về. Thầy đã đi xa! Trời quê cũ. Cuối năm – nghẹn nắng. Một nén tâm hương, con xin thắp Dẫu muộn màng. Thành kính tri ân! Lũ chúng con – chân đất, đầu trần Thuở hàn vi: Chăn trâu, cắt cỏ Quê mình nghèo – sớm trưa, nắng gió Chữ của thầy – hạt giống tinh khôi. Mang lời thầy, chúng con vào đời Lòng rực rỡ như hoa tươi thắm, Đâu biết được: đó đây ... vực thẳm Đứa sa chân, suốt kiếp ngậm ngùi! Đứa, hành trình - dòng chảy thuận xuôi Đường hoạn lộ xênh xang áo, mũ... Nay con về . Mái nhà rêu phủ, Thầy đi rồi! Di ảnh, khói sương....! Thấy quanh con, đâu cũng mến thương Đâu cũng có bóng thầy ẩn hiện… Bộ ván gõ, chịu thời binh biến, Vết đạn hằn – xói lở ... chẳng nguyên! Thỏi mực Tàu nằm gọn trong nghiên Ngọn bút lông, giấy điều ngời ngợi Tất cả lặng im…. như chờ đợi Bàn tay thầy khai bút - đầu năm! Con về đây. Gió chướng thung thăng, Chiều mây tím, Thầy ơi! Xa vắng !!! PHAN NGỌC HẢI
TÌNH MẸ! --- ooo --- http://phanngochai.vanthoviet.com/news/n/1696/9271/tinh-me.html?l=vn Anh đi rồi, Con chưa lần viếng mẹ. Trời Hoà Vang một góc quê hiền! Hiểu đa đoan, nỗi lòng con trẻ Mẹ vào thăm. Với chút quà riêng! Cầm tấm kẹo mè, con ngơ ngác Tình mẹ cho … vô bến, vô bờ Vào Siêu thị, vài mươi ngàn bạc… Cái vô hình – lòng mẹ …lấy gì đo?! Mẹ không sinh con. Không máu thịt Tất cả vì anh – năm tháng nhọc nhằn Anh hiểu con cuối chiều … hao khuyết, Mẹ thương con – đầy đặn rằm trăng! Xót thầm – Dáng mẹ … đĩa dầu hao Gió lay tứ phía … che phương nào? Ước gì con trẻ là … "ngầm nước” Gốc cây - đời mẹ, mãi … tươi, cao!!! PHAN NGỌC HẢI
MAI XA QUÊ --- ooo --- Tâm hồn gắn chặt góc quê hương Mỗi bận đi xa, một lần buồn! Gió nội quấn chân người viễn xứ, Hương đồng buộc dạ kẻ tha phương!!! Ngày mai trở lại vùng đô thị Thương lắm miền quê – đất ngọt lành! Vườn xưa, lẩm chẩm chân thơ bé Cất giữ hồn tôi, cả tuổi xanh!!! PHAN NGỌC HẢI
GỬI NGƯỜI … THA HƯƠNG --- ooo --- http://phanngochai.vanthoviet.com/news/n/1696/9206/gui-nguoi-tha-huong.html?l=vn Bỏ cành. Chiếc lá bay xa! Hồn Quê từ đó, nhạt nhòa … trong ai. Mỗi năm, tuốt vội lá mai Tôi bâng khuâng nhớ ... những ngày xa xưa! Quê nghèo – sớm nắng, chiều mưa! Hàng cau, bụi chuối, líp dừa - vẫn xanh. Dẫu gian khổ, vẫn trung trinh Vượt đau đớn. Giữ nghĩa tình …Trúc – Mai! Bây giờ - tháng rộng, năm dài Chiếc diều ngày cũ, đứt dây … mất rồi! Chỉ còn ... khoảng lặng trong tôi, Đừng thêm lần nữa – LỞ, BỒI trái tim! Thuyền xa! Bến cũ lặng im… Đừng làm xao động, vỡ miền ... Trăng quê! PHAN NGỌC HẢI
NHỚ ROI TAY CHUỐI --- ooo --- http://phanngochai.vanthoviet.com/news/n/1696/9170/nho-roi-tay-chuoi.html?l=vn Thuở lên chín, một lần lầm lỗi Chiếc roi tay chuối *… giắt hiên nhà Má phất vào mông, con … tức tưởi. Đâu ngờ! sau đó - má … đi xa! Bàn chân nhỏ bé, con lầm lũi Hồn tái tê … quăng quật - roi đời! Vai nhuốm hoàng hôn, lòng tím … dại Nhớ "roi tay chuối”. Má! Má … ơi!!! PHAN NGỌC HẢI 01: 00 – 14/08/2013 (*) Roi tay chuối: Tay chuối khô, má tôi tuốt lá xong cắt một khúc chừng 0,5 mét, rất nhẹ, giắt ở hiên nhà. Tuổi thơ, tôi chưa bao giờ bị má phất bằng roi mây hay roi cây, chỉ duy nhất bằng roi tay chuối.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: