TRĂNG GÒ CÔNG
THÁNG GIÊNG --- ooo --- http://phanngochai.vanthoviet.com/news/n/1696/9520/thang-gieng.html?l=vn Tháng giêng đẹp! như trang vở mới, Nắng xôn xao tựa mắt ai cười! Hương lúa chiều thoảng thơm rời rợi Ngọn gió đồng lướt vội môi tươi! Tháng giêng đẹp! Tiếng chim vừa gọi, Hình như Xuân …chưa vội xa người. Xin khép lại ưu phiền – năm cũ, Xin nỗi buồn … xa hẳn – anh, tôi!!! PHAN NGỌC HẢI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.07.2014 02:32:16 bởi Trăng Gò Công >
KHÓI BẾP CHIỀU QUÊ --- ooo --- http://phanngochai.vanthoviet.com/news/n/1696/9239/khoi-bep-chieu-que.html?l=vn http://www.youtube.com/watch?v=tFO_4OlDZ2Y Lời giới thiệu: Nhà thơ KIÊN GIANG_Hà Huy Hà Diễn đọc: NSUT Ngoc Mai Ta ngơ ngác giữa dòng đời hối hả, Chiều chậm về! Khói bụi. Phố phồn hoa. Hơn mười năm sống đô thành – vẫn lạ! Hồn ấp iu khói bếp … quê nhà! Nhớ cầu ao, Lục bình, bông tím biếc, Chú chuồn kim nhen đóm lửa - chiều tàn Tiếng sáo ai - gửi khúc trầm, tha thiết, Để gót sen rối nhịp dưới … đường trăng! Ta rời quê, Thuở tròn hai mươi tuổi, Cả một trời "hoa đỏ”, rực bước chân. Bỏ lại chốn xưa, cánh diều non dại… Câu thơ đầu – mực tím! Chút … bâng khuâng! Mộng hải hồ. Đã nửa đời phiêu bạt! Dăm câu thơ, trái tim mỏng… nhiều đau! Chiều phố thị! Ngắm dòng đời… ào ạt! Nâng vần thơ – thơm bùn đất… thuở nào! Mai mõi cánh! Chim về chốn cũ, Tìm bình yên nhen khói bếp quê nhà! Nơi cơi giữ một trời Thơ Ấu Thuở chiều êm. Cháu ngủ rụng … vai bà !!! PHAN NGỌC HẢI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.07.2014 16:58:58 bởi Trăng Gò Công >
TIỄN HẠ …! --- ooo --- http://phanngochai.vanthoviet.com/news/n/1696/5844/tien-ha.html?l=vn Tiễn Hạ, chiều nay mưa nho nhỏ Sao dưng, tiếng gió, rít … vô hồi! Hình như mảnh vỡ - lòng ta …đó? Cờ chưa tàn. Xin … dứt cuộc chơi! PHAN NGỌC HẢI
*** TIỄN HẠ (2) --- ooo --- Cuộc vui nào rồi cũng phôi pha Chiều nay tiễn Hạ. Lệ mưa sa … Thuở thương nhau – Trăng làm nhân chứng Giờ chia xa. Trăng cũng nhạt nhòa! PHAN NGỌC HẢI
HỒI ÂM 2 --- ooo --- http://www.youtube.com/watch?v=gvHXJ1KGjb4#t=11 Thơ: Phan Ngọc Hải Diễn ngâm: Sơn Duy Thư anh hỏi: "Sao là TRĂNG RỤNG, Anh bây giờ - chiếc lá đã tàn phai….?!” * Đời chúng ta như dòng nước sông dài, Trôi mải miết… Chẳng hay… ghềnh thác. - Em vẫn nhớ, ngày xưa Anh hát: "…Nỗi đau cao vời….” Hai đứa bước trong mưa!!! - Em chưa quên Khói quyện Blao xưa Chiều run rẩy, Dã quỳ vàng rực rỡ…. Với em Tất cả Là nỗi nhớ. Và riêng anh Chưa "người cũ” bao giờ! Có một điều Em cứ ngỡ trong mơ Lời nguyện cũ, Em là người…bội ước ??! Bao yêu dấu, Tưởng không xa nhau được Mà giờ đây Hai đứa, mịt mù… xa Anh ra đi, Em không thể Bỏ quê nhà… Câu – muối mặn gừng cay Đành dâu bể…. Em vẫn đếm sao khuya, Buồn lặng lẽ…! Thương vầng Trăng Vỡ nát Giữa đêm rằm !!! PHAN NGỌC HẢI
CHIỀU BÊN DÒNG SÔNG MĂNG THÍT --- ooo --- http://www.youtube.com/watch?v=GUO0bOrbYwg Thơ: Phan Ngọc Hải Diễn ngâm: NSUT Ngọc Mai Chiều dừng chân - dòng sông Măng Thít, Thoáng chút bâng khuâng, chút ngại ngần! Nhớ bài thơ xưa… ngày mưa rã rít, Có người lính buồn – gửi cánh nhạn Xuân! Anh kể: quê anh - chìm trong khói lửa, Tuổi hai mươi, lính trận xa nhà! Nhắc về miền Trung. Thơ sầu, lệ ứa. Măng Thít chiều… vọng nhớ - quê xa! Anh viết gửi tôi bài thơ "Măng Thít” Bìm bịp kêu, có ráng đỏ trên sông… Có nỗi nhớ và tâm tình người lính… Trang giấy bơ-luya, gói chút hương lòng! Tôi thuở ấy – hồn thơ Áo trắng, Man mác buồn bởi lửa máu chiến chinh. Cảm thông anh, đời thư sinh còn nặng… "Chí làm trai”, dang dỡ chuyện học hành! Anh mơ ước, gót sen… về Măng Thít, Cũng như lần, áo trận đến Gò Công… Nhưng mơ ước mãi là .... mơ ước, Chiến tranh đi qua – kẻ mất, người còn! Mấy mươi năm… Chiều nay – bên Măng Thít! Nhớ chuyện xưa, tôi bỗng nhói lòng. Hái đóa mây, Viết tên người chưa gặp! Ngược dòng kỉ niệm, Vẽ … Chân dung!!!! PHAN NGỌC HẢI (Kỉ niệm chuyến đi Từ Thiện về Trà Vinh)
CÁNH THƯ XA --- ooo --- http://phanngochai.vanthoviet.com/news/n/1696/9516/canh-thu-xa.html?l=vn Anh trọ xứ người đã bao năm, Mỗi lần gió Chướng – sắp sang Xuân Tôi nhận trang thư nơi miền lạ, Là biết – người xa ... nhớ cố hương! Nhớ thuở tuổi hồng, như đôi sáo Tháng chạp, mồng mười – tuốt lá mai, Bảo nhau – mai nở ngay mồng một Năm ấy "nhà ta” sẽ phát tài! Chiều hai lăm Tết, chày khoan nhặt, Đây đó người vui quết bánh phồng Tảo mộ xong xuôi, dọn nhà cửa Sơn, quét, trang hoàng... chờ cuối năm. Rọc lá, chẻ dây, lo gói bánh Nhổ cây vạn thọ, chưng bàn thờ Nôn nao, hồi hộp ... đưa năm cũ Đợi đêm trừ tịch – đón Chúa Xuân! Sáng mồng một xênh xang áo mới Anh dắt tôi rong … khắp ngõ đường. Cuộc đời đẹp tựa bài Thơ. Nếu... Sông, Núi đừng ngăn – đứa mỗi phương! Đỗ tú tài, anh vào nhập cuộc Tôi theo sách vở, học trường xa Ngày đêm phố thị, lòng luôn nhớ... Áo xanh. Đời lính - chốn quan hà! Phút vui đoàn tụ. Chưa khô lệ, Chia li, rồi tiếp nối chia li... Đêm giao thừa. Tàu xuôi vạn lí, Tôi khóc òa. Từ đó ... anh đi! Bếp lửa chiều Xuân, từ đó tắt! Trong tôi bỗng sợ: Phút- Giao- Thừa! Mệt mõi hiên đời - hồn khao khát Thời gian ơi! Xin chuộc … TUỔI THƠ !!! PHAN NGỌC HẢI
- Anh sợ lắm điều em giả thuyết Nhưng đã thương nhau khó mấy cũng về Màu áo trắng, với màu hoa tinh khiết Và câu thơ tình mãi mãi say mê... CM của anh NTD http://phanngochai.vanthoviet.com/news/n/1696/9659/ve-thoi-anh.html?l=vn -------------- Em từng xây Giấc mơ hồng – Truyền thuyết Gối vầng Trăng, mòn mõi … đợi anh về! Cài lên ngực Nụ tình thơm … thanh khiết Muộn mất rồi! - Ta lạc giữa … cơn mê!!! BIỂN 16/07/2014
CHÁY … ! — ooo — http://www.saimonthidan.com/index.php?c=article&p=8836 Em như búp Phượng vui ngày Hạ! Ngậm nỗi niềm – sắc máu ủ trong hoa. Đừng xao xác Thơ – đời, anh nhé! Phượng mở bung. Tim cũng vỡ òa! Ôm nỗi nhớ cuồng phong. Câm nín! Giấu trong tim. Năm tháng đợi chờ! Đời xót đắng. Lạnh lùng …. Tro bụi Xin một lần … được “cháy” trong Thơ! Xin một lần Tiếng Yêu – kiêu hãnh Mây trắng tan và Hạ qua thôi! Em sẽ về Biển sâu … trầm tích! Trả lại đời! Hoa nắng … ngủ trên môi!!! PHAN NGỌC HẢI
Em không thích … Những lời hoa mĩ. Cũng đừng – niềm riêng, dung tục … vào thơ! Hãy cho nhau ngôn ngữ … trái tim khờ! THƯƠNG – GHÉT! vẫn TÌNH NGƯỜI …. ấm áp!!! NGỌC HẢI
XIN…! — ooo — Dám đâu nghĩ chuyện … xa vời Một đời lầm lụi, cút côi phận hèn! Chợ đời xuôi ngược - bon chen Đêm nằm nhớ ngọn gió quen … quê nhà! Bao năm ngựa mỏi đường xa, Nửa đời phiêu bạt, bóng tà qua vai. Sông Tiền, trở lại – chiều nay Dăm bài Thơ nhỏ - gia tài … riêng tư! Ai ơi, từng trải … gió mưa… Xin đừng đùa cợt! hồn thơ … tội tình! PHAN NGỌC HẢI
PHAN THIẾT ! PHAN THIẾT !!! — ooo — Chưa xa Phan Thiết – sao đã nhớ Dòng Cà Ty ngần ngại … nói điều chi?! Biển Đồi dương – mãi thầm thì Chân bước chậm … lòng như cuống quýt?! Chưa xa Phan Thiết – đêm hoài thao thức Tháp Pô-Sah-Inư run rẫ y … chiều mưa Lầu Ông Hoàng – phế tích. Chuyện tình xưa … Bàn tay ấm … vuốt nhanh dòng lệ mặn! Chưa xa Phan Thiết. Đêm rơi – chầm chậm Đèn Hòn Rơm rực rỡ chiế u hồn ai Trời về khuya, hai bóng đổ dài Muốn ôm gọn cả trời hương – đền tháp… Mai xa Phan Thiết. Ta – con thuyền khẳm Chở buồn vui, nỗi nhớ … cả niềm đau! Nửa bài thơ dang dở , trái tim nhàu Nửa còn lại – mặt trời thiêu … bỏng rát. PHAN NGỌC HẢI
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: