ĐÊM NHƠN TRẠCH
( HÀNH TRÌNH 2)
Đêm tĩnh lặng giữa bờ quê Nhơn Trạch
Mắt môi ngon nhìn ngắm gió trăng về
Em áo mỏng nép bên đời rất thật
Ta thi nhân ngồi vẽ lại màu quê
Vườn nhà ai ánh trăng xuyên khe lá
Múa giòn tan từ cơn gió vô tình
Ta lật lại một chiều nào thưở ấy
Dáng em xinh ngày thơm sắc hương trinh
Buổi sông núi có bóng hình em gái
Gội trần gian và tắm nắng xuân thì
Ta từ đó xây lầu tình cung đón
Rước em về vui vạt áo vu qui
Mùa cơm áo em theo về lận đận
Nợ nần nhau trong đáy mắt vô biên
Ngày sẽ thắm bởi trời xanh mây trắng
Đôi chân khôn và ý nghĩ thật hiền
Rồi dừng lại nơi sông hồ Nhơn Trạch
Mong bình yên theo nhịp sống an lành
Mai giã biệt ta sẽ về thành phố
Bờ quê ơi còn đượm nét ân tình
NGÃ DU TỬ