Mưa bay trong đời
Mưa bay trong đời
Mưa ...cơn mưa kéo dài không ngớt làm mức nước dâng tràn trên khắp lối đi , dòng nước tuôn xối xả xuống từ trời cao khi lớp học đã tan nhưng không sao ra về được . Anh bảo " đi về thôi chờ biết bao giờ mới tạnh ? " . Tôi phụng phịu " không được lội nước làm hư đôi guốc em mới mua " . Thuở đó chưa có phim của Korea xâm nhập vậy mà anh đóng đúng vai theo cái "kiểu riêng " mà cuốn phim nào hầu như không hề thiếu hình ảnh cõng người yêu trên lưng . Anh chẳng ngại ngùng trước bao nhiêu đôi mắt khom lưng xuống để cõng em lên còn đôi guốc sợ nước mưa lấm ướt anh lấy cho vào cặp táp . Mưa lại càng lớn hai đứa không có áo tơi không nón đội đầu , anh cứ thế cõng em đi qua hết một con phố . Cũng chẳng ai buồn nhìn vì sự lo lắng không kịp về nhà sớm bởi mực nước dâng cao làm những chiếc xe gắn máy bị nằm ụ trên đường đi .
Mưa ... ngồi chờ Ba đi làm về mỗi đêm khi gia đình rơi vào khúc quanh ngặt nghèo . Chờ Ba với một bịch bánh mì và hai hộp cá mòi , chỉ vậy thôi mà hạnh phúc, chỉ vậy thôi để nhớ mãi mỗi khi bất chợt giữa đêm nghe tiếng mưa rơi trước hiên nhà, rồi toàn thân rung động nhìn theo bóng cây đổ oằn xuống bờ tường như bóng dáng của ba năm nào oằn xuống với những tháng ngày nhọc nhằn theo đời cơm áo .
Mưa ... anh được phóng thích từ trại giam hối hả đi tìm em nhưng rồi tất cả đã muộn màng . Một góc cà phê lề đường , hai ly cà phê nguội lạnh .Chúng ta ngồi nhìn nhau bao nhiêu lời muốn nói đều bị đè nén đến xót xa, để cuối cùng em nhìn ra trong mắt anh một nỗi buồn chết lặng . Trong tim em một vết cứa nhói đau . Chúng ta với khoảng cách của một mặt bàn con , mà sao như cách một đôi bờ hun hút . Không một lời giả từ trên môi, cả hai như chỉ là hai chiếc bóng chẳng bao giờ có thể nắm bắt lại nữa trong tay .
Mưa ... ôm con nằm đếm tiếng thời gian , những giọt mưa tí tách trên mái tôn vang buốt cả trái tim như khẻ nhắc nhở thùng gạo vừa hết sạch, người đàn bà trẻ cố nuốt tiếng thở dài, nhưng trong đôi mắt đã ứa thành dòng lệ không biết ngày mai sẽ ra sao,khi cơm áo gạo tiền đã khánh tận hôm nay .
Mưa ... ngồi chết lặng chờ con tỉnh dậy trong căn phòng hồi sinh . Từ cái khổ đeo bám đã hóa ra sự ngu ngốc suýt chút nữa thì đã chính bàn tay mình cướp đi một sinh mạng .
Mưa ... trong trại giam co ro lạnh giá khi tìm đường vượt thoát ra khỏi đất nước . Chiếc giỏ xách bị tráo lừa, trong đó chỉ một chút lương thực và vài bộ đồ không đáng kể nhưng điều đáng mất thực sự đó là niềm tin giữa con người .
Mưa ... ngày đến nước Mỹ mưa đổ thành dòng nước đông thành đá trên lối đi trơn trợt và bên trong lò sưởi anh chị em hội ngộ quay quần để nghe anh Hai sau hơn 15 năm gặp lại với bài Tuyết Rơi hình như viết ra để dành riêng cho tiếng hát của anh .
...
Mưa ... trở về lại Sài Gòn ngồi với cô bạn thân nhìn mưa rơi trên dòng sông Thanh Đa và một sinh nhật buồn khi nước sông dâng ngập đường xá cản mất hết bước chân của bạn bè đến chung vui . Chỉ có Liên lặn lội đường xa và ổ bánh trên tay dầm dề mưa ướt .Ngoài trời rất lạnh nhưng bạn đã đến làm ấm cả trái tim . Cám ơn tấm lòng của bạn .
Mưa ... ngồi xếp lại những ngổn ngang với một cuộc hôn nhân thất bại . Bóng đêm đã trở thành người bạn đồng hành để che giấu san sẻ khi bất chợt thấy lòng dấy lên một nỗi tuyệt vọng , tuyệt vọng với cái chết đứng mỉm cười chờ đợi bên gối nằm .
Còn rất nhiều cơn mưa đi qua trong đời đầy ắp kỷ niệm, đầy ắp cảm xúc , để rồi mỗi ngày qua đi biết mình vẫn được sống , ừ thì cứ sống, ráng sống , mà thực sự sống hay chết bây giờ đã không còn biên giới nữa rồi !...
Mầu Hoa Khế July 2014
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: