Một ta, một rượu, một trăng
Giữa đất trời
Để nghe Đêm cô tịch
Và thấy Gió dỗi hờn...
Thiết nghĩ:
Như một bức tranh
Tĩnh và động đan xen vào nhau. Đó chính là cuộc sống. Chính là nỗi lòng.
Một sinh linh nhỏ bé giữa vũ trụ bao la. Nhưng không bất lực.
Đêm cô tịch. Tĩnh quá. Mênh mang quá. Gói gém bí mật
Gió dỗi hờn. Một chút động đậy. Một chút nhỏ bé. Xoè mở riêng tư.
Cuộc sống là gì?
- Nhiều lắm.
Những đơn giản và phức tạp
Những điều biết và chưa biết
...
Sự nghiệp và tình yêu
Tình yêu và sự nghiệp
Một suy nghĩ nhỏ bé:
- Có phải?
Vì đêm cô tịch, nên thấy gió dỗi hờn?
Hay vì gió dỗi hờn, nên đêm trở nên cô tịch?
Một ý kiến nhỏ! Thứ lỗi!