Tình Ca Trong Lòng Biển
Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 35 bài trong đề mục
Trường Phi Bảo 27.10.2005 00:32:57 (permalink)
BIỂN VÀ EM

Anh không muốn ví em là biển
Bởi sóng biển ồn ào!

Anh không muốn ví em là biển
Sắc biển đổi thay
theo ánh sáng trời cao!

Anh không muốn ví em là biển
Dẫu mênh mông
biển vẫn trong giới hạn bãi bờ!

Chỉ một nét thôi
biển giống em mảnh liệt:
Mọi cơn bão đời anh
đều thổi từ
phía biển
và em!

NGUYỄN BAO


#1
    Trường Phi Bảo 27.10.2005 00:35:50 (permalink)
    TRĂNG TRÊN BIỂN
    Mạc Vy

    Biển đêm về khao khát một vầng trăng
    Lạnh như khói sương và buồn như tuyết
    Biển dạt dào mà trăng đâu biết
    Tận đáy sâu vẫn chếnh choáng bóng mình.

    Trăng hững hờ và biển lặng thinh
    Mặc con sóng cứ cồn lên nỗi nhớ
    Trăng đâu ngỡ bóng mình tan thành ngàn mảnh vỡ
    Cứa vào lòng biển sâu.

    Biển giấu giếm lòng mình nên biển quá đơn côi
    Vầng trăng nhỏ nhoi làm sao soi được điều ẩn giấu
    Cũng chẳng thể phập phồng theo nhịp thủy triều đau đáu
    Nỗi đau… cuộn trào… thành bão giông.

    Biển thao thức nghìn đời biển cứ mãi ngóng trông
    Vầng trăng trên cao lửng lơ như định mệnh
    Có thể nào dại khờ như biển
    Mỗi đêm về thăm thẳm... một vầng trăng...



    #2
      Trường Phi Bảo 27.10.2005 00:38:05 (permalink)
      CHO BIỂN VÀ CHO EM
      (Đặng Phi Vũ)

      Vỏ ốc rỗng hay đời trống rỗng
      Thấy cuộc tình suốt dọc miền đau
      Biển đừng khóc và em đừng khóc
      Nuớc mắt nào cũng mặn như nhau!
      #3
        Trường Phi Bảo 27.10.2005 00:40:54 (permalink)
        Trăng Tan

        Trăng vẫn chỉ là trăng
        Nếu mình trăng lẻ bóng
        Biển muôn ngàn con sóng
        Vẫn một mình cô đơn

        Nếu tình không trao nhau
        Em như trăng lẻ bóng
        Anh biển ôm mối sầu
        Bạc đầu muôn lớp sóng

        Trăng tan vào lòng biển
        Em tan vào tình anh
        Biển tan trong muối mặn
        Trời tan trong mắt xanh

        Sóng tan trên bờ cát
        Nụ hôn tan tren môi
        Tình yêu tan cơn khát
        Tan đắng cay cuộc đời

        Tan nắng vào với gió
        Tan gió vào với mây
        Tan đất vào với nước
        Tan cỏ vào với cây

        Tan thừa vào với thiếu
        Cuộc đời tan trong nhau
        Nên bao điều kỳ diệu
        Tan hoà không lẻ loi

        Nghiêm Thị Hằng


        #4
          Trường Phi Bảo 27.10.2005 02:37:43 (permalink)
          Đi biển

          Phía trước làn sóng xanh
          Phía sau làn sóng trắng
          Biển xôn xao bóng nắng
          Nước trời xanh như mơ

          Đi trên một bài thơ
          Mình bỗng thành thi sĩ
          Sóng hồn nhiên thủ thỉ
          Bóng đảo chao gập ghềnh

          Treo vách đá chông chênh
          Cành lan âu yếm gọi
          Như cánh tay người thương
          Vẫy nhiều mà chẳng nói....

          sưu tầm
          #5
            Trường Phi Bảo 27.10.2005 02:40:50 (permalink)
            TÌNH BIỂN

            Biển hôm nay buồn lắm phải không em?
            Một mình anh lang thang trên bờ cát
            Nhìn con sóng vỗ về và khẽ hát...
            Lời hát buồn cho một thuở yêu thương.

            Em yêu biển như lòng anh yêu biển
            Yêu hoàng hôn đi xuống giữa hư không
            Yêu biển cả mặn nồng trong dịu ngọt...
            Yêu đắm say hơi thở của Đại dương

            Anh yêu biển như lòng em yêu biển
            Yêu khẽ thôi - không sợ biển giận hờn
            Để thầm lặng sóng vỗ về bãi cát
            Biển là anh và sóng sẽ là em...

            Biển hôm nay buồn lắm - Thật em ơi!
            Anh xa xăm nhìn cuối tận chân trời
            Anh yêu biển để rồi anh xa biển
            Xa hôm nay cho đến cả cuộc đời...?

            sưu tầm
            #6
              Trường Phi Bảo 27.10.2005 03:21:22 (permalink)
              Biển đêm I

              Em viết bài thơ tình trên biển
              Có trăng loang theo vệt sóng dài
              Có lời anh trong lời sóng hát
              Hát rằng tình yêu là mãi mãi

              ***

              Biển đêm II

              Hẹn nhau ra biển đêm
              Rồi có đi được đâu,
              Có phải khi yêu nhau
              Người ta thường lỡ hẹn?

              ***

              Biển đêm III

              Trăng mải nghịch ngã nhoài xuống biển
              Sóng rập rờn gợn bạc lăn tăn
              Biển vội vàng... hay tại yêu trăng
              Vươn mình đỡ, thế là nghiêng nghiêng mãi

              Đêm Sầm Sơn anh cùng em ra bãi
              Thấy biển yêu trăng, sóng yêu bờ
              Thấy em yêu, không ngăn được mắt nhìn mê mải
              Anh ước gì biển đêm mãi mãi!

              (st)

              #7
                Trường Phi Bảo 27.10.2005 04:05:11 (permalink)
                Nếu không được về với biển

                Nếu không được về với biển
                Em chẳng mơ thành dòng sông
                Những con sóng phủ lên bờ bãi
                Ồn ào mà trống trải mêng mông.

                Nếu không được về với biển
                Một ngày kia sông sẽ mất mình
                Một ngày kia em có cùng anh...?
                Sông sẽ cạn và biển không muối mặn.

                Nếu không được về với biển
                Thì đừng sông, đừng biển làm chi
                Em muốn như cánh hoa thôi - dù rất mỏng
                Nhưng biết dâng hương đẹp lối đón anh về.

                (st)


                #8
                  Trường Phi Bảo 27.10.2005 04:06:58 (permalink)
                  BIỂN

                  Anh là sóng khát khao và dằn vặt
                  Những bến bờ thương tích chẳng nguôi yên
                  Em là muối xót xa lòng biển mặn
                  Thức bao đêm thương nhớ bóng đất liền....

                  (Nguyễn Việt Chiến )
                  #9
                    Trường Phi Bảo 27.10.2005 23:39:10 (permalink)
                    LÒNG BIỂN

                    Mẹ ta
                    Lòng biển vô cùng
                    Cạn sâu - Vẫn biếc
                    Mênh mông vòm trời

                    Ngàn năm
                    Bến cát lở - bồi
                    Ấu thơ từ thưở
                    Tóc người chưa pha

                    Muối mặn...
                    Cồn bãi - khơi xa
                    Nôi tình mẹ
                    Rộng bao la không bờ

                    Ta đi
                    Tiếng sóng bơ vơ
                    Vỗ về cát trắng
                    Bây giờ còn đau?

                    (Đoàn Giao Hưởng)

                    #10
                      Trường Phi Bảo 27.10.2005 23:46:51 (permalink)
                      Biển là em

                      Biển là em nên biển rất ngây thơ
                      Cứ mải miết vui đùa cùng ngọn sóng
                      Ngăn ngắt một màu xanh thơ mộng
                      Cánh buồm xa như nỗi nhớ học trò

                      Biển là em nên biển rất hững hờ
                      Bờ cát trắng buông lơi từng vạt nắng
                      Thăm thẳm giữa một chiều biển lặng
                      Để đón bình minh muôn sắc phía chân trời

                      Biển là em nên thăm thẳm mắt cười
                      Soi cả đất cả trời trong mắt biếc
                      Có thông reo giữa chiều ly biệt
                      Có gió buồn đêm nhớ về ai...

                      Biến là em , biển không của riêng ai
                      Trước biển khát muốn của mình tất cả

                      sưu tầm
                      #11
                        Trường Phi Bảo 28.10.2005 00:00:39 (permalink)
                        Không đề

                        Anh trót để tình yêu tuột mất
                        Xin em đừng tha thứ hay giận hờn
                        Hoa ly vàng cọ chân anh như nhắc
                        Một chiều buồn sóng trắng biển Quy Nhơn

                        Anh trót để em ra đi vô cớ
                        Đến một ngày không hiểu vì đâu
                        Em hút bóng dừa xanh, vai khép gió
                        Không bao giờ quay lại mối tình đầu

                        Anh trót để ngôi sao bay khỏi cát
                        Biếc xanh em mãi chớp sáng vòm trời
                        Điều có thể đã hóa thành không thể
                        Biển bạc đầu nông nổi tuổi hai mươi.

                        (Nguyễn Trọng Tạo )


                        #12
                          Trường Phi Bảo 28.10.2005 00:04:47 (permalink)
                          Vĩnh hằng

                          Sông cứ chảy
                          Hết mình
                          Sông chảy
                          Bàng hoàng chạm biển
                          Vỡ tan...

                          Sóng cứ vỗ
                          Hết mình
                          Sóng vỗ
                          Bàng hoàng chạm cát
                          Vỡ tan...

                          Và em nữa
                          Nghìn năm sau vẫn thế
                          Tự biết mình
                          Chẳng thể
                          Khác mình đâu!...

                          (Vân Anh )


                          #13
                            Trường Phi Bảo 28.10.2005 00:10:01 (permalink)
                            NGƯỜI GOÁ PHỤ LẦN ĐÊM RA BÃI BIỂN

                            Người góa phụ lần đêm ra bãi biển
                            Nơi chị từng đẩy mạn thuyền tiễn chồng ra khơi
                            Nơi không thấy cánh buồm trở về như lời anh hẹn
                            Khi cơn bão mang nỗi đau ập xuống cuộc đời.

                            Giá biển đừng quá mênh mông, sâu thẳm, xa vời
                            Giá bước chân không phải dừng lại nơi mép nước
                            Anh đang nằm ở đâu, làm sao chị tìm đến được
                            Anh đừng mãi một mình như đèn chài ẩn hiện suốt đêm khuya.

                            Giá biển trả về cho chị chút gì đó dưới chân đê
                            Một chút gì đó của Anh dù chỉ là ván thuyền, mảnh lưới
                            Biển đã trao tặng chị chàng trai nồng nàn và rắn rỏi
                            Sao bây giờ biển lại lấy đi?

                            Những bạn chài của Anh vẫn giong buồm thả lưới ngoài kia
                            Rồi chiều tối neo thuyền vào niềm vui sum họp
                            Con sóng kiên trì dạt vào bờ lời thì thầm đau xót
                            Để đêm đêm chị không phải nói chuyện một mình…

                            Chị chẳng muốn tin trên đời có đá Vọng phu
                            Chẳng muốn hát câu ca người ta vẫn hát (*)
                            Chẳng muốn tin biển mặn hơn nước mắt
                            Sao anh chưa trở về… dù chỉ chốc lát thôi!

                            Con trai Anh đã ngủ say rồi!
                            Anh hãy ru bằng lời ru của gió nồm, lời của tôm của cá
                            Anh hãy ru bằng lời của mênh mông biển cả
                            Để mai sau con sẽ yêu trời nước máu thịt đời mình.

                            Có thể rồi đây trời mãi mãi bình yên
                            Những trận bão trọng lòng chị vẫn còn xô ra biển
                            Con sóng như nấm mồ đêm đêm cứ muốn nhoài vào người goá phụ
                            Mà chị chẳng thể nào ôm và giữ lại được bao giờ.

                            (*) Ca dao: Đàn ông đi biển có đôi
                            Đàn bà đi biển mồ côi một mình.

                            (Trần Văn Lợi)

                            #14
                              Trường Phi Bảo 28.10.2005 00:13:49 (permalink)
                              SÓNG NGẦM

                              Có bao giờ ta sẽ mất nhau không
                              Chẳng đợi khi hai mái đầu đã bạc
                              Con sóng ngày xưa hiền hòa nhút nhát
                              Giờ sao muốn nghiến nát cả đại dương.

                              Chẳng phải là em thật đã hết thương
                              Anh biết đấy ... nhịp tim em rất rõ
                              (Nơi anh thường áp đầu mình vào đó
                              Lắng nghe từng hơi thở của tình yêu).

                              Trời hôm nay sáng nắng lại mưa chiều
                              (Nước mắt em có thêm người làm bạn)
                              Anh vẫn cứ mù xa như cánh nhạn
                              Có bao giờ thèm dỗ lúc em mưa!

                              Em vẫn là con sóng của ngày xưa
                              Theo đại dương đi nghìn muôn vạn dặm
                              Mà biển thì vẫn muôn đời hấp tấp
                              Chẳng bận lòng trước đợt sóng ngầm ...

                              (Cát Nhu )
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 35 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9