TRANG THƠ HUYENNGUYEN
Cát Lầm Bờ Hoang
Đón người từ xuân bữa trước
Xuân bận sau đưa rước bước người xa
Chuồn chuồn chao cánh bay qua
Bỏ quên nội cỏ hàng hoa bẽ bàng
Tương tư thổi điệu hò khoan
Trên sông chầm chậm tiếng làn nước trôi
Dặm ngàn thiên lý đãi bôi
Màu thu nhạt sắc
lòng thôi bén lòng
Tự xưa vô ảnh vô phong
Sương dầm ướt lá tình trong khói vàng
Mắt huyền xưa lệ vương mang
Sóng xanh vỗ mãi
bờ hoang
cát lầm
Cát và bờ
Gió đưa chi cát lầm bờ
Để cho cát mãi ngẫn ngơ trượt dài
Bờ nào hoang phế ai ơi
Cát nào đọng ở mắt môi một thời...?
Tình nào chẳng lúc buông lơi
Trăng nào buồn khóc nửa đời trong thơ
Cõi xưa Ta về níu chặt cõi xưa
Ngủ quên dưới cõi nắng mưa muôn mùa
Tình ta giống một trò đùa
Kẻ quên người nhớ đuổi xua hững hờ
Ta về với mộng bơ vơ
Ngàn năm sẽ chết đợi chờ …hư không!
Ngàn năm kết tụ nâu sồng
Tư tâm em khóc với lòng khôi nguyên
Vì đâu rẽ thuý chia quyên
Để nguyên sơ lạc giữa thuyền điêu linh? Vào TV
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2005 13:55:31 bởi Viet duong nhan >
Tình mây -Mây gió trăng hoa tuyết núi sông- Lá bàng ôm ấp mây xanh
Bâng khuâng gieo xuống lá cành lung linh
Mưa không cùng gió nên tình
Mưa sùi sụt khóc vô hình hôm kia
Cỏ hoang mọc nép bên rìa
Tương tư ùa thổi lá chìa xương khan
Cô liêu thương nhớ võ vàng
Đoạ đày tiếc nuối trần gian thác cuồng. Đưa vào TV
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2005 13:52:33 bởi Viet duong nhan >
Lãng tử -ngủ đi em mộng bình thường- Gã lãng tử ngủ vùi trong yên ấm
Mặc sóng trùng khơi gợn bước lữ hành
Ngàn sông triệu núi còn xanh
Lẽ nào dừng bước phong phanh giang hồ?
Trăng Yên Tử, sóng Cô Tô
Rền vang tiếng gọi lô xô nếp hằn
Tại đâu đi ở lằn ằn
Tai đâu yên ngủ trong chăn chiếu tình?? r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.12.2005 12:17:22 bởi Viet duong nhan >
Vườn Mộng. Khu vườn mộng nằm ngang bên ngõ cấm
Anh lẩm cà lẩm cẩm bước miên du
Quên đóng ngõ để tràn lan thơ thẩn
Chạy lêu bêu suốt những ngã đường mòn
Và lặng thinh anh ôm giấc mộng tình
Len lén mở và rồi he hé khép
Chờ ngày xanh về với gió bạc đầu
Nửa đêm thành u lạnh giữa rừng sâu
Mênh mông trắng mà nghe vi vu thắm
Cháy lòng đêm nghiêng nửa khúc phiêu linh
Loanh quanh mấy nẻo vườn tình
Giật mình mới biết ra mình ngủ mê... Đưa vào TV
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2005 14:31:28 bởi Viet duong nhan >
Không đề 2 Trì trệ
đêm trôi qua
Vụt tắt
đêm đã tàn
Buổi sáng lang thang
Đi tìm người không ngủ với đêm.
Không đề 3 Canh giấc đêm
bằng khói thuốc và nỗi trầm tư
những tiếng thở dài
êm hơn gió lạnh
Nghe thời gian
trượt qua kẽ tay
chậm nhịp mà không cùng
Như nỗi nhớ em
chới với thực hư
mà chẳng ngừng
dâng cao hơn lũ lớn
Không đề 4 Ú ớ ngủ mê
gọi vang thảng thốt
chừng như tiếc một khúc nghê thương
vương trên lưng chừng cành mộng
Vùng dậy giữa đêm
Hư không tĩnh mịch
Trái hồn nặng chịch
rụng rơi…
Bời bời quẫy đạp
Nhớ em
Về thao thiết! Nhân Ngã Nhẫn
3h42’ sáng ngày... tháng... năm 2005
Không đề 5 Ngồi đây hát nhớ nghêu ngao
Ở đâu có thấy lao xao giật mình
Hạt mưa trên phố tang tình
Ngẩn ngơ gợi nhớ đến hình dáng em
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2005 04:10:27 bởi huyennguyen >
Không đề 6 Mây âm thầm bay gọi về giọt nắng
Chút ngày còn vương vấn phía bên sông
Cây cầu dài bắc qua nỗi nhớ
Tâm hồn ta như một gã đi hoang
Mê mải gót hoang liêu nóng bỏng
Chạy điên cuồng qua sa mạc trái tim em
Mắt mờ lệ đôi chân trần nứt nẻ
Có ốc đảo nào nơi trú ngụ chân anh?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2005 04:11:18 bởi huyennguyen >
Phù Du Trôi lăn trong cõi u mê
Xa xôi cố quận tràn về tan hoang
Hôm xưa ôm giấc mộng vàng
Trên tay non trẻ chiều hoang giạt chiều
Em đành ướp mộng cô liêu
Gửi lên mấy nẻo liêu xiêu cuối trời
Tơ tình vương víu chơi vơi
Cành lan mới hé hẹn lời yêu thương
Chẳng lo nhạt phấn phai hường
Em lơ thơ khóc con đường hoang vu
Đang đêm se lạnh đầu thu
Sương rơi
cứ ngỡ
phù du
lìa cành... r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.12.2005 12:22:23 bởi Viet duong nhan >
Không đề 7 -Viết cho cậu sinh viên xưa tôi gặp-
Gió lùa qua khung cửa sổ đầy nắng
Gọi về những hơi thở ruộng đồng
Khơi bao nỗi nhọc nhằn lưng mẹ
Những gáng lúa vàng nặng trĩu mồ hôi
Khơi bao vết chai sần chân bố
Dẫm nỗi cần lao mòn mỏi tháng ngày dài
Gió lùa qua căn phòng học sáng loáng
Nơi con ngồi và viết tiếp những ước mơ
Mà bố mẹ một đời ao ước
Nghe trong mỗi nghĩ suy
Hằn nỗi nhớ quê nhà
Tha thiết đến rưng rưng…
Nguyệt Tuyền Lửa đốt lên rạng ngời vầng ánh sáng
Trời Tây phương rực rỡ sắc bình minh
Em cúi đầu đi mịt mù lạc bước
Nắng trời khép cửa nên cỏ úa lan tràn
Em đã đi quên mất suối trăng vàng
Chảy muôn thuở từ sơ ngàn cổ độ.
Trích đoạn: huyennguyen
...
Lốc cốc. Tiếng gõ vang dài trên phố. Mùa đông. Chớm bước. Giọt lành. Kỉ niệm. Rêu rong. Nhớ. Đêm tối. Buổi chiều. Những ngày mưa. Phố đông. Đường vòng. Loạn nhịp.
Tái sinh. Lạnh lẽo phai phôi. Cung thương gãy đứt. Hừng hực lửa tình. Bình minh ngả ngớn. Quắt quay đau đớn. Riêng mình.
Hôm qua. Tôi chết. Biển động, trời giông. Long đong. Kí ức. U uất theo sau. Đứa trẻ bỗng lớn. Mùa đông. Gầm thét. Chan hòa an nhiên. Triền miên cố mộng.
Về. Những ngả đời hư huyễn. Ngày im lặng. Viễn Tượng. Trầm luân. Mùa buồn dâng mắt. Mềm oặt. Nỗi niềm lim dim. Ngủ sâu mê vọng...
Về Ngày im lặng Ngủ sâu
Tái sinh Đêm tối Nỗi đau Riêng mình
Quắt quay ngả ngớn Bình minh
Triền miên cố mộng.lửa tình Trầm luân
Những ngày mưa. . đớn. . Mùa đông
. . Buổi chiều. . Loạn nhịp Long đong Đường vòng. .
lim dim. mê vọng...Rêu rong
Mùa buồn dâng mắt trời giông. .ngả đời . .
Cung thương gãy đứt. Hôm qua
Giọt lành. Kỉ niệm. .Chan hòa phai phôi.
niềm hư huyễn, Đứa trẻ Tôi
Lốc cốc. Tiếng gõ vang dài Phố đông.
Nhớ Mềm U uất an nhiên phố. .
Hừng hực Mùa đông chết thét. .Gầm Bài thơ đưa vào TV
vdn tạm đặt tên "Nổi Đau Riêng"
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.12.2005 12:03:29 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: