TRANG THƠ HUYENNGUYEN
Cội Cô Đơn Chú sâu mùa đông nằm thức
Nhớ tiếng ve mùa hạ rức rưng ca
Cô đơn kết cội mùa hoa
Lãng linh tóc trắng sương qua mái đầu
Khát khao bay dạt mãi đâu
Bình minh sững sốt hồn sâu sững sờ
Âm thầm núi đá trơ vơ
Nhiệt nồng mòn mỏi ơ thờ Tử Sinh...
Trích đoạn: Lê Thường Nhiên
MỘNG HN
như người khát đi bên giòng sông ảo giác
ta uống cạn đêm nay
cạn đời mình
nghe môi khô đắng cay
ta mơ bóng trăng mơ
trăng mơ mãi chưa đầy
ta mơ bóng người xưa
người xưa không trở lại
ta đứng hát bên trời
gửi lòng cơn gió mỏi
thương nhớ ôi nghìn trùng
dõi dấu vết chân chim
Em nhớ cho, mùa thu đã chết rồi.
Đôi chúng ta sẽ chẳng còn tương phùng được nữa. Nhiên huynh ơi, đệ chợt nhớ thế. Phải chăng, mộng là mộng trung? Bóng trăng là trăng trong đáy nước?...
Lâu quá không gặp huynh, nhiều lời thêm khách sáo, nào nâng ly cùng cạn thôi, rồi ca khúc thênh thang... Huynh nhé?
Tiểu đệ cẩn bút.
Nguyên.
Rêu Tình... Lên cơn xuống phố chạy dài
Xuống cơn lên động u hoài du miên
Cơn đau nhỏ giọt triền miên
Tình tang ngẫu nhĩ quanh triền sông mơ
Em tôi nhỏ bé ơ thờ
Còn tôi bé nhỏ đợi chờ mùa vui
Tương tư tưởng cuộc ngậm ngùi
Mù sương lội ngược dòng xuôi ngạo đời
Trăng nghiêng ngửa, gió lả lơi
Cuồng điên trả nợ một hơi thở trầm
Chiều phiêu bạt ngó xa xăm
Hoài thương kẽ gạch đăm đăm rêu tình...
La Đà Liêu Trai... Không trở lại quyết lòng thôi trở lại
Lũ trôi nguồn bờ giạt cỏ cây xưa
Mộng nghiêng dưới nắng ướt đâu vừa
Cô lẻ ý ngàn non xiêu tiếng hú
Độc đơn thân biển cạn réo dư ba
Xâm lăng gót ngọc gọi ta bà
Mơ màng vấn hạch mở hồng hoa
Liêu trai khép mở thoáng la đà...
Bận Về... Về một bận say nghiêng trời lệch đất
Về hai bận túy lúy chén càn khôn
Gío thổi tung bụi cát lắng trên cồn
Hoa cỏ dại khóc như mưa sa mạc
Và riêng tôi đang còn mang cơn khát
Nước nguồn xa có kịp cứu lửa gần?
Và mai hậu có còn về đôi bận
Nhớ giữ bên mình một chút nước bình nguyên...
Tơ Rối ... _Nói thay nàng con gái xa phương_ Mượn ai một chút hào hoa
Mượn đôi vai áo kinh qua đoạn trường
Lời nguyệt bạch đẫm tinh sương
Phù vân cẩm đoạn phố phường lẻ đôi...
Giũ tà áo lụa ly bôi
Tư lương má thắm bên đồi hoa mơ
Nhặt xác lá, lệ thẫn thờ
Bưởi nhà ai chín, rối tơ lòng người...(*) (*) Lấy ý của câu: "trái bưởi kia vàng ngọt với ai, thơm cho ai nữa hỡi hoa nhài..." (Tố Hữu)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2006 11:46:21 bởi huyennguyen >
Hẹn Mộng Đá Vàng Nàng tiên lạ chưa một lần giáp mặt
Mà ngỡ như cuộc thề hẹn trăm năm
Đã nảy nhánh từ muôn vàn níu chặt
Nàng bước đi vi diệu tưởng đêm rằm
Ta ngông ngạo cuồng điên hơn lá thắm
Một sáng nào hân lạc uống sương mai
Rằng biết đâu trăng gió núi sông dài
Mộng đá vàng phiêu hốt dưới hai vai
Và ta hẹn phen này thêm đôi bữa
Bữa - một đôi - là biết đến bao giờ?...
Điêu Linh Mộng... _tặng cho xa ngái những ngày_ Một mảnh hồn đã thương đau từ kiếp trước, đến trùng lai phen này, tìm gì ở đây? Khi thương đau đã toàn vẹn hình hài khổ lụy?...
Phiên vân xung hạc, tầm bay đã hun hút chín tầng, tuyệt vô ngấn tích nguyên căn. Người níu chặt chút ảo hình vô vọng, khởi ta bà máy động giông mưa. Quốc độ nào lang thang trôi dạt, đẩy tồn sinh hủy hoại can trường. Này ngẩng mặt, khúc tiêu tương! Bơ vơ dệt mộng vô thường thế ru? Còn miên man khúc ca trù, bập bềnh sóng nước phù du hão huyền. Người đành dứt tuyệt cơ duyên, lấm thân tiên nữ thuyền quyên ngả màu? Xoè bàn tay hứng mưa ngâu, ái ân trỗi vội u sầu thống ca_Lạc lâm suối biếc rừng già, khóc ngang ngửa cuộc phồn hoa hội hè_Vô bờ bỏ chạy le te, hồn hoang đuổi mãi huệ hoè Nam Kha_Âm thầm múa động màu hoa, ngàn non thầm thĩ gần xa bụi mù_Bao lâu nữa buổi hàn thu?_ se ngang gió lạnh lời ru muôn ngày_Em còn khóc tuổi thơ bay? Úa riêng một mảnh trăng đầy trăng vơi? Vọng vang đôi tiếng à ơi, chợt thèm khóc ngất bận trời thơ ngây_Lửng lơ giọt mộng di đày, mừng Xuân viễn xứ mặt mày ủ ê_Rức rưng thút thít não nề_Bày Điêu Linh Mộng trò hề dở dang_Tâm vàng úa trướng kim loan, lẻ hơi thở cũ dịu dàng mong manh_Trời bữa kia nắng rót đành hanh, soi đôi giòng lệ long lanh vỡ òa...
Ta đành cười điệu hê ha, che tim vỡ nát mặn mà tử du_Lệ riêng thấm suốt sa mù, nghe ra tiếng hạc thiên thu gọi bầy_Em còn khóc tuổi thơ bay? Úa riêng một nét phương ngài mỹ nhân?
Ta đành khùng khật lần đân, bỗng dưng bốn mắt vô ngần biệt ly_Ừ thôi em nhé xuân thì, bâng khuâng chi mãi ca thi rã rời, ừ thôi con nước đầy vơi, Uẩn u trường đoạn rong chơi mấy mùa...
Thu
Mưa Nhỏ
từng giọt
mưa
...
mưa
nhỏ
từng giọt
...
buồn
...
như đêm
rả rích
u tịch
ngày rơi...
...
mưa...
ra khơi
biển
gầm
thập diện
... vùi
phủ...
miên du...
vân mấn hư phù...
...
thu
...
cứ thu...
Nhớ Nhau Vô Thường... _Mùa Xuân mường bản Bắc phương
Lê Hoa nở trắng họa đường thôn xa_ Mùa Xuân có khác Mùa Đông?
Hoa lê nở trắng khác hồng bao xa?
Ta từ những ngõ rêu tà
Ngó qua đất Bắc hồn hoa mơ màng..
Ta từ những xóm chia tan
Quay về hát khúc bàng hoàng yêu thương
Khi Xuân đến khắp bản mường
Là hôm nay đó Vô Thường nhớ nhau... _Tặng người gái nhỏ hôm nay u buồn_
Hồng Phấn Reo Cười... _Bữa nào Thần Nữ ca xoang_ Nét ngài lá liễu reo vui
Khuôn hoa hồng phấn mây xuôi xuống trần
Ta cười vô tận lạc hân
Đời xiêu suốt cõi vô ngần hoan ca...
Tình Lạc... Ý hẳn hai con lạc lối về
Hay còn vương vấn đoá hoa lê
Xiêu say như mật hoa nhung gấm
Bắt mất hồn ong bướm thị thành
Không, bà tiên hỡi gió đành hanh
Thổi tung phấn bướm những màu xanh
Gom tư tiêu mộng hong khô nốt
Nhặt chút hành trang gửi qua loa...
Hàng Trang Cô Lữ Miệt mài cô lữ hành trang
Điêu linh lỡ bước đoạn tràng rêu rong
Mắt nhìn ngó ý thong dong
Khô cằn sa mạc gom trong dấu hài
Đi cùng hải giác thiên nhai
Mở phơi nguyên một vân đài u u
Tình ngoảnh mặt gió thiên thu
Hắt hiu se một miên du cội tình...
Mộng Trở Về Em trở về chưa với giấc hoa
Với trăng trên đầu bến giang tà?
Êm mơ mưa rớt cong cong dáng
Xiêu đổ tình rơi đắng đắng hồn...
Em trở về đi trở lại đây
Gối chăn anh đang giữ bên này
U hương em đấy thơm phơ phất
Bước đường chưa lợt dấu chân mây
Em trở về thôi trở về mơ
Với anh mê mải bóng trăng chờ
Gió thu còn khóc bên viễn ngạn
Lòng em đâu lẽ cứ ơ thờ?...
Đi Rông? Hôm nay tôi gặp em
chiều lên rất muộn
tôi về
Đường đi yêu dấu đam mê
Đường đi bỡ ngỡ đường về xa xôi
gặp em cứ ngỡ gặp tôi
buồn vui nhàn nhạt dòng trôi sự đời
mơ màng nửa giấc hoang khơi
vấn danh tôi hỏi sao rời tuổi tên
nói rằng em chỉ mình ên
thân dơ có thể bắt đền tại ai
Muôn trùng kì ngộ tái lai
bàn tay anh có xoa vai em dịu dàng?
hay mình anh suốt con đàng
đi hoang như thể bàng hoàng đi rông...?
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: