TRANG THƠ HUYENNGUYEN
Hỏi Ta về nhắc lại chuyện ta
Nhắc mây cô lữ mặn mà tình đêm
Ngàn vòng thơ dại lọ lem
Chỏng chơ hỏi gió còn em giữa đời?
Ta cuồng si bóng trăng chơi
Lệ sâu như hố rã rời thẳm u
Nhìn chiều bảng lãng mây mù
Bâng quơ hỏi mỏi cho dù đã quên...
Em Vẫn Là Em _Tặng những chàng tình quân đi xa mãi em gái ban đầu của biển lúa nương dâu_ Em vẫn là em thôi
thơ dại với mênh mông
vẫn chờ mong một bữa nắng mai hồng
em vẫn là em
mộng hoa len giấc điệp nồng
vu vơ trao gửi mùa đông quắt lòng
em vẫn là em
thương nhớ cứ long đong
ào ạt những trận ba phong
quyện sâu trí nhớ đã hoang vu chiều
em vẫn là em
hồn âu yếm bao điều
không trở lại
nếu anh còn mê mải
trên những ngọn sóng bạc đầu
em vẫn là em
hởi thở cứ đậm sâu
xe thổ mộ vào vừa ngang qua khung cửa gỗ
gõ những tiếng lọc cọc
vào em
lẻ loi đến bật khóc
em cứ là em thôi
đi hài hoa bay bổng bên đời
và khi anh mãi xa trôi
muôn ngàn hoa cỏ
của thuở cùng yêu đó
em vẫn là em vậy mãi anh ơi
cứ thế mà biền biệt ngập ngời
như hoa ban trắng bên đồi
anh một lần lỡ bước chia phôi ...
Mơ Hồ Này lơ lửng nọ mơ hồ
chơi vơi ngút mắt một bồ mang mang
bờ kia tát cạn sao đang?
chi bằng ngớ ngẩn hiu hoang âm thầm...?
muốn làm một kẻ tình câm
với nàng Thơ bé u thâm vô cùng
ta làm bạn với mịt mùng
thét ra tiếng sấm thở cùng phong ba...
Rỡn Lần Đân Gom nửa đời ta thơ với thơ
Lắng trong lơ lửng tiếng mong chờ
Em xưa trở lại say thương nhớ
Góp chút mùa yêu rung ý tơ
Nhưng thơ thẩn mãi trần gian lạ
Biết bao giờ em mới gọi là
Tuyệt thế nhân gian hoa mỹ nhân
Ta thì cứ cười điệu lần đân
Rỡn vô cùng quái đản si sân
Suối tiên lẫn lữa mãi bâng khuâng
Chết với trời êm triệu ngại ngần...
Nhớ Mùa Vui Đêm nay anh thức với mùa vui
Với những cơn đau đã bùi ngùi
Hớ hênh le lói tình chăn chiếu
Một thuở dịu dàng mây nước xuôi
Này kẻ tình quân hái bơ vơ
Em đi anh nhớ lửa chiều mơ
Thư xanh anh gửi em đôi mớ
Gió Tần mưa Tấn có thiêu thơ?
Có giương mỏi cánh mắt ơ hờ...?
Em Ở Đâu? Lời từ vô tận sa mù
Nghe ra ngớ ngẩn phù du thế nào
Tình xưa sóng động mưa trào
Gầm tung nước bạc đuổi nhau cuối trời
Ta vơ vẩn mãi rong chơi
Trùng duyên nhị mộng ơn trời nhớ em
Lời u uẩn giấu sương đêm
Người đông phố rộng giờ em nơi nào?
Là Là Tình Mơ Đường lên xa mãi đầu trời
Người nơi cuối bãi chịu chơi muốn về
Tưởng rằng muôn nẻo lê thê
Ngờ đâu vạn ngõ khôn về ngó nhau
Từ khi kỉ niệm phai màu
Người lang thang đếm ngàn sao thiên hà
Vùi trong vũng đục ta bà
Mộng du viễn vợi là là tình mơ...
Thằng Điên Tương Tư... Thế ra thằng ấy nó điên
Tương tư mãi một diện tiền khuôn hoa
Nàng đi bỏ mặc ta bà
Bỏ Thơ chết giữa chan hòa phố đông
Thằng điên nhớ mãi hương nồng
Phi thường nguyệt thẹn hoa hồng thắm sương
Thằng điên bỏ phố lên rừng
Ngơ ngơ ngẩn ngẩn trông chừng mây bay...
Lời u uẩn giấu sương đêm
Người đông phố rộng giờ em nơi nào?
Em giờ trong giấc chiêm bao
Anh đi để những hư hao buộc lòng
Thả mình vào những hư không
Em xưa chỉ ngóng với trông
Nên hồn vương vấn giấc nồng của anh
Đêm nào đêm chẳng tàn canh
Mộng tàn em cũng xa anh thật rồi
Đừng tìm em nữa người ơi
Chút tình xưa chẳng nên khơi _nặng lòng NTT
Họa lại thơ huynh nà. Muội hok có ý....gì đâu
. Huynh đọc xong cười 1 cái rùi đi ra nghen
. Đừng giận muội
Hic hic. Đọc lai mới thấy nhầm lẫn....Nhưng ko sửa đươc nữa....Huynh tha lỗi cho Muội nghen ! Khi khác đền Huynh sau....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.06.2006 20:55:32 bởi cô lẻ >
Trích đoạn: cô lẻ
Em giờ trong giấc chiêm bao
Anh đi để những hư hao buộc lòng
Thả mình vào những hư không
Em xưa chỉ ngóng với trông
Nên hồn vương vấn giấc nồng của anh
Đêm nào đêm chẳng tàn canh
Mộng tàn em cũng xa anh thật rồi
Đừng tìm em nữa người ơi
Chút tình xưa chẳng nên khơi _nặng lòng
NTT
Họa lại thơ huynh nà. Muội hok có ý....gì đâu
. Huynh đọc xong cười 1 cái rùi đi ra nghen
. Đừng giận muội
Không dám cười, không dám cười. Hahahaha...
I' quên, lại cười, thật là quen cai tật hahah đi rồi. Đắc tội, đắc tội! Tặng lại cô lẻ đây:
Mùa Muộn Chút tình xưa chẳng nên khơi
Hay là tơ buộc ngang trời nhớ nhung?
Em đi yêu dấu theo cùng
Phố lên màu bạc vô cùng màu rêu
Ngàn thông ngơ ngác bên đèo
Cỏ xanh vắng dấu hài thêu của nàng
Đem thương nhớ phơi nắng vàng
Mùa bơ vơ lạc muộn màng phải chăng?...
Huynh ăn gian ghê. Chọc muội hả? Huynh cười muội. Hông chơi với Huynh nữa. Muội đi ra.
Hí hí. Nhưng trước khi đi ra còn muốn chọc lại huynh cho bõ hờn nà
Em đi yêu dấu theo cùng
Phố lên màu bạc vô cùng màu rêu
Em đi tại bác cứ trêu
Dỗi rồi. Kệ đấy. lêu lêu...em về
Trích đoạn: cô lẻ
Huynh ăn gian ghê. Chọc muội hả? Huynh cười muội. Hông chơi với Huynh nữa. Muội đi ra.
Hí hí. Nhưng trước khi đi ra còn muốn chọc lại huynh cho bõ hờn nà
Em đi yêu dấu theo cùng
Phố lên màu bạc vô cùng màu rêu
Em đi tại bác cứ trêu
Dỗi rồi. Kệ đấy. lêu lêu...em về
Trời! Ta mà trêu ai chứ! hơ hơ....
Trời ơi em bỏ ta về
Trước sân có một thằng hề bơ vơ...
Trời ơi em bỏ ta về
Trước sân có một thằng hề bơ vơ...
Anh đừng đứng đó mộng mơ
Em về rồi kệ anh lơ ngơ nhìn..... Hí hí. Hôm nay tâm trạng muội cũng vui vui. Chọc huynh chút. Đừng oánh muội nghen
<----nước mắt cá sấu
Ko sao! Thống hận đi kèm niềm vui.
Thống Hận. Mửa một đống máu đen từ lồng ngực
Thống hận trầm u còn lay rừng rực
Vạn điều còn ngớ ngẩn mãi sao ta?
Và bên hiên còn đọng ánh trăng tà
Hùng tâm nghiêng ngửa giang hà
Mong manh chết giữa hồng hoa rã màu
Trăng về hải ngạn thiên thâu
Cười vang thống hận rửa đầu sương pha...
Qua Ngày Trời ơi em bỏ ta về
trước sân có một thằng hề bơ vơ
Trời ơi thân giạt tự do
chiều nay quán dốc bão to ngã nhào
ta ôm cột quán cúi chào
gió mim mỉm miệng nghiêng lao qua đèo
dặn lòng vốn phận ốc eo
cũng nên tưng tửng mà leo qua ngày...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: