TRANG THƠ HUYENNGUYEN
Chúc anh HN cuối tuần nhiều niềm vui nha...cảm ơn anh đã đến góp vui hôm họp mặt hih..
Trai thành thị gái man nương
Một đôi đũa lệch phi thường chung nhau
Trái ngang chắc mẩm dài lâu
Lệ xanh còn rót xuống sâu tuyền đài
Ôi thôi rừng biển thiên thai
Triền miên trôi nổi lai rai suốt đời
Lạy nhau từ biệt nhau thôi
Cúi xin Thánh nữ quên tôi khật khùng...
Uh thì biết chẳng thể chung
Thôi ta xóa bỏ một khung trời tình
Xa xôi chắc dễ quên mình
Nhé xin tất cả lung linh lắng chìm
Anh...về...ta với trời đêm...
Là biển hay là mắt đen xưa
Như trời xanh dệt cánh xoan đưa
Thế gian ai thấy hoa xoan muộn
Này màu tim tím giốc sương rung
Đây tình he hé chiều len lén
Chớ hỏi người điên thế ra sao
Thế ra sao ấy nó thế nào?
Nào ra như thế biết tại sao?
Thiệt thà một cánh hoa xoan
Là khờ khạo lắm, để mòn ngày đau
Khó nâng dễ rụng là sao?!
Hiểu sao ai biết lẽ nào mà vun..
Hiểu uh....sao cứ khật khùng
Làm sương ướt lạnh ,lá rung trên cành
Sao trời le lói...mong manh... 
Thiệt thà hoa xoan rụng
Là màu tím khó khăn
Dễ dàng sao rơi rớt
Hiểu được tình cành chăng?
Hiểu được những lằng nhằng
Đại tang đời khôn chuộc
Đi về không nói năng...
Én Lạc Mùa đông
Con chim én lạc
giữa trời thiên di
gió hát câu gì
én lạc
xuân thì mây bay...
Rét mướt nói gì
thân đau én hát
tình si
gọi mùa
Một hôm về ngủ trong mưa
Ôi con én lạc tình thừa hoang mang
Rong rêu dấn ngõ sương loang
Mải mê én chết trang hoàng cuộc chơi
Cuộc chơi vừa đủ rã rời
Cuộc chơi vấy máu lệ đời
chan khô!...
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.07.2006 21:23:58 bởi Huyền Băng >
Năm, Mười Làm Thơ Mắt buồn một đôi
Em sầu trăng khuyết
Gió khóc bồi hồi
Ân tình dứt tuyệt
Lung lay ồ! chiếc
lá đồi
rơi theo
Quan năm tiền cheo
Anh không hỏi được
hút heo em cười
Mắt nhìn em tiếc hai mươi
Anh đau hai tám, năm mười... làm thơ!
Thằng Điên và Thằng Ngu. Đồ điên mày khát thiên nhiên
Đồ ngu mày nhớ thiên thu bơ thờ
E rằng nguyệt nữ thờ ơ
E rằng lãng tử khó mơ lên trời
E rằng mộng sẽ chơi vơi
E rằng tình sẽ rụng rơi đường dài
E rằng gió thổi hai vai
Sẽ mang thánh nữ xa bay mịt mù
Đồ điên mày với đồ ngu
Hai thằng nhập một hu hu động trời...
Thằng Điên và Thằng Ngu.
Đồ điên mày khát thiên nhiên
Đồ ngu mày nhớ thiên thu bơ thờ
E rằng nguyệt nữ thờ ơ
E rằng lãng tử khó mơ lên trời
E rằng mộng sẽ chơi vơi
E rằng tình sẽ rụng rơi đường dài
E rằng gió thổi hai vai
Sẽ mang thánh nữ xa bay mịt mù
Đồ điên mày với đồ ngu
Hai thằng nhập một hu hu động trời...
_____________________________
Người đi đàng điếm đã vừa
Người về tuyệt tận phấn thừa son dư...
đến khúc này thì bùn cười wé - cười lun kakakakakaak
Heheh..
Cười một chút. khóc một chút, hình như mới đủ phận làm người...
Nhiều Đêm Nằm Khóc Lần Đân... Ồ em hiện giữa con đàng
Nhưng con sóng biển mơ hoang vỗ bờ
Chiều nay vân ngạn so đo
Thiên nhai buồn giận láo lơ mất lòng
Hỏi thơ buồn đến thong dong
Hỏi em tình đã long đong mấy lần?
Nhiều đêm nằm khóc lần đân
Khúc mê vẫn ủ bâng khuâng bỗng cười...
Ô Thước Băng Trinh Ừ thôi hãy khóc đi em
Băng cung lở dở mây đêm che mờ
Ừ này ta vẫn làm thơ
Khóc không suốt cõi đợi chờ có nhau
Chiều nay sương buốt cơn ngâu
Cầu Ô Thước ấy đã rầu đứt đôi
Đêm nay sẽ thắp nguyện cầu
Hương yêu lại thắm một màu băng trinh...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2006 19:10:01 bởi huyennguyen >
Trích đoạn: huyennguyen
Ô Thước Băng Trinh
Ừ thôi hãy khóc đi em
Băng cung lở dở mây đêm che mờ
Ừ này ta vẫn làm thơ
Khóc không suốt cõi đợi chờ có nhau
Chiều nay sương buốt cơn ngâu
Cầu Ô Thước ấy đã rầu đứt đôi
Đêm nay sẽ thắp nguyện cầu
Hương yêu lại thắm một màu băng trinh...
Bài không tên
Dưng mà mắt thắm không còn lệ
Để khóc người đùa với bóng tôi
Tự anh bẽ gẫy còn ngạo nghễ,
"Cầu Ô Thước ấy đã đứt đôi"
Em vẫn là em có thế thôi
Đi về phố hẹp đã quen rồi
Chẳng còn ý thức chi cầu nguyện
Thường đời vẫn thế, tôi vẫn tôi.
Cuồng! Cuồng ngông như thế đã vừa?
Khật khà như thế say chưa hả khùng?
Yếu lòng ngang trái bao dung
Thấm tình nhi nữ tơ rung bên mành
Đẫm mùa tóc rối cỏ xanh
Lệ hồng luân lạc trường thanh đoạn trầm
Làm thơ như một thằng câm
Tay huơ chân múa lỡ lầm ngày sinh
Muôn ngày khóc mãi cuộc tình
Thánh nữ quên gọi bình mình trở về...
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Bài không tên
Dưng mà mắt thắm không còn lệ
Để khóc người đùa với bóng tôi
Tự anh bẽ gẫy còn ngạo nghễ,
"Cầu Ô Thước ấy đã đứt đôi"
Em vẫn là em có thế thôi
Đi về phố hẹp đã quen rồi
Chẳng còn ý thức chi cầu nguyện
Thường đời vẫn thế, tôi vẫn tôi.
Hí Hòa... Huyết từ nhãn lệ long lanh
Hí ngôn lộng cõi vô thanh ngông cuồng
Hư ảnh đùa với luồn tuôn
Hà hơi thổi vụt tiếng chuông hiên chùa
Hạn hữu phố, chật hẹp lòng
Hòa chiêu tình lạc cầu mong Thái bình
Hình như cầu nguyện vô minh
Hư vô hàn cực một mình tôi đi...
Hi hi cười nói mím chi
Ha ha ngạo khí nói gì với đêm?
Hanh thông tài khí xuôi êm
Hạn vận chẵn lẻ lom lem mạt cùng
Hùng tâm vạn trượng khôn chung
Hân ca còn tấu vô cùng một đôi?...
Cuồng!
Cuồng ngông như thế đã vừa?
Khật khà như thế say chưa hả khùng?
Yếu lòng ngang trái bao dung
Thấm tình nhi nữ tơ rung bên mành
Đẫm mùa tóc rối cỏ xanh
Lệ hồng luân lạc trường thanh đoạn trầm
Làm thơ như một thằng câm
Tay huơ chân múa lỡ lầm ngày sinh
Muôn ngày khóc mãi cuộc tình
Thánh nữ quên gọi bình mình trở về...
_____________________________
Người đi đàng điếm đã vừa
Người về tuyệt tận phấn thừa son dư...
Làm xong nó biến mất tiêu
Nên đành thả hệt - vì diều đứt dây
Trên trời chỉ có 1 ngày
Nàng bân đan áo - vừa hay - đông tàn
Nhân gian có 1 kẻ gian
Khóc chi mà cứ oang oang như cười
hihihi
Năm, Mười Làm Thơ
Mắt buồn một đôi
Em sầu trăng khuyết
Gió khóc bồi hồi
Ân tình dứt tuyệt
Lung lay ồ! chiếc
lá đồi
rơi theo
Quan năm tiền cheo
Anh không hỏi được
hút heo em cười
Mắt nhìn em tiếc hai mươi
Anh đau hai tám, năm mười... làm thơ!
Nghiêng
Vần thơ chẳng khóc sao ướt lệ
Sầu theo trăng khuyết tiếc dư hương
Hai mươi đã lướt , tìm há dễ?!
Cheo leo đá nhọn một con đường...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: