TRANG THƠ HUYENNGUYEN
Điên 20 Đêm Thu Gọi em bằng tiếng đêm nghiêng
Nhớ em trong chớp que diêm chợt xoè
Trà khan mắt ướt lê thê
Khói bay u uẩn tình về miên man
Còn nguyên giấc mộng dở dang
Bỏ rơi khát vọng đá vàng trăm năm
Cậy em, em nguyệt trăng rằm
Vớt đời trầm lạc chiêu đăm bọt bèo
Lửng lơ vách đá cheo leo
Ngỡ ngàng miên dựng truông đèo phù vân
Cậy em xin chớ bâng khuâng
Vớt buồn đi lạc vô ngần đêm thu...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2006 16:05:09 bởi huyennguyen >
Điên 21 Nuối Tiếc Em xinh hai mốt rồi ư?
Tôi điên hai tám chần chừ nhớ em
Đem nhốt cái nhớ êm đềm
Vào thơ kì lạ tèm lem nỗi buồn
Người thì báng bổ tôi cuồng
Kẻ thơ ngây bảo xổng chuồng thú hoang
Tôi đi giữa đảo hoang mang
Hú lên nuối tiếc điêu tàn trời ơi
Trời ơi ngó xuống thằng lười
Nhớ em xa lạ bùi ngùi hư hao
Hết điên vào một bữa nào
Đem thơ rao bán hai hào chợ đông...
Điên 22 Lũy Hào Mở lời gió mộng lên non
Khai hoang mảnh đất liên tồn trùng lai
Ừ thưa em! Mộng trúc mai
Tương phùng một bận lai rai cạn sầu
Ai đào hào lũy vương hầu
Sĩ quân chết trận bên cầu phơi xương
Ai đào quên nhớ thê lương
Bi ca lãng đãng dọc đường Thanh Niên
Ngổn ngang đầu bãi con thuyền
Trơ thân rêu mốc buồn phiền sương đêm
Xót đau trăng ghé dịu mềm
Hỏi han cớ sự im lìm tang thương
Dạ vâng! buôn bán phi thường
còn đau đày đọa miên trường máu tanh...
Điên 23 Thơ Bé Xin em ôm gió phương Nam
Lần cuối trước ngựa bất kham kiêu hùng
Đường lên phố nhỏ chân chùng
Đường về phố lớn bùng nhùng quanh co
Người điên giữa phố lên đèn
Nhóc nheo máu huyết tô hoen mặt mày
Em vùi đầu vào ngực thơ ngây
Tim tưng tửng nhảy quắt quay buổi chiều
Khùng chưa? đối diện hoang liêu
Ôm trăng nửa khuyết phù kiều đăng lâu...
Tặng huynh HN với những bài thơ điên heheh...chúc vui với sự vô thường đổi thay.
Những bài thơ điên
Ngày tàn thống tuyệt nhân gian
Đã không còn nữa nỗi van người về
Ngày điên giả lã chàng hề
Đêm điên một điệu sắc khuê hương mùa
Cho người dọc hết sự thưa
Cho tôi cái nhặt ý vừa được quên
Những cuộc điên được đặt tên
Được trao chuốt với vách phênh trầm phù
Điên ừ điên với mùa thu
Tỉnh ư những cuộc hoan du khắc rồi
Ngày khánh kiệt của mùa rơi
Buông tay sóng biển ta ngồi giữa thu.
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Tặng huynh HN với những bài thơ điên heheh...chúc vui với sự vô thường đổi thay.
Những bài thơ điên
Ngày tàn thống tuyệt nhân gian
Đã không còn nữa nỗi van người về
Ngày điên giả lã chàng hề
Đêm điên một điệu sắc khuê hương mùa
Cho người dọc hết sự thưa
Cho tôi cái nhặt ý vừa được quên
Những cuộc điên được đặt tên
Được trao chuốt với vách phênh trầm phù
Điên ừ điên với mùa thu
Tỉnh ư những cuộc hoan du khắc rồi
Ngày khánh kiệt của mùa rơi
Buông tay sóng biển ta ngồi giữa thu.
Phải đành vui! Phải đành điên!
Nhiều đêm thấy ta là thác đổ...
Thống tuyệt, aha, thống hận ngàn ngày.
Xin em thứ lỗi dông dài
Cho con sóng biển u hoài ra khơi...
Điên 24 Tại Sao? Cho tôi hỏi
vì sao con chó chết?
Tại sao điên?
Tại sao mãi hoang đàng?
Cho tôi hỏi tại sao mùa ngang trái
Tại sao em
bỏ tôi đi
trắng xóa giấc mơ điên
hai bàn tay đói sữa! ấy! dịu hiền
Cho tôi hỏi
tại sao ngày ứ đọng
như máu tim vón cục lại điêu tàn?
Cho tôi hỏi
đường về còn bao nữa?
lũ sông đời cuộn gom hết tình về biển
để con đường thôi khát mộng ngông điên?
Trích đoạn: huyennguyen
Điên 19 Khôn Bù
Em đi thành phố sương mù
Em đi bỏ mộng khôn bù. anh đau!
Đường về đèn phố khoe màu
Anh nhờ gió chở ý sầu đi xa
Chim trời rũ cánh giang hà
Phương Nam biền biệt mắt ngà tơ vương
Còn mình anh giữa con đường
Hà Nội lạnh, bỗng vô thường! Em đi...
Tạ ơn... Mù sương thành phố, em đi...
Trăng treo nửa mảnh diệu kỳ, ta yêu
Hoang vu trầm trải đã nhiều
Mà xa phút ấy tiêu điều bỗng nhiên
Lòng sầu hụt hẫng triền miên
Tạ ơn tri ngộ giữa miền xa xôi
*******
Người phương Nam đã quay về chốn cũ, người miền Trung cũng dời gót ra đi... Nỗi nhớ thẳm thẳm trầm trầm, đằm thắm người ơi... Biết ra sao ngày sau...
Điên 25 Chuồn Chuồn Em tặng tôi cánh chuồn chuồn
Con to con nhỏ u buồn so le
Phải yêu như thế không hè?
Phải đau như thế thè lè riêng-chung?
Phải đi đến tận cuối cùng
Bán mua tủy máu căng chùng cuộc chơi
Đừng em đừng xót thương tôi
Tặng chi hai cánh chuồn chuồn đùa bay?
Yêu em? Say suốt đêm ngày
Yêu tôi? Dạ! càng đứt ruột đọa đày thưa anh!
Em vui đùa chút tặng anh
Làm quà ly biệt Hà thành mùa rong chơi...
Trích đoạn: huyennguyen
Điên 19 Khôn Bù
Em đi thành phố sương mù
Em đi bỏ mộng khôn bù. anh đau!
Đường về đèn phố khoe màu
Anh nhờ gió chở ý sầu đi xa
Chim trời rũ cánh giang hà
Phương Nam biền biệt mắt ngà tơ vương
Còn mình anh giữa con đường
Hà Nội lạnh, bỗng vô thường! Em đi...
Tạ ơn... Mù sương thành phố, em đi...
Trăng treo nửa mảnh diệu kỳ, ta yêu
Hoang vu trầm trải đã nhiều
Mà xa phút ấy tiêu điều bỗng nhiên
Lòng sầu hụt hẫng triền miên
Tạ ơn tri ngộ giữa miền xa xôi
*******
Người phương Nam đã quay về chốn cũ, người miền Trung cũng dời gót ra đi... Nỗi nhớ thẳm thẳm trầm trầm, đằm thắm người ơi... Biết ra sao ngày sau...
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Tặng huynh HN với những bài thơ điên heheh...chúc vui với sự vô thường đổi thay.
Những bài thơ điên
Ngày khánh kiệt của mùa rơi
Buông tay sóng biển ta ngồi giữa thu.
Lá rơi, ừ, chiếc lá rơi
Mùa thu xứ Bắc quê người ngẩn ngơ
Liễu hồ Trúc Bạch lơ thơ
Tàn dư chiều rớt... đọng tơ, nhớ gì!?
***
Hì hì hì!
HH
Điên 26 Bỏ Phố Lên Rừng Bỏ phố đi về giữa núi non
Dư vang còn đọng tiếng lưu tồn
Thuở ấy anh vẫn đưa cùng đón
Dìu dắt êm đềm hẹn sắt son
Ao làng vẫn bé con con
Gom mây trắng dạ bồn chồn vương vương
Chim bay ngó bóng ngập ngừng
Đăm chiêu bọt nước bẫy vừng tà huy
Bỗng hay đi ở thuận tùy
Trăm năm rốt cuộc từ ly đắm chìm...
27 Điên Cuồn Cuộn Thưa đã điên sao không khóc
Nước mắt là ngọc
há cho không?
Thưa buồn riêng sao điên dại
buồn là thơ
há dễ không điên?
Thưa tương tư sao không giữ lại trong lòng
giữ điều sĩ diện đề huề
dạ ! cầm giữ thế nào
con thú hoang?
Thưa sao cứ nói những điều xa lạ trái tai
vì gần quá hóa mênh mông đôi lúc
há dễ nghe đến vậy?
Thưa rốt cuộc ngài vẫn điên thế ạ?
Dạ bây chừ còn tỉnh bớt
nói thơ say
như chữ tối nay quay
Thưa Miền Trung bão dữ sao anh không liên lạc người thân
Dạ con bất hiếu xưa nay
lỡ yêu em gái nhỏ Hà thành
bây giờ dối cao xanh
bằng việc kia sao đặng?
Thưa anh không đàng hoàng thi sĩ
hóa ra thằng thi sỹ khốn nạn thế ư anh?
Dạ đời thằng ấy nó thế
loanh quanh
dối trong từng câu nói
cuộn !
gói !
Rỡn tuyệt điên
Thưa và dạ đua đòi !
Điên hết thời
rồi én sẽ đưa thoi...
Tri Âm Điên 28 _tặng a. Hoàng Hoa và những tối không ngủ_
Ta nhớ câu anh nói:
"Thả chút khói vào lòng Hà Nội
Để thấy mình đang cháy giữa trăm năm"
Ta nhớ đêm say tỉnh
Bách Khoa, Thợ Nhuộm, Kim Liên
và những đêm quán cóc trà tiên
cùng ngó ra phố như điên
choàng vai qua chật vật
Để chiều nay
ta thấy mình tất bật
nỗi buồn
anh về phía sương rơi...
Điên 29 Khốn Cùng Làm người say có say không
say quên cái nhớ say nồng ái ân
Làm thơ nói có si sân
Toàn nhiên rốt cuộc triều dâng tràn tràn
Ngược dòng điên bỏ lên ngàn
Chở cây về núi buôn hàng phù du
Còn ngông vớ vẩn tuyệt trù
Khúc ca thống hận sương mù gieo nghiêng
Còn nguyên em hỡi buồn phiền
Mất nguyên em hỡi vui triền miên đau
Trăng ơi vàng nửa trên đầu
Sóng xô ngoài cửa biển rầu rầu ra khơi...
Anh thề giũ mộng tơi bời
Đảo điên khóc ngất tung trời nát tan
Thề non hẹn biển đá vàng
Câu thơ còn đấy ca xoang não nùng
Mầm non chết sớm từ chung
Một đêm bão gió vô cùng... trăng đi
Trùng lai em lỡ xuân thì
Bây giờ anh nhớ nhu mỳ môi xưa...
Bây giờ anh chết thôi thì... anh điên!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: