TRANG THƠ HUYENNGUYEN
Nghe Huyền Nguyên giới thiệu về Lê Thường Nhiên lâu rồi, nay mới được đọc thơ người - Kính người một ly.
Rượu và bằng hữu. Rượu cạn dốc chén không uống cạn
Chơi vơi - lạc - giữa chốn chơi vơi
Người đi rượu mời không ngoảnh lại
Cạn rồi - cạn nữa - chén chén không
Bằng hữu, hảo bằng hữu, bất hảo gia chủ!
Nguyên tạ lỗi vì không ghé về nhà đã mấy hôm nay, để các bằng hữu đến thăm mà không kịp tiếp đón. Thứ lỗi cho Nguyên!
Mẹ Có Phải Là Gái Trần Gian Thưa! Nhiều tủi cực gian nan
Mẹ gom vừa đủ ngự hàn cho con
Áo mùa lạnh chừ ba bôn
Đền sao? Đáp trả mỏi mòn nữ nhân
Thưa! Nhiều khùng khật lần đân
Bất hiếu tử mộng xoay vần trần gian
Chiều nay khói tỏa nén nhang
Ngóng ngàn cô tịch gái trần gian mẹ là...?
Huyền Không Tự Cảm Tác Ai làm loang sóng ao xanh Để bông súng héo úa vành lá non
Buổi chiều dừng bước ba bôn Chim kêu đầu núi liên tồn dậy vang
Mộng từ bỏ phố lên ngàn Sáng thăm ao cá hoa vàng chiều hôm
Đầu xanh viếng tự nặng lòng
Bao giờ trùng phục Huyền Không một lần?
Xin Em Xin em đấy đừng yêu anh như thế
Bởi đời anh còn say mãi hoang mê
Hải Vân loang mây chẻ mái tóc thề
Huế vào đêm lá trầm rớt lê thê
Xin em đấy đừng yêu anh như thế
Có gì vui anh dựng ngược ngậm ngùi
thành luỹ sâu ngăn hai đứa chung vui
Viết thành câu ngang trái lấp! ừ! vùi...
Một Ngày Toi Đâm Làm sao viết hết thơ điên
Làm sao giũ hết muộn phiền lênh đênh?
Mùa thu đi rất hớ hênh
Bỏ lá vàng lại bồng bềnh nghiêng đêm
Điên mê mắt phượng môi mềm
Cho em trọn vẹn hom hem tuổi này
Anh thôi khóc mướn thương vay
Ôm thu khóc ngất một ngày toi đâm!
Tình Đẫm Cung Hoang... Uống ừng ực từng ngụm đêm chát mặn
Hôn si dại mùa loang lổ ăn ăn
Không thưa em! ú ớ sẽ bảo rằng
Ngụp lặn tới đáy si cuồng sâu nặng
Sẽ gặp em tóc mướt phủ khăn tang
Trời say theo ngất ngưỡng lệ phai tàn
Rưng rưng úa
hồn xuân trĩu
hoang mang
Ngẩn ngơ mê lầm lạc mãi con đàng
Và thưa em!
bài tình đẫm cung hoang...
Thu - Huế Trở Lại _Cho quán Chiều và Huế một ngày..._
Thành xiêu đổ lần này anh trở lại
Đêm vẫn cong phía hào luỹ nghiêng nghiêng
Cầu vẫn xa như ánh mắt u huyền
Như bữa nọ nhìn trong chiều từ tạ
Người vẫn đi dưới hai hàng phượng cũ
Tìm em xưa anh níu bóng sương mù
Say dang dở
muôn ngần ơi tiễn biệt!
Ướt điệp trùng góc nhớ cuối khoang thu... r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2006 23:11:09 bởi Huyền Băng >
Quá nửa đêm! Đêm trôi nhẹ... Một mình cô độc lang thang... Ôi, đêm...
XẾP BÀY Hoàng Hoa
sơ giao nào phận nào danh
ngập ngừng giữ kẽ ngọn ngành trước sau
người tung, kẻ hứng phù âu
rong rêu đêm ướt mái đầu với sương
tiệc tàn còn lại con đường
một mình đếm bước phai hường nhạt hoa
vào vui gõ nhịp hát ca
giọng reo tiếng vỗ đúng ra một màn
ra về trơ trọi ghế bàn
chuyện trò giun dế râm ran ơi hời
nhạt nhòa thay… cái tiệc đời
rỗng rang son phấn cuộc chơi truồng trần
thấy gì sau chuỗi trầm luân
có chi đâu? Kịch thế nhân xếp bày. tháng mười 2006
cho một lần đi về giữa cô độc mênh mông
***********
Phương nào phương ấy... nhắn lại tiếng lời... gót bước sắp dời...
Hoàng Hoa
Cõi Này Linh Lung Chào nhau mây trắng chân trời
Xin nhau trùng ngộ đôi lời chênh vênh
Dắt nhau vào cuộc mông mênh
Ôm nhau khóc ngất đầu ghềnh hỗn mang
Từ đầu buổi biết lang thang
Sương hồng nguyên nhuỵ mộng ngàn khơi sâu
Ngó về bích ngạn nguyên màu
Nhân danh thực tại ru sầu vô chung
Ừ em! Sương tuyết linh lung
Gượng vui gồng gánh yêng hùng hôm nay
Rũ tà áo lụa mây bay
Ngập ngừng vén mở liên đài trầm hương...
Vô Tích Dẫu còn mười ghét một yêu
Xin cho tri kỉ biết điều vương mang
Đếm sao rớt triệu ngàn ngàn
Đếm tôi biết được đa đoan thế nào?
Cho nhau một chút âm hao
Của lời vô tích của đầu tiên khai...
Phụng Bồi Hôm Nay Xin em trở lại mau mau
Ghì hôn mộng tưởng kết màu tương lai
Siết môi chạm nét trần ai
Tuột trần (quần) quá khứ hồng mai u nùng
Hân hoan dắt díu nhau cùng
Mơ màng mộng tưởng chập chùng sóng đôi
Mép bờ khép mở bồi hồi
Tân hôn phỉ nguyện phụng bồi hôm nay...
Mua Vui Ậm Ừ... Giao tình u nhiệm trong chăn
Trường miên trở dạ khăng khăng hiện hồn
Còn nguyên đối diện ba bôn
Nổi chìm vô tận ly tồn lênh đênh
Mở lời đầy đủ hớ hênh
Làm sao nói hết thênh thênh oan tình?
Hẹn nhau về đỉnh yên bình
Ngó nhìn em với anh hình như vui
Dốc bầu tinh huyết ngậm ngùi
Rót cho tràn chén mua vui ậm ừ...
Bão
Miền Trung Bây giờ miền Trung bão thưa em
Giật mình giữa giấc mộng đêm gió về
Có đâu úa gãy cơn mê
Giữa chừng triệu triệu lê thê siết ghì
Bây giờ viết tiếp câu gì
Cho em hiểu cuộc lợm lỳ mông lung?
Bây giờ bão ghé miền Trung
Vắng xa đếm hết trùng trùng tiếng mưa...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2006 10:30:17 bởi huyennguyen >
Mang Em Về Mang em về giữa bùi ngùi
Đặt em lên ghế chọc vui em cười
Sự tình do bởi biếng lười
Sư huynh vô địch muôn người ai hơn
Mang em về biết em hờn
Dù sao cũng gắng thua hơn một lần
Lỡ mai dáng đứng tần ngần
Có làm em giận muôn vàn em ôi
Phiêu bồng vô tận thân tôi
Chết từ vô xứ đứng ngồi điêu linh
Mang em về rất vô tình
Em đi anh khóc một mình - bỗng vui
Mang em về giữa bùi ngùi...
Trích đoạn: huyennguyen
Mang Em Về
Mang em về giữa bùi ngùi
Đặt em lên ghế chọc vui em cười
Sự tình do bởi biếng lười
Sư huynh vô địch muôn người ai hơn
Mang em về biết em hờn
Dù sao cũng gắng thua hơn một lần
Lỡ mai dáng đứng tần ngần
Có làm em giận muôn vàn em ôi
Phiêu bồng vô tận thân tôi
Chết từ vô xứ đứng ngồi điêu linh
Mang em về rất vô tình
Em đi anh khóc một mình - bỗng vui
Mang em về giữa bùi ngùi...
Tôi về! Tôi lại một tôi
Em về! Một thoảng biển trời mênh mông
Em - tôi! Tan giấc hư không
Đại bàng - Thỏ trắng trông mong nỗi gì
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: