TRANG THƠ HUYENNGUYEN
Ba mươi năm ít quá người ơi
Tình nghĩa trăm năm chẳng phai tàn
Đôi ta chẳng gặp mà quen
Thì thôi ta hãy nên duyên bén tình
Để rồi sau đó lặng thinh
Đường em em bước tình người người đi
Hồi Đáp Ba Mươi Năm. Ba mươi năm?
Là ba mươi năm thơ dại?
Hay ba mươi năm tàn phai?
Ba mươi năm
Là ba mươi năm tình nghĩa vợ chồng?
Hay ba mươi năm nâu sồng
kết hoa?
Ba mươi năm không
Ba mươi năm có
Ba mươi năm có có không không?
Em về kể chuyện mê nồng
Loang căn phòng nhỏ còn hồng sắc hoa
Lửng lơ ảo vọng la đà
Em đừng nói với chiều xa khói tình...
Anh đi giữa chốn vô minh
Thắm trang kỉ niệm riêng mình tỏa hương...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2005 23:39:47 bởi huyennguyen >
Mông Lung... Chót vót đêm sâu
Thiên thâu ai vãn
Mù sương lãng đãng
Mây vờn hồng hoang
Sáo đàn ai thổi
Dựng tường phai phôi
Thương nhớ theo trôi
Dài đêm kết nối
Một chiều mông lung...
Bán Dạ -Tặng Huế của một ngày đầu thu xưa- Nửa đêm
Hoa lòng bừng nở
Những ngày thu xưa...
Ta nhớ Huế một chiều mưa
Cùng em qua phố đong đưa nụ tình
Trường Tiền hư ảo lung linh
Tay non thắp nến riêng mình ta đau
Nắng lên
sầu xuống!
ngang đầu...
Sông Hương nhuộm biếc một màu tương tư
Âm thầm tôi ném lá thư
Xuôi dòng khôn tỏ chần chừ đợi trông
Đôi bờ trắng một màu bông
Màu tang tôi buộc tình không nẻo vào
Trầm tư...
nghe sóng xôn xao
Ngẩn ngơ chẳng biết gã nào...
ngông ngông....
Trích đoạn: huyennguyen
Ngày đó
Ngày đó anh gặp em
Mây chang trời nắng hạ
Heo may mùa thu êm
Chết theo chiều rất lạ...
Ngày Đó Ngày đó ta xa nhau
Biển thay áo nát nhàu
Sóng trườn theo đường sóng
Cuốn phăng tình đi đâu? 11/11/05
Đỗ Ngọc
Trích đoạn: huyennguyen
Bán Dạ
-Tặng Huế của một ngày đầu thu xưa-
Nửa đêm
Hoa lòng bừng nở
Những ngày thu xưa...
Ta nhớ Huế một chiều mưa
Cùng em qua phố đong đưa nụ tình
Trường Tiền hư ảo lung linh
Tay non thắp nến riêng mình ta đau
Nắng lên
sầu xuống!
ngang đầu...
Sông Hương nhuộm biếc một màu tương tư
Âm thầm tôi ném lá thư
Xuôi dòng khôn tỏ chần chừ đợi trông
Đôi bờ trắng một màu bông
Màu tang tôi buộc tình không nẻo vào
Trầm tư...
nghe sóng xôn xao
Ngẩn ngơ chẳng biết gã nào...
ngông ngông....
Hồi Yêu Đêm về
Bừng nở hoa tâm
Chuyện xưa ngày cũ âm thầm vọng lên
Phố chiều mưa Huế mông mênh
Nụ cười ai rớt
Nhặt lên...
Tự buồn
Sông Hương trầm mặc điếng hồn
Lòng người khúc khuỷu
Gẫy từng
Dạ non
Tâm thư người gởi hãy còn
Từng dòng từng chữ vàng son hẹn thề
Đưa mình lạc giữa trời mê
Đến khi sực tỉnh ê chề riêng mang
Một bước đi
Một bước lỡ làng
Có duyên không nợ
Nhỡ nhàng
Hồi yêu 11/11/2005
Đỗ Ngọc
Trích đoạn: huyennguyen
Ngày đó
Ngày xưa đó sau giờ tan học
Đứng sân trường dưới tán bàng thu
Em lặng lẽ nhìn em không nói
Anh dõi theo cánh lá bàng rơi
Giờ tan học là lúc chia tay
Sao hạnh phúc phút dây ngắn ngủi
Ta chúc em muôn đường thắng lợi
Đợi khi nào anh hái được diêu bông
Ngày đó anh gặp em
Mây chang trời nắng hạ
Heo may mùa thu êm
Chết theo chiều rất lạ...
Ngày Đó Ngày đó ta xa nhau
Biển thay áo nát nhàu
Sóng trườn theo đường sóng
Cuốn phăng tình đi đâu? 11/11/05
Đỗ Ngọc
Trích đoạn: thanhbinh_20885
Trích đoạn: huyennguyen
Ngày đó
Đợi khi nào anh hái được diêu bông
Hỏi Diêu Bông
Có chiếc lá diêu bông
Khiến nặng lòng lữ khách
Khi em bước theo chồng
Diêu bông hỡi còn không? ( ha ha )
11/11/05
Đỗ Ngọc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2005 22:50:48 bởi Believe >
Một Chút Em gởi cho đời một chút duyên
Một chút thơ ngây chút dịu hiền
Một chút tinh khôi màu mây trắng
Người nhận một chút...đủ...ưu phiền 11/11/05
Đỗ Ngọc
hi hi
Diêu bông anh tìm trong hang núi
Để đem về dâng tặng nên em
Sao em lỡ bước theo chồng
Để diêu bông úa tình anh lỡ làng
Khế Ước Sa Mù. Đường hoa rải lá vàng trăng
Bữa em về ta say men ảo não
Cuộn gói yêu thương thành gió bão
Hét vang trời tựa nổ pháo đơm bông
Mưa mùa xuân lá mùa đông
Thầm trông em lại nội đồng kết hoa
Tiếng người động cõi mù sa
Bặt im mặt đất phong ba... cõi lòng
Nửa đời khế ước viễn vông
Cột vòng Sinh Tử, tháo vòng Phù Du
" Sông ơi, em bỏ Sa Mù
Đi thiêm thiếp cõi quân thù gọi nhau"(*) (*) Thơ Bùi Giáng.
Không Đề. Thôi về đi
hờn giận sẽ phôi pha!
Ngàn năm trổ lại màu hoa trên ngàn
Khép tà áo mỏng dịu dàng
Khoe quần thạch lựu hai hàng song song
Cho ta
trầm tắm long đong
Trên hàng lụa bạch
sạch trong
vô ngần...
Ở Đi Ở đi, đi ở hai đàng
Niềm riêng cũ đứt có hàn được không?
Niềm riêng là chốn đèo bòng
Sợi tơ vân mấn quyện lòng ủ ê
Nao nao dòng chảy tiểu khê
Khách dừng ngửa mặt thiết thê cõi hồn...
ĐI ĐI
Ta đi trong gió mùa thu
Vàng lên khoé mặt mịt mù lá rơi
Ta đi cuối đất cùng trời
Hỏi thăm thế thái tình đời là chi
Chạnh lòng ta cứ đi đi
Tìm trăm vạn nẻo những gì ta thương
Ta đi trăm vạn nẻo đường
Lòng ta đã quyết vấn vương làm gì
Trích đoạn: maiyeuem
ĐI ĐI
Ta đi trong gió mùa thu
Vàng lên khoé mặt mịt mù lá rơi
Ta đi cuối đất cùng trời
Hỏi thăm thế thái tình đời là chi
Chạnh lòng ta cứ đi đi
Tìm trăm vạn nẻo những gì ta thương
Ta đi trăm vạn nẻo đường
Lòng ta đã quyết vấn vương làm gì
Cảm ơn maiyeuem. Nguyên đa tạ. Nhưng hình như Nguyên không muốn hỏi thăm chi cả đâu. Cũng không quyết nữa. Chỉ là mơ màng đi ở. Chuyện đi ở là chuyện của nhân sinh, đâu chỉ là chuyện của Nguyên?
Ở là ở, mà cũng là đi. Đi là đi mà cũng là ở. Ở và Đi là một nhưng lại là Hai, tuy Hai nhưng lại là Một. Nếu maiyeuem đọc kĩ hơn, sẽ hiểu Nguyên nhiều hơn đấy.
Thân chào. Có gì cứ nhắn lại cho Nguyên, sẵn sàng nói thêm.
HN.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: