TRANG THƠ HUYENNGUYEN
Thược dược tàn cánh Bướm còn vờn quanh Đêm xuân cuối
Ba mươi đến Ba mươi qua Ba mươi mấy nữa?
Hóa thân đối diện Vướng lụy sư thầy Ngõ ngoài mưa bay
Ngồi đây đong đếm mùa xuân Xuân qua quá nửa Gợn buồn hoa mai...
Lên đường Trăng xưa bỏ lại Mắt biếc hồ tràn
Dang Dở Là dang dở bước phiêu linh Là ngang ngửa mộng trong tình phù du Trầm hương khói siết xa mù Ru cung hoang tưởng đền bù bơ vơ Người từ vô vọng ơ hờ Về bên suối mộng đợi chờ bàn tay Rót sương loang khắp một ngày ...
Thương đêm rất lạ Tỏ tình quỳnh hoa Màu đêm ngọc ngà
Mưa đêm giữa hạ Gió lùa trăng úa Thư phòng mờ sương
Cơn mê chấm dứt Thức giấc ngoài kia Đêm còn sâu rộng
Từ Từ rời bỏ phố mà đi Từ rời bỏ mộng xuân thì éo le Từ rời ngao ngán hội hè Từ rời nhà cửa sương che trên đầu Từ khi ngớ ngẩn đâu đâu Kỳ hồ lang bạt mặc dầu bước lui Bước lui sói biết rằng vui Giẫm lên dải yếm ngậm ngùi ra sao Theo nước ngược tới rừng đào Phố là ngõ hẹp hội nào có ai Xuân thì đáo đắc hân hoan Nhà là quán trọ chắn ngang lối về Từ tay mở lối sơn khê Một bờ mây trắng e dè mở ra
Từng ngón từng ngón chạm vào bờ thanh xuân bối rối...
Một đêm muốn quay về nhà trống gió lùa cạnh cánh đồng không...
Chờ Khô cả những dòng hoen lá xám
Đường nữ tu hồn lơ láo bên người Con sẻ nhỏ bỏ cành bay qua nóc nhà thờ rỉa lông như đứng đợi một giờ rửa tội chuông ngân vào lòng chiều gõ những thinh vang vắng lặng người đứng nhìn mắt đục tóc nửa xanh theo lời cầu nguyện ước một điều được cất giữ một cái tên như tên Thánh tháng mười hai ngát lạnh những ngón tay vàng run run chờ ra giêng...
Vàng mơ bé dại dã quỳ con chim từ quy khóc mỏi đường đi bỗng dài
Tầm xuân mở mắt Tiếng mùa đông đi Rợp ngõ xuân thì...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: