TRANG THƠ HUYENNGUYEN
Không Đề Tôi và tôi có tôi không Tôi cùng tôi với long đong tôi về Mùa ngăn nghẹn đắng si mê Lòng ngăn phố trọ chán chê bán mình
tôi chỉ còn có thể ngồi nghe
phong linh rung trong gió...
O ... O ... O ...
ơi ...
O ...
ơi...
ôi ...
t ... ôi
là o ^ i đó ...
từng cơn gió bỏ ngỏ
cửa hồn đóng mất rồi
phong linh rung trong gió
...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2007 11:02:57 bởi sóng trăng >
Rồi Rồi thơ và cả em nữa theo ta vào chùa bát tiên nở vào xuân ngăn ngắt những màu rực rỡ nỗi buồn cũng rực rỡ rồi thằng kia rồi anh rồi tất cả cũng theo ta vào chùa đất nâu ghì hôn chân lở loét vỗ về những giấc hoang du .... ta trở về quá muộn cho những dòng chảy mùa xuân phía sau lưng là những buông tuồng quá giấc quẩn quanh tiếng kèn bi khấp đưa tang...
từng cơn gió bỏ ngỏ
cửa hồn đóng mất rồi
phong linh rung trong gió _st_ Ừ nhỉ những đường bay bỏ ngỏ không trăng sao à thế hồn nghẹt dòng tràn những dấu tan hoang phong linh run theo gió anh run theo chiều sõa lộng dáng nghiêng nghiêng ngắt trái tình từ những cuống lá còn xanh đắng chát nỗi lòng gầy như hạc kiễng chân gồng gánh bia tình...
So Sánh Hở hang màu nắng Người theo gió lộng lên đèo Đỉnh thông rất lặng Đường quanh co rất dông dài Biển xanh quá mặn Nghìn khơi bóng cá khôn tìm Tim em lận đận Hình dung được mất đêm ngày...
Anh nhe mưa nắng giăng trên tóc
Khóc tuổi mùa xưa bước lỡ chân
Khơi sâu thao thức trong đêm vắng
Có tiếng trầm luân vi vút qua...
Nếu có ai có thể đặt tựa giùm cho minh, xin dược cảm ơn vì nghĩ mãi chẳng biết đặt tên là gì nữa.
Bài này Cổ Đà đặt tựa dùm là : Mê đắm
Năm mới rồi huynh HN chắc có nhiều việc mới nhỉ...hihi chúc vui và an bình.
Rồi thơ
và cả em nữa
theo ta vào chùa
Sông muốn tạo kiểng chùa
Cho sóng thiên thiền tịnh
Mây bay qua chớp đỉnh
Leng keng phong linh khua
Người dẫn nhau vào chùa
Sen hồng khô héo rũ
Từng người rồi người cũ
Lũ lượt lướt xô nhau.
Bài này Cổ Đà đặt tựa dùm là : Mê đắm
Cảm ơn, lâu lắm rồi, bây giờ nó mới có tên.
Cơ mà, you là ai thế?
Sông muốn tạo kiểng chùa
Cho sóng thiên thiền tịnh
Mây bay qua chớp đỉnh
Leng keng phong linh khua
Người dẫn nhau vào chùa
Sen hồng khô héo rũ
Từng người rồi người cũ
Lũ lượt lướt xô nhau.
Oh, nghe giọng vui quá, chắc muội cũng được bình an và có nhiều cái mới còn hơn cả ta? Haha...
Thì cũng họa lại muội mấy vần:
Trời đất nở hoa sen Riêng anh khóc chị Hằng Màu đêm rằm thắt nghẹn Người qua sông quên trăng Người qua sông ghé chùa Thắp hương rồi khấn vái Tình tan theo kinh xưa... Tình tan theo kinh xưa Nói chi lắm cũng thừa...
Trích đoạn: huyennguyen
Bài này Cổ Đà đặt tựa dùm là : Mê đắm
Cảm ơn, lâu lắm rồi, bây giờ nó mới có tên.
Cơ mà, you là ai thế?
Chỉ là một người xa lạ nhưng lại quen với một người tuy rằng quen với người này không thân lắm,mà người này hay nhắc đến một người và gọi người ấy là Great Brother và người ấy chính là you...
Thân chào
Lạ nhỉ?
Ah, Great Brother! Chỉ có 1 người và duy nhất một người gọi ta bằng cái biệt danh đó.
You biết người đó? Hay you là người đó?
Tiếc Gì? Tôi ngồi bên cạnh niềm vui, tưởng như đã cũ ngậm ngùi ơn em. Tưởng là mộng mị tèm lem, ngỡ là mi mắt khép rèm từ ly. Mùng Một Tết nhớ nhu mỳ. Mùng 2 Tết có người đi giữa mùa, lá rụng xuân bỗng cay chua. Tình rơi đễnh đoãng u hoài trầm ngâm. Bóng mờ ngắt tạnh trăm năm, tiếc gì một chút lá răm mắt người? r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2007 09:59:32 bởi Huyền Băng >
Đêm lạc giấc trăng ngại ngùng lẩn khuất Mắt sao khuya đắm đuối một linh hồn Đêm thổn thức một nụ buồn khuyết tật Thơ điêu tàn thơ chẳng có mồ chôn
Em về quỳ dưới cội trăng
Tóc đen mướt bóng ăn năn thiên thần
Hai vai hoá cánh xâm khăn
Chuồn chuồn chao chớt em cầm hồn rơi
Đêm tuôn suồng sã khắp nơi ...
Bàn Tay Bàn tay uốn nét búp sen Tóc mai lơ láo màu chen chúc màu Cơ man là những mùa đau Em cầm vuốt lại biết bao sợi tình Người gọi em, tiếng đinh ninh Em gọi gió thổi dáng hình xiêu cong Ví dù chín nhớ mười mong Bàn tay có hiểu trọn lòng búp sen?
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: