TRANG THƠ HUYENNGUYEN
MYE cám ơn HN đã chỉ giáo ,chúc HN ngày nhả nhiều vầnthơ hay hơn
Mưa!!! Mưa về
bủa lối chiêm bao
Mộng về
than khóc
kêu gào
ước mong
Mấy năm tình vẫn long đong
Ngàn năm mây trắng phơi hong nắng trời
Chiều tàn dợm bước chơi voi
Sợi dây tình đứt dâng khơi giọt sầu
Đi là đi đến nơi đâu?
Quên hay là nhớ?
Hồi đầu ái ân...
Suối khe mù mịt chân trời
Để cây ngơ ngẩn héo phơi sượng sần
Về đi ái tử nương tân
Nguôi ngoai niềm cũ,
phai dần dấu xưa...
Mùa mưa... trùng điệp...mùa mưa
Tình duyên khôn nối mộng thừa... ăn năn...
Trích đoạn: maiyeuem
MYE cám ơn HN đã chỉ giáo ,chúc HN ngày nhả nhiều vầnthơ hay hơn
Không dám. Mong lượng thứ đã thẳng thắn.
HN.
Một Nửa. Về đi em, trăng chỉ còn một nửa!
Tình của mình bằng một nửa trăng không?
Nửa riêng anh chết thuở sơ sinh
Nửa riêng mình, em than khóc hay vui...?
DỨT Dứt là dứt tận nỗi niềm
Bắc cầu thương tiếc về tìm nhau chi?
Tìm chi lại buổi phân ly?
Đặng đau phẫn uất đặng ghì tóc tơ
Đường mây lối gió nên thơ
Tình chia hai ngả đành chờ tái sinh
Quắt quay mãi chốn vô minh
Áo tình đứt chỉ riêng mình em khâu?...
BIẾT
Biết rằng ảo mộng chìm sâu
Người về nơi ấy ôm sầu hay không???
Hay là ở chốn hư không
Buồn cho thân phận má hồng cô đơn
Trích đoạn: huyennguyen
Một Nửa.
Về đi em, trăng chỉ còn một nửa!
Tình của mình bằng một nửa trăng không?
Nửa riêng anh chết thuở sơ sinh
Nửa riêng mình, em than khóc hay vui...?
Vùi Chôn Một nửa anh một nửa em
Một nửa nỗi nhớ chia đôi dỗi hờn
Thương sao nửa mảnh trăng đơn
Như tình em đó vùi chôn tự nào 12/11/05
Đỗ Ngọc
Hai ngày... Hai ngày rồi nằm yên
Trông vào vô biên
lặng nghe u tịch
Rụng rơi thành tiếng
liên miên trên mái lòng
Giọt mưa đẫm lệ thiên nhiên
Sạch trong thánh thót rửa miền u mê
Thưởng trầm một tách cafe
Nhâm nhi trái đắng đê mê mỏi mòn...
Khôi Nguyên... Gục đầu khóc nghe ngàn thu về vọng tiếng
Những lá vàng những lan trắng khôi nguyên
Đêm dài đến thế là cùng
Khói mây lãng đãng nhòa vùng yêu thương
Em đi vấy máu đoạn trường
Máu ri rỉ chảy phố phường quạnh hiu
Nguyệt nương về ngắm bóng chiều,
Cười trêu một nụ gã liều kia say...
Mưa 2. Không mưa trên nụ hôn đầu
Mà mưa ly biệt trên cầu chia xa
Con đường cũ nơi ta qua
Lá rơi xao xác gợi tà áo xanh.
Ngày xưa còn ở bên anh
Em hay mặc áo màu thanh thiên hiền
Giờ đây tịch mịch vô biên
Người đi áo cũng triền miên âm thầm
Riêng mình ta với lặng câm
Vô ngôn lẩn khuất u trầm khói hương
Phù du trong cõi vô thường
Chuông chiều điểm tiếng mù sương nẻo tình
Xuyên đêm hồn hẫng âm thinh
Cô đơn bay giạt vô hình nỗi đau...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2005 17:26:49 bởi huyennguyen >
MỘNG TÌNH...
Mĩm miệng cười nghe gió đông nhè nhẹ
Cây khô nằm , cùng tuyết trắng thật trinh nguyên
Ngày đi mộng ảo triền miên
Sương bay mờ nhạt tình duyên khuất mờ
Anh ngồi đan những vần thơ
Mực tan trên giấy ơ thờ bóng ai
Trăng mờ mây xám u hoài
Khóc buồn một thuở đắm say mộng tình...
Trích đoạn: Believe
Vùi Chôn
Một nửa anh một nửa em
Một nửa nỗi nhớ chia đôi dỗi hờn
Thương sao nửa mảnh trăng đơn
Như tình em đó vùi chôn tự nào
12/11/05
Đỗ Ngọc
Một nửa bạn, một nửa tình
Một nửa yêu thương cùng đôi nửa giận
Thương người bỏ cái tôi đi
Thương em ta lại ôm ghì nỗi riêng...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2005 17:15:39 bởi huyennguyen >
Đường Trần... Chiều nay mưa bủa giăng thành tín
Có đủ buông mành giữ mối tin
Lời xưa em khóc hờn ngấn lệ
Anh lạc đường trần chân phiêu linh...
Sương. Mù sương hoang hoải nửa đời
Âm thầm chết giữa rã rời khát khao
Vọng âm từ sóng ba đào
Ngàn năm lệ đắng khóc người dưng đi
Người đi đi mất từ lâu
Mộng chiều hôm ấy đào sâu gửi mùa...
Gửi mùa yêu dấu không tên
Con tim phiêu đãng lềnh đềnh trần gian
Chẳng ghì nổi bước lang thang
Anh đi giữa biển trầm quang... cội nguồn...
Chuyến tàu... Chuyến tàu nào hối hả chạy trong đêm
Mưa xối xả nhưng biết mình bất lực
Tiếng còi tầm kêu vang kịp đánh thức
Miền tươi xanh nằm ngủ giấc thanh bình
Tiếng còi tàu kêu vang là rất thật
Lòng u buồn lại nghĩ đấy trong mơ
Giá đường sân ga nước đừng trơn
Và bụi mưa chỉ còn phơ phất
Có thể là anh sẽ đưa tiễn cuộc tình đi...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: