TRANG THƠ HUYENNGUYEN
Hương Nhu Xin chào người đi trong cơn mê, con đường mùa xuân bơ vơ hơn. Bỏ lại mùa đông trôi qua tay. Khôn cùng về hương nhu thơm mi.
Giữ Trói bàn tay em trong nhớ nhung biêng biếc Buộc bàn chân em trong nồng nàn quyết liệt Cột môi em bằng hơi thở say tình mải miết Không giữ được tim em còn tha thiết muốn ra đi Thơ anh còn lại gì niềm trinh bạch chết cóng dốc đời vời vợi xa Còn hương trà thơm đêm qua anh ngồi nghe gió nấc từng cơn Giật thót vì tưởng như giọng em hờn ...
Gío và Lá
Kìa là lá ngẩn ngơ tuôn
Những đầm đìa nước từ nguồn... chi chi (?)
Tím mặt chàng gió nói gì?
Cô là phận lá nhu mì hay hơn
Theo tôi cô đỏng đảnh hờn
Tôi là gió bạt ngông cuồng phong hoa
Nay đầu bãi, mai mái nhà
Kia ghềnh thác, nọ giang hà xa xăm
Thân lá vốn gắn đất nằm
Cũng đành ngã ngửa đằm đằm buông tay
Gío trầm ngâm, hốt chau mày
Biết đâu tình chẳng một ngày cũng thiên thu?
Ngày mai gió cuốn lu bù
Trong lòng vết sước tử tù hoá cuồng phong ...
Không hẳn là gió rông chơi
Ngoài ra còn có khơi vơi nỗi gì?
Bỏ lại lá phút phân ly
Trùng lai cuối biển từ bi cam lồ...
Cũng không trách gió thưa cô
Gío phận gió, lá hàm hồ rồi chăng?
Bây giờ nước mắt tháng ba Rớt trên những cánh hoa cà ngây thơ Bây giờ nước mắt chưa khô Còn xin một chút mơ hồ ngày xưa Bây giờ chẳng có cơn mưa Trời hình như ghét trái mùa tình yêu Bàn tay tung hứng đã nhiều ...
TÍM HOA CÀ
Hoàng Hoa
------------
Huynh từ đường gió lắt lay
Áo phai màu áo chiều phai theo chiều
Bút hoa ảo mộng liêu xiêu
Nhạt nhoà bóng ngả phong kiều hư phai
Dường như là phố đang say
Phố nào là phố những ngày vắng xa?
Sầu giăng tím cánh hoa cà
Kiếp nào rớt lại phong ba lỡ lầm...
2007
Đệ và muội khoẻ cả đấy chứ?
Vẫn khoẻ, cả nhà vẫn ổn. Không thấy huynh về thăm chơi vài hôm?
Bỏ từ vạt áo mù sa Bỏ đi bỏ đến bỏ ra bỏ vào Cầm bằng giữ lấy hư hao Mùa phong lan lạnh xanh xao tiếng hồn Chừ nới ấy, bước ba bôn Tiếng thơ có rụng lăn tròn vết chân?
Nửa Nửa vầng trăng rụng bơ vơ
Ngõ xuân thì tắm ngu ngơ nỗi buồn
Tơ tằm em dệt tình suông
Bàn tay rướm máu mùa xuân lạc người
Ủ ngày thơ dại trôi xuôi
Ướp em mười tám ngậm ngùi xa xôi
Nửa vầng đêm rụng bên đồi
Nửa em ngồi nhớ khơi vơi bóng mình...
Không có nỗi buồn nào
mang màu hồng
Cũng như không có cuộc tình nào
mang màu đen
Nhưng máu hồng thường nhỏ trên những đớn đau
và những hố đen sâu thẳm thường xuất hiện trên những cuộc tình tan
Cuộc phong du đi tìm ý nghĩa đời và em
Anh ngu ngơ mang về
những mảnh thủy tinh vỡ
bén đến ngọt
sắc cứa tầm tay
Cũng từ một bữa nhớ nhớ quên quên Hẹn thề lần lữa Bờ trăng ngất lịm trôi xa Bờ trăng thuở nhỏ Buồn vui đắp điếm quê nhà Còn tôi rất lạ Nhìn em qua bóng trăng tà...
Không
Đầu tiên và
cuối cùng
Không
Cơn địa chấn
em oanh tạc
hãy còn dữ dội
Và anh cười ngây
anh khóc ngất
khơi vơi
Níu làm sao nữa bóng mây trời
Níu làm sao nữa mây trôi?
Trót mua lấy một nụ cười
niêm hoa
Còn nguyên cả một ngày dài
Thơ không viết nữa
tình không nói nữa
Mộng không còn nữa
Còn nguyên cả một ngày dài
Ngẩn ngẩn ngơ ngơ
Cô em thiếu nữ
Về quỳ dưới thơ
Mắt ướt xuân nhừ
Ngẩn ngẩn ngơ ngơ
Ta về dưới nắng
Lổ loang mưa đời
Ngập hạ chơi vơi....
Ghé thăm huynh nè...chúc vui và vạn an!
Trích đoạn: huyennguyen
Cũng từ một bữa
nhớ nhớ quên quên
Hẹn thề lần lữa
Bờ trăng ngất lịm trôi xa
Bờ trăng thuở nhỏ
Buồn vui đắp điếm quê nhà
Còn tôi rất lạ
Nhìn em qua bóng trăng tà...
Sóng hát Nhìn nhau qua bóng trăng tà Hẹn thề đã dứt thì xa chớ gì... Đành lòng quay gót người đi Em còn giữ nữa làm chi hả mình?! Con trăng vẫn rất là tình Mà soi bóng lẻ khoảng mình và ta Hai người hai hướng trời xa Còn nghe sóng vỗ âm ba..trong lòng?!
Thôi thì thôi để mặc mây trôi
Ôm trăng đánh giấc bên đồi dạ lan
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: