TRANG THƠ HUYENNGUYEN
NẾU MỘT ĐÊM
Nếu một đêm anh chẳng biết làm gì Có thể anh sẽ suy tưởng về mình và nhìn đêm bủa ngược những nhát búa vào tim nếu một đêm không ngủ mà chỉ lim dim xin nghe thời gian như những cái kim bén và dài xoọc đâm tứa máu những khoảng trống vô hình rỗng hoác xung quanh nếu một đêm chỉ có thể ngồi nhớ thì anh nguyện làm người quên từ thuở bắt đầu biết thông minh nếu một đêm chỉ có thể làm thinh anh sẽ ngồi yên như tượng đá Sphinx trên Sahara cát bỏng nếu một đêm chỉ có thể lang thang trên những a b c nhảy múa thì anh có thể sẽ là Chúa đóng đinh mình trên thập giá của thi ca
Thời gian trôi vội quá
cầm chắc những mùa
xa
có niềm vui rất lạ
hình như từ
hôm qua
còn trong phố xá
bàng hoàng
hình dong lấm bụi
ca xoang
mỗi ngày
trao nhau hơi thở cuồng điên
Từ khi bất chợt ưu phiền giao nhau
trao nhau hơi thở nhiệm màu
từ khi bất chợt nát nhàu cơn mê
Say.
Tình Đau Có Nửa Cảo Thơm còn chút hương người
bàn tay trắng vẫn biếng lười nhớ em
tháng ngày tô điểm môi mềm
tình đau có nửa hằng đêm vui thầm
chờ mai em tái sinh mầm
xanh lên mái tóc ngấm ngầm thời gian
Lâu rồi mí thấy huynh zìa thăm VNTQ nhỉ....chúc vui và vạn an nha...
Trích đoạn: huyennguyen
Thời gian trôi vội quá
cầm chắc những mùa
xa
có niềm vui rất lạ
hình như từ
hôm qua
còn trong phố xá
bàng hoàng
hình dong lấm bụi
ca xoang
mỗi ngày
Mỗi ngày đang vuột qua tay huyền say nguyên thức, Có nỗi đau du mục tự vẽ loang màu, Mỗi ngày của một xưa sau Trầm u thiên cổ vạn sầu hương y...
mùa xuân gõ cửa tần ngần
hình như tôi bỗng bâng khuâng thở dài
tóc ngưởi rẽ lối bẻ bai
chia mùa mộng ngăn dòng dài mông lung
mùa xuân khóc hỏi lạ lùng
.
mùa xuân gõ cửa tần ngần
hình như tôi bỗng bâng khuâng thở dài
tóc ngưởi rẽ lối bẻ bai
chia mùa mộng ngăn dòng dài mông lung
mùa xuân khóc hỏi lạ lùng
ai đem con sáo sang sông không đò
Rụng Chiều rụng.
Lá rụng.
Tình rụng.
Đời rụng.
Từ khi một chút xuân phai
còn lăm le giục tóc dài sang sông
mùa xanh em vẫn chưa chồng
có người hàng xóm đứng trông bên này
chần chừ tâm sự rằng đây?
em nhìn về phía chân mây cuối trời
tôi ngồi với nỗi chơi vơi
Hồn nhiên đời rụng chiều rơi không tàn
@NL: đã khá lâu ko gặp, chẳng biết còn như dạo xưa?
Đi về vốn đã ngậm ngùi
Về đi ở lại đau vùi hơn thêm...
Nửa đường đứt gánh u mê
Nửa đêm đứt giấc hồn về gọi tên
tình điên thơ dại tèm lem
tình em hút bóng cuối miền thời gian
con chim bỗng nhớ mây ngàn
@NL: đã khá lâu ko gặp, chẳng biết còn như dạo xưa?
Đi về vốn đã ngậm ngùi
Về đi ở lại đau vùi hơn thêm...
tình điên thơ dại tèm lem
ngày 21 ai về ngang đời rụng
hỏi ngậm ngùi những nỗi đau thêm
ngày 30 người lại đứt đường đêm
chim nghiêng cánh hỏi mây ngàn có mỏi
ngày 21 ai về ngang đời rụng
hỏi ngậm ngùi những nỗi đau thêm
Bây giờ tình đã không mùa
Biết bao giờ được bao giờ thua với đời
Ngẫm rằng con ốc ta trôi
Trong lòng biển với vòng nôi ơi à
Sút chỉ áo mặc ba tà
Sút tình người nọ bỗng khà khà vui
Ừ thì lọ chẳng ngậm ngùi
...
xanh như màu úa nắng vàng
Úa như màu lá hoa xoan cuối mùa
tình tình mua bán hôm xưa
tang tang dâu biển ngày vừa đủ sâu
với tay chạm ngõ nhiệm màu
trên ngọn gió với giọt sầu hong khô
nào thơm nào thối chi mô...
chiều đông buốt ngón sương mù
anh về tưởng niệm trầm phù thời gian
Kể từ đổ nát cơn mê
Mùa hoang vu rụng bốn bề lá bay
Lá bay từ trong cuống ngày
Tình rơi từ dạo nét mày em nghiêng
Tử sinh về giữa hiện tiền
Buồn vui mất một cõi miền thời gian
Kể từ đổ nát cơn mê
Mùa hoang vu rụng bốn bề lá bay
Lá bay từ trong cuống ngày
Tình rơi từ dạo nét mày em nghiêng
Tử sinh về giữa hiện tiền
Buồn vui mất một cõi miền thời gian
Vui buồn cũng lắm gian nan
Mày nghiêng mắt liếc đổ tan cuộc tình
Cuống ngày héo giữa ba sinh
Mùa mê gọi mãi bình minh cuối đường
Lá bay theo gió miên trường
Bốn bề hoang vắng lá thương bề nào?
.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: