TRANG THƠ HUYENNGUYEN
Thay đổi trang: << < 525354 > >> | Trang 54 của 56 trang, bài viết từ 796 đến 810 trên tổng số 831 bài trong đề mục
huyennguyen 24.11.2009 09:48:46 (permalink)
0
Tháng chạp qua nửa mùa rằm
Con đường vàng cháy khôn nguôi dã quỳ

Bắt đầu mở ngoặc đơn

Mở ngoặc đơn:
Con đường rực lửa khôn nguôi sao đã quỳ?
Đóng ngoặc đơn.

Bởi vì kiên định ù lỳ
Tại lạc quan tếu thoát ly cộng đồng
Bàn chân bất chấp từ nan (nhận dễ)
Dầm lên lỗi
đã thành đường lớn quen
Không nên rời khỏi lối mòn
Là câu bác dặn vẫn còn bên tai
Vâng lời nặng gánh hai vai
Chỉ se tơ rối dông dài khùng điên
...

Đóng ngoặc đơn tổng kết (là sơ kết đùa chơi)

huyennguyen 25.11.2009 12:37:46 (permalink)
0
giống nhau như đúc
bằng nhau chằn chặn
những con chữ vô tính
được thụ tinh trong ống nghiệm
những phôi thai không bắt đầu bằng hứng tình giao hợp
chỉ bằng trò đùa của những cái đầu lý thuyết giăng đầy mạng nhện nhiễm sắc thể tượng trưng

Những đứa chữ không biết mặt cha
nội kết nỗi buồn Ơđip cùng chứng nhiễu tâm
chữ hiếp dâm
chữ giết người và
chữ tự sát
Những thằng cha luôn tránh mặt những đứa con
luôn phồng mũi tự sướng
phải đủ chiều cao
phải mạnh khỏe như trâu
đẹp trai như Dicapiro Mặt Nạ và IQ quá ngưỡng
mới làm cha được những những thằng
cho đến một ngày bị chữ con giết ở ngã sáu con đường

Những đứa chữ đã ra đời
dù trước dù sau
dù chữ Neurosis hay là chữ Narcissism
tự hào mình là nòi siêu chữ
phủi đít bảo nhau
đừng cho lũ lùn và xấu mọi đẻ con
bĩu môi
giống ấy bỏ đi
bất chấp trò gian và bảo thế là hiện sinh

Những đứa chữ ấy
không đứa nào vô sinh vì tốt giống
lại cùng nhau giao cấu
cha chúng dạy chẳng ai xứng ngoài loài chữ đúc chúng ta
từ đó loài chữ dị dạng và nhìn nhau ngơ ngác
đồng huyết là điều duy nhất không có trong khái niệm của loài siêu chữ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2009 13:34:53 bởi huyennguyen >
huyennguyen 26.11.2009 11:28:51 (permalink)
0
   Trốn học            buổi sớm
    Giấc mơ đầy rắn               nhung nhúc dòi
         lên xe buýt     chuyến đầu 
                       Leo núi 
        aó rách            đá sắc
              Lổ loang tạt màu lên tranh
   Phân liệt
                             sau lưng đêm
         Vũ nữ thân tròn
 Rêu phù kiều           trượt ngã rớt ký ức 
                   khơi mạch
         tiếng trẻ con khóc
               Linh tượng 
     ám kí
                               Mồ hôi mộ đá
                 mưa axit
        cọp rống beo gầm 
                                loài điếc
  Ngầy ngật     giấc ngủ trưa         giữa chặng
     không trăng sao          đường tối 
                   gió đưa đẩy
       nghe tiếng mưa rơi mặt biển
                        Lên đỉnh
 trắng tuyết
                                                    đen vực                   
                  dòm lom lom
           không nói được     hú          nhảy
 
                  lỗ tối
                sen hương bốc khói
     cốc boong
                    Lội ngược
                                      hoá Câm

               hoàng hôn    xe cát
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.12.2009 10:02:12 bởi huyennguyen >
huyennguyen 27.11.2009 17:43:23 (permalink)
0
nghĩa là
anh phải nói gì đó
mới có cơ hội cuối được nhìn thấy mình
một cơ hội phái sinh từ những niềm ân hận
một tân toan dấy sóng tim người

em mơ giấc mơ đầy mùi thuốc ngủ
nhìn đời bằng mắt kính màu khói hình đa giác lõm
gương mặt biến dạng theo những đường khuyết răng cưa
ảo giác sáng nhọn như lưỡi lê thép
đâm xuyên lồng ngực với trái tim kín cửa cao tường từ dạo
đi

đêm mộng du và đêm không ngủ
những hình nhân máy động khối trầm tư quỷ mị
loài sứa trong suốt
chùi sâu xuống đáy biển đen nghìn nghịt
dấn bước trong hang động thẳm hẹp
trầy trật
những âm vọng không hứa hẹn ngày mai
tất nhiên là cái chết
im lìm mýa rõi vào đất

choàng giấc
ánh lửa ma trơi còn phủ đầy mặt đýờng khuya trõ lạnh
những dế giun chia rẽ mặt người xýớng giọng trong đêm han gỉ
đánh rơi tiếng khóc mình
chia chín hướng rã lặng
chỉ còn một giấc mơ trăng loang loáng

hạt sương đêm thức tỉnh
dù chỉ còn ngắn ngủi một sớm mai...

<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2009 18:02:09 bởi huyennguyen >
huyennguyen 27.11.2009 18:19:38 (permalink)
0
lở loang
trăng gió một đời
nằm mơ vũng trũng em ơi sương tràn
suối nguồn tím tái hoang mang
chờ cơn thịnh ngộ
vang ngân hương màu
giả vờ tỉnh thức cơn đau
để cơn mộng
sót
sau những giờ cuồng điên
 
huyennguyen 29.11.2009 14:29:42 (permalink)
0
Tôi mơ một giấc mơ


một bộ lạc hùng cường có những đoàn lữ hành lần lượt lên đường qua sa mạc
sứ mệnh của họ là phải đi qua đấy để tìm
một nguồn nước ngầm sâu dưới cát vàng vô tận
ở cuối phía mặt trời


một nguồn nước chỉ nghe thấy tên và những huyền thoại xung quanh
sẽ tha hồ đủ nước
cả cho cây cối nở hoa và đơm quả ngay trên quê hương cằn cạn chốn này
chúng ta sẽ mãi mãi không còn loay hoay với cát nóng và chân trời


đấy là đoàn lữ hành kiệt xuất nhất đã từng được cử đi
trước đây chưa từng có nhiều người khôn ngoan và ý chí mạnh mẽ đến thế
họ hứa với những người ở lại một ngày trở về chắc chắn
bộ lạc sùng sục khua cờ gióng trống thổi kèn gạt lệ tin tưởng nổi sôi
có người câm râu trắng đứng yên chứng kiến
người duy nhất đã trở về từ cuộc ra đi trước đó
ai hỏi đến chỉ bắt gặp một ú ớ lạc đề
hẳn nhiên hắn câm - người ta tin thế


hành trình thẳm
những con lạc đà chết kiệt vì thồ nặng và không thể tranh nước dự trữ với đoàn người
bị xẻ thịt
những vùng cát lún nuốt gọn bước chân
mỗi người dẫn đường ngã xuống
khóc thương rồi chăn quấn
xác vùi trên cát
mất dấu
lại ngầm thỏa thuận với nhau bầu ra người dẫn đường mới
lại đi về hướng mặt trời đỏ lửa
chỉ có đi tìm nước giữa mênh mông cát là hoằng đại
còn lại toàn mục ruỗng vô nghĩa lý


giữa lúc ấy có người bỏ trốn
kẻ đào ngũ là người đang dẫn đường
tên hèn nhát - đoàn người phẫn nộ trong khinh bỉ
hắn lăng nhục chúng ta bằng hành động khiếp nhược
những kẻ không xứng đáng không cần đứng trong hàng ngũ chúng ta
chỉ cần đi về hướng mặt trời


đoàn người chia ra nhiều toán vì mâu thuẫn
những người chỉ huy mới
quyết ý đi sâu hơn
dù ngay cả giấc mơ của họ cũng đã thấm mệt rã rời
đăm đăm không lùi là cương lĩnh


nhưng chính thời gian đồng lõa với mặt trời
hút cạn từng dòng nhựa sống
những bóng người đổ dài lặng lẽ dưới ánh chiều màu máu thẫm
cát vẫn trải dài
cát vốn thản nhiên

tất cả đã cùng đến đích vào một ngày
khi bộ lạc kia lại tiễn đoàn người khác lên đường
lần này
có hơn một người câm râu trắng lặng im
huyennguyen 30.11.2009 19:18:17 (permalink)
0
Bóng Nhạt

người nào đó
đứng bên bóng mình nhạt nhạt
ngó nghiêng
và cất tiếng mưa
buổi chiều thoát khỏi cơn trì kéo
núp dưới đáy hồ
lặng thinh bông súng trắng

một tiếng chó sủa âm u
xa lắc
nghe tựa từ tiền nghiệp
lột vỏ
cua nghe thân thể động mùa
mềm máu

giấc mơ hình quả trám
rao bán không có người mua
đôi mắt đục
chìm sâu hố hẳm
ngước nhìn một tỷ năm ánh sáng linh hồn
vùn vụt trôi giạt

không tràng hạt không thập tự
tự ngồi trân trối đếm u mê
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2009 10:44:07 bởi huyennguyen >
huyennguyen 01.12.2009 20:51:11 (permalink)
0
bấy giờ mưa đã chuyển mùa
miền xưa trở bấc
thêu thùa nỗi đau
tim em khóc lật trang màu
nhìn lên tịch địa hương sầu rã đêm
môi đau hai nửa chưa mềm
chăn không ấm lạnh nỗi niềm
gió loang
tiếng chim nồng giọng vườn hoang
trăng đầy trên mộ phai tàn tình yêu
huyennguyen 12.12.2009 10:02:46 (permalink)
0
   Trốn học            buổi sớm
   Giấc mơ đầy rắn               nhung nhúc dòi
        lên xe buýt     chuyến đầu 
                      Leo núi 
       aó rách            đá sắc
             Lổ loang tạt màu lên tranh
  Phân liệt
                            sau lưng đêm
        Vũ nữ thân tròn
Rêu phù kiều           trượt ngã rớt ký ức 
                  khơi mạch
        tiếng trẻ con khóc
              Linh tượng 
    ám kí
                              Mồ hôi mộ đá
                mưa axit
       cọp rống beo gầm 
                               loài điếc
Ngầy ngật     giấc ngủ trưa         giữa chặng
    không trăng sao          đường tối 
                  gió đưa đẩy
      nghe tiếng mưa rơi mặt biển
                       Lên đỉnh
trắng tuyết
                                                   đen vực                   
                 dòm lom lom
          không nói được     hú          nhảy

                 lỗ tối
               sen hương bốc khói
    cốc boong
                   Lội ngược
                                     hoá Câm

              hoàng hôn    xe cát
huyennguyen 18.12.2009 17:17:27 (permalink)
0
Đồi dốc lên và
xuống tiếng chuông
giáo đường chìm sương trắng
giấc mơ mồ côi giữa đám đông
quặt quẹo đường cong những ngõ rẽ mình
mỏi

Đừng tin Chúa giáng sinh rồi phục sinh
không có mùa Noel nào thật
tất cả là sương và đông
mù và rét ngược
hành trang lở lói ngật ngầy rượu và ai

những hàng cây dối trá trồi lên từ hoang tưởng
chỉ nỗi cô đơn là thật
mọc lên từ mỗi trái tim người
thờ phụng / cất giữ
có thấu kính nào không màu?
 
người quét phố quét cả tiếng chuông
dội vào mùa chết
chờ xuân
đường thời gian ngút ngát với đôi mắt màu đờm
nhổ vào tất cả
 
Bị bứng trộm gốc
bị trồng trong vườn tha giác
những gốc thông èo uột trơ cành nguyền rủa
Không mùa Noel nào thật
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2009 13:19:55 bởi huyennguyen >
huyennguyen 20.12.2009 13:51:01 (permalink)
0
Ngừng gieo thêm tội
Đường về đầy sỏi trắng mềm như kẹo dẻo
dụ dỗ trẻ thơ

Nhìn đi
căng mắt và rồi sẽ nhắm mắt
cái điều chúng ta muốn thấy

Phố đen như tay người quét phố
tiếng chổi cứa vào đêm những đường gạch mê mị
bóng tối có khả năng chịu sỉ nhục để hiếp người

đèn đường đỏ mắt
thằng say lảm nhảm chửi thề rồi làm dấu thánh giá
tạ ơn đức ngài ở ngôi cao đã cho trần gian này rượu

gió thổi uể oải
tung chút bụi mờ mờ mang theo mùi nước đen dưới đường cống
đã đủ lắm rồi
đâu cần ta nhiệt tình động tay

ả điếm buồn ế khách
giở váy vén xilip tè ngang nhiên sau trạm buýt
mắt rướn ngước lên cao ốc đối diện
có một ô cửa sổ còn sáng đèn mãi ở trên kia
mặc kệ
ngữ mình ai thèm nhìn
mà nhìn thì làm dek gì nhau?

tiếng-nước-gì-ấy chảy làm loài sâu trong đám cỏ bồn hoa
cọ kén sau giấc ngủ quên
giật mình thoát xác

Ơ hay! Sao lại thành bướm đen?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2009 09:56:13 bởi huyennguyen >
huyennguyen 22.12.2009 22:47:33 (permalink)
0
Tay rung đi
chân rung đi
tất cả hãy cứ rung đi
rung lên hồi chuông về một ngày
 
ai biết
mỗi giấc mơ về thế giới có mang lại niềm gì cho cái khuất mặt?
giữa một bờ mùa mộng mị
hai dòng nước chảy trong một con sông
 
đứa người đạp hai chân lên một ngìn cái chết
ám ảnh
hư nát
sạt lở
ngó nghiêng
những trang chữ lem nhem dơ dáng
đú đỡn giữa một ngìn cái chết và những tiếng chửi thề
tanh tưởi
 
thằng ăn mày nằm trong vũng trũng của đời
chỉ biết có chiếu rách
và những cái bỏ vào miệng
giấc mơ hắn ngắn hơn
và rõ nét hơn
hơn một ý chí bạo tàn đứng nghênh ngang trên đầu cầu sinh tử
chỉ một ngày
ai biết
mỗi giấc mơ có đem lại gì cho thế giới?
huyennguyen 24.12.2009 10:20:50 (permalink)
0
Bồ câu đậu dưới tháp chuông
đứng chờ bánh từ tay đừng tiếc chi
mùa đông đi nửa xuân thì
Giáng sinh chợt cứu mẫu nghi phai tàn
Thông buồn đứng ngóng xuân sang
một tờ giấy mỏng ghi trang thư tình
buồn em anh bỏ điêu linh
về gây cuộc mộng bên tình éo le...
huyennguyen 28.12.2009 11:48:23 (permalink)
0
Phố
 
 
Cá mập diễu phố bằng Lexus
Bờ kinh đen
Nước đục chờ người lanh tay
Ba gác chở những ống cống ngầm nứt vỡ trong tiếng la hét
tránh đường tránh đường
hẻm cụt dựng từ vách cement hai tòa thương xá
tiếng chửi nhau vọng mùi thối rửa
loang
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2010 21:51:41 bởi huyennguyen >
Hoàng Hoa 04.04.2010 00:52:51 (permalink)
0

Trích đoạn: huyennguyen


SA MÙ
Huyền Nguyên

Em về ẩn cõi Sa Mù
Quên mây lữ thứ phù du cuối trời
Ta về với mộng rong chơi
Lỡ ngày mai có lìa đời cũng vui
Em đừng quên nước chảy xuôi
Gặp mây là hẹn bùi ngùi ly tan
Ta đừng ủ nếp hương lan
Xui tà áo mỏng dịu dàng khép đôi
Rượu phai phôi đã mềm môi
Ươm lời tiễn biệt hôm rồi... đánh rơi..




Người đi trong cõi ưu tư
Vân thâm xứ cũngbây chừ mù sa?
Nổi chìm phiến mộng la đà
Tỉnh như chẳng tỉnh - mộng à mộng ơi
Nước thì hẳn nước chảy xuôi
Hóa thân chứ chẳng ngậm ngùi ly tan!
Hương lan vẫn ủ mơ màng
Lụa là áo mỏng dịu dàng khép đôi
Phai phôi rượu tẩm mềm môi
Như chưa tiễn biệt … (mà thôi rồi)
đánh rơi!

______________
bất chợt thấy bài sa mù này ở đâu đó; và bất chợt như đang ở trong vân thâm xứ;

chẳng biết nói sao cả....
chỉ viết lại lời của Nguyên theo kiểu của mình đấy thôi...

Giữ gìn sức khỏe Nguyên đệ hý!

HH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.04.2010 00:54:54 bởi Hoàng Hoa >
Thay đổi trang: << < 525354 > >> | Trang 54 của 56 trang, bài viết từ 796 đến 810 trên tổng số 831 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9