Ngược ngày mưa
tôi nhìn Ngã Năm bánh mì khuya vọng phố cà phê cóc
nơi mưa lạnh thấm căng từng giọt
hẻo lánh đường trơn đất đỏ mưa lầy
đèn pin điện thoại
nơi cỏ dại thắp từng đồi con gái
cánh tay buông để lại mảnh tình trơ
khói thuốc xám từng cơn giục thở
người đi đâu nơi đó lạnh vô cùng
Meklong, Meklong ới
Cầm trên tay chiếc lá đỏ thân người
Dịu dàng nữa cũng là hư ảo
Lại gần nhau cùng thở tiếng mưa mềm
bước không nổi bước giang hồ hải lãng
trả nhau về với hồng bụi khánh phong