TRANG THƠ HUYENNGUYEN
Tạ Ơn! Tạ ơn em đã đi xa
Tạ ơn ta đã bước qua nỗi sầu
Tạ ơn xin giữ dài lâu
Nguyên xuân còn đượm ngày nào có nhau
Tạ ơn ta thấy mưa mau...
Phăng phăng thác lũ cuộn nhàu nỗi riêng
Em thôi ghì giữ cát miền
Thùy Dương trắng xóa dọc triền tương tư...
... Lốc cốc. Tiếng gõ vang dài trên phố. Mùa đông. Chớm bước. Giọt lành. Kỉ niệm. Rêu rong. Nhớ. Đêm tối. Buổi chiều. Những ngày mưa. Phố đông. Đường vòng. Loạn nhịp.
Tái sinh. Lạnh lẽo phai phôi. Cung thương gãy đứt. Hừng hực lửa tình. Bình minh ngả ngớn. Quắt quay đau đớn. Riêng mình.
Hôm qua. Tôi chết. Biển động, trời giông. Long đong. Kí ức. U uất theo sau. Đứa trẻ bỗng lớn. Mùa đông. Gầm thét. Chan hòa an nhiên. Triền miên cố mộng.
Về. Những ngả đời hư huyễn. Ngày im lặng. Viễn Tượng. Trầm luân. Mùa buồn dâng mắt. Mềm oặt. Nỗi niềm lim dim. Ngủ sâu mê vọng...
Khi những lới oán thán lọt sâu vào tiềm thức. Cát bụi trở thành vô biên.Ỡ đó những vết chân sướt trên cát nóng. Sa mạc lại xóa nhoà. Nên hư hao...hư hao. Lao đao ,đi qua triền dốc.Cát lỡ dưới chân ,cát lở trong lòng ,trôi xa mãi ,từng dòng nóng rát. Để lại gì trên cát ,dấu tích thời gian...? Đọng lại trên môi giọt mồ hôi ,vĩnh cữu..mơ màng...Lại hoang tàn sa mạc. Trái nào chín trên gò nóng rát. Mắt môi xinh , mỉm cười hoang. đắng chát. Tìm nhau...tìm nhau.Ngảy sau , mãi vẫn không màu
Trích đoạn: MM_Ngoc
Khi những lới oán thán lọt sâu vào tiềm thức. Cát bụi trở thành vô biên.Ỡ đó những vết chân sướt trên cát nóng. Sa mạc lại xóa nhoà. Nên hư hao...hư hao. Lao đao ,đi qua triền dốc. Cát lỡ dưới chân, cát lở trong lòng ,trôi xa mãi ,từng dòng nóng rát. Để lại gì trên cát ,dấu tích thời gian...? Đọng lại trên môi giọt mồ hôi, vĩnh cữu..mơ màng... Lại hoang tàn sa mạc. Trái nào chín trên gò nóng rát. Mắt môi xinh , mỉm cười hoang. đắng chát. Tìm nhau...tìm nhau. Ngày sau , mãi vẫn không màu
Mưa Lệ Hồ... Oán than? Mê Vọng? Ngày mai...
Tàn Phai kỉ niệm rẽ hai ngã đường
Tiềm thức khóc giấc thùy dương
Sa mạc lấn lướt con đường ngã ba
Em về mắt ướt lệ nhòa
Còn in dấu tích lòa xòa ngõ xưa
Em cầm giữ mộng lưa thưa
Chiều nay đã ướt cơn mưa lệ hồ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2005 07:10:12 bởi Viet duong nhan >
Khúc tình 1 Giữa nắng Saì Gòn xôn xao nhớ Huế
Cộng mưa buồn giăng khuất nẻo mơ hoa
Chẳng hạt nắng nào không nhớ những sợi mưa
Bây chừ…
Chùa Thiên Mụ, chợ Đông Ba và giảng đường ký túc
Có khi nào bần thần nghĩ: ở trong này…
Chợ Bến Thành, phà Thủ Thiêm mong từng bước ngày về?
Khúc tình 2 Mùa đông ơi!
Gió ru hồn lữ thứ
Gọi mãi cánh chim trời
Trông âm vang đồng vọng
Cơn mưa nào sót lại
Khe khẽ hát du ca
Lời tỏ bày sâu lắng
Và nắng
Và mây
Còn tìm nhau?
Nơi đầu trời cuối biển?
Mùa xuân ơi!
Chồi nhú mầm he hé
Cây trổ nhựa ra hoa
Hiên nhà ai xóm vắng
Có người đứng trông xa
Góc phố Sài Gòn lạ
Có kẻ cười vu vơ
Một mùa nhớ tình cờ
Ghé ngang nhà mỗi kẻ
Ngồi mong ngóng tin nhau
Mai nở ngoài sân
Sắc vàng lấp loá
Như áo ai hôm mưa nào xa ngái…
Ngày trôi qua vi vút
Một lần.
Và triệu năm. r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2005 07:14:59 bởi Viet duong nhan >
Chẳng muốn làm ai nghĩ này nghĩ nọ
Nên ta một mình đến
Một mình đi
Chẳng để làm chi đâu
Chỉ vì không muốn đó
Cái nhìn dò hỏi từ phía mọi người
Ta là một kẻ ương nghạnh lắm ai ơi
Chỉ có vậy thôi
Đôi lời muốn nói
Khúc tình 3 Hoa nhà ai lốm đốm đỏ
Đời ta lốm đốm mấy vệt tình
Trong hư không lặng thinh
Bỗng nhìn thấy mình
Như cánh chim đậu mãi không xong
Trên nhánh đời mỏng mong gầy guộc
Khúc tình 4 Ngày về bên mái tranh xiêu
Khói lam lẫn với báng chiều tàn thu
Phiêu du là mộng cũ
Bây giờ còn đa mang?
Khúc tình 5 Mưa nửa đêm
Khơi sâu thao thức
Giấu diếm ưu phiền
Thập thò rạo rực
Mưa nửa đêm
Chong ngọn lửa thề
Thương nhớ người dưng
Dâng ngàn cơn sóng
Khúc tình 6 Nụ cười ngày gặp lại
Sao trong ngần đến thế
Ngày nào dấu đam mê
Còn vương hằn phố nhỏ
Với mỗi cội cây già
Lặng im và chứng kiến
Ngày gặp lại hai ta
Ngày gặp lại hai ta
Giọng nói là xưa cũ
Lòng vẫn kín riêng mang
Mà quặn đau thổn thức
Trái tim trong lồng ngực
Nhảy sai nhịp mất rồi
Biết vậy vẫn bồi hồi
Biết vậy mà xao xuyến
Giữa chập chùng lưu luyến
Hư ảo cuộc thời gian…
Vớ Vẩn... Vớ vẩn nhỉ, chiều hôm qua quá nắng
Mềm cả tình
nên khô cả yêu thương
Vớ vẩn nhỉ, nước mắt sao chẳng mặn?
Mà cả Trời
và Đất cũng dửng dưng
Vớ vẩn nhỉ, ngày hôm nay sóng lặng
Thế mà thuyền
chẳng về bãi yêu thương
Vớ vẩn nhỉ, tình yêu ơi vớ vẩn
Để mình anh
ngồi mãi viết lung tung...
Dốc An Bình... Còn ngọn gió
thổi ngược đêm
thành cơn giông muộn
giữa lòng
Nguyên sơ kỉ niệm tươi trong
Lẩn trong bóng tối
lòng vòng quẩn quanh
Về trên đỉnh dốc an bình
Hái cành bình minh
đỏ thắm
tặng người xa xăm...
Vớ Vẩn...
Vớ vẩn nhỉ, chiều hôm qua quá nắng
Mềm cả tình
nên khô cả yêu thương
Vớ vẩn nhỉ, nước mắt sao chẳng mặn?
Mà cả Trời
và Đất cũng dửng dưng
Vớ vẩn nhỉ, ngày hôm nay sóng lặng
Thế mà thuyền
chẳng về bãi yêu thương
Vớ vẩn nhỉ, tình yêu ơi vớ vẩn
Để mình anh
ngồi mãi viết lung tung...
Ngỡ rằng vớ vấn...vẩn vơ
Vớ vẫn em chết trong anh
Để cho ngấn lệ chảy quanh chân đồi
Vớ vẩn gió nói vậy thôi
Chứ làm chi có em tôi của mình
Vớ vẩn nhỉ cái cuộc tình
Tung tăng như thể bình minh không lời
Vớ vẩn đứng - vớ vẩn ngồi
Ngó nhau xa lạ như hồi mộng du
Vớ vẩn đến tận thiên thu
Làm con nhện cứ mãi đu sợi tình
Vớ vẩn buồn...đến lặng thinh
Nhìn ngôi sao ngỡ lòng mình nửa khuya
Vớ vẩn qúa - ai biết chưa...?
Thực ra gió chỉ đu đưa...thế mà
Vớ vẩn qúa...
Nghĩ chưa ra.....?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2005 05:16:16 bởi MM_Ngoc >
Mộng Cũ... Mưa vừa ướt
Mảnh tình con
Ven đường mòn
Cô tịch
Nỗi đau nào xê dịch
thăm thẳm tiếng chiều
lặng rơi
lả lơi chút lời phù phiếm..
Mân mê sợi chỉ cái kim
em đan áo nhớ
đi tìm luồn tuôn
Lửng lơ
sầu vọng
đêm suông
em ôn mộng cũ suối nguồn
riêng đau...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: