Quay Về

Thay đổi trang: < 123 | Trang 3 của 3 trang, bài viết từ 61 đến 83 trên tổng số 83 bài trong đề mục
Tác giả Bài
wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Quay Về - 17.10.2014 08:44:09
0
Óc Khỉ
 
Trí óc ta đặt ở Thủy Liêm Động
Bọn Tàu hôi không cho nó quay về
Nên nó đạp niềm tin ra khỏi cổng
Chốn thiên đường đại náo cả u mê...
 
Nhưng trí óc ta vẫn chỉ là con khỉ
Và xung quanh nhung nhúc lũ khỉ con...
Những trí óc trên đường mòn thế hệ
Rít kêu vang... toang hoắt những lối mòn!
 
Trí óc của những kẻ không là khỉ
Dạy làm trò cho lũ khỉ bắt chướt chơi...
Ta ngẩng đầu - Bạch Mã Ôn kỳ bí
Được tự do như kiếp ngựa trên trời!
 
Ôi óc chó cũng tự do như thế,
Hay óc loài gấu dại cũng thấy vui!
Còn óc diều hâu thì cắm rễ
Trong những miếng ăn đang chầu chực bốc mùi!

 
Trí óc ta là con khỉ
Nên tiếng kêu than cũng không khác tiếng cười...
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Quay Về - 18.10.2014 01:37:04
0
Bài Thơ Một Phút 29
 
Nếu một lần ta nằm xuống đất lạnh run
Ta vẫn cần một bàn tay để nắm
Nếu em đã chọn cuộc đời im lặng
Hãy để anh theo cùng!
 
Nếu một lần em lạc hết bao dung
Xin hãy nhớ những điều anh đã hứa
Cuộc đời ta đã sinh ra từ nặng nợ
Xin để anh theo cùng!
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Quay Về - 21.10.2014 14:35:05
0
Con Đường
 
Nắng rát con đường vô hạn
Con người hát điệu dép lê
Quá khứ, tương lai lưỡng cực
Vòng xoay bắt nạt thằng hề
 
Ta uống tách cà phê sáng
Yêu em ngoài những chấp mê
Hứa hẹn cùng nghe chạng vạng
Lùa tung dang dở bốn bề
 
Ta đi khi trời ửng sáng
Mười phương gió thổi ta về...

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Quay Về - 28.10.2014 22:38:11
0
Không Đề
 
Giết ta đi sự thật...
Đứa con hư hỏng thét gào
Bởi vệt roi phụt vào từng chân tóc
Ta ôm chằm Tổ Quốc bảo: không đau...
 
Giết ta đi - đứa con không ngừng đòi hỏi
Đuốt trời đốt sáng mặt sao
Soi trần gian...
không voi và không cỏ
Sự sống hôm nay...
là sự chết khi nào?
 
Giết ta đi - những anh em từ ý niệm!
Đất mẹ sinh ta - và sinh cả cuộc đời
Cây khế ngọt - người anh mời bả chuột
Tiếng chim thần là xa xót nghĩa nhân thôi...

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Quay Về - 29.10.2014 23:10:45
0
Để Lại
 
Em không nói nhưng anh biết em đã rơi nước mắt
Vì anh... có kiềm được đâu!
Để mặc định phận trôi về phía hai đầu
Sao có thể?
niềm tin nơi nào? 
hay có lẽ... bất kì điều gì khác?
Nơi tiếp nhận giọt nước mắt giờ phó thác
Ta còn gì ở đằng sau?
 
Rồi ngày mai ta vẫn sẽ bước đi khi trời sáng
Nhưng quả tim đã ngủ lại một góc nào
Biết làm sao khi nhịp đập của hôm nay ngột ngạt
Mỗi ngày vô hồn mặc rơi rớt những vết dao
 
Là sự im lặng khi niềm tin không còn hồi đáp
Gọi rát đêm khuya là leo lét ánh sao dài
Một vòng tay bay qua đời rồi phụt tắt
Một nụ cười đã khóc
Đau đến tận cùng là khuất mặt mỗi phút đau...
Đâu là điều cuối cùng ta để lại cho nhau...?

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2014 01:24:07 bởi wind.stt >
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Quay Về - 29.10.2014 23:38:13
0
Bài Thơ Một Phút 30
 
Ngủ một giấc đi em
Ngày mai cuộc đời ta sẽ khác
Bàn ghế lề đường có yêu đến mức nào tách cà phê chát
Cũng phải một lần ngăn nắp
Vãn khách rồi mọi huyễn hoặc lại lãng quên...
 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Quay Về - 29.10.2014 23:42:13
0
Bài Thơ Một Phút 31
 
Tách cà phê chỉ còn màu nước đá
Nỗi đau này cũng đã đến lúc
Trong veo...
Nụ cười hôm qua đeo vào chân lục lạc
Lữ khách mang đi
Lau lách phố một chiều!
 
Đi làm về trên chuyến xe buýt cuối cùng, suy nghĩ vẫn vơ đến gần trạm lại thiếp đi, lang thang uống ly cà phê ở một nơi xa lạ, chợt thấy mình không còn như vài phút trước. Nỗi ám ảnh mỗi giác quan bị bào mòn cứ vơi dần đến khi trong mắt chỉ còn tiếng còi xe và ánh đèn đường loang loáng.
 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Quay Về - 30.10.2014 01:56:28
0
Hình Dung Cho Một Ngày Mai
 
Rỗng tuếch nghìn cảm xúc
Chưa thể đặt tên cho cuộc lãng quên
Anh không thể
không thể
Và chưa thể
Chỉ có im lìm cứ mãi chảy một bên!
 
Hình dung sớm mai đi về hàng cây ngã phố
Chiều mai nỗi buồn nhuốm tóc say làm tổ
Đêm mai vẫn một chuyến rỗng không
Hành khách khóc òa giữa đám đông ê a tuyệt vọng...
Riêng mình ta chỉ mĩm cười...
 
Vì ta hiểu em đã đau đớn vạn lần
Giữa cuộc đời không định trước
Tờ lịch trình nhàu nhĩ
Vẫn trắng như màu mây
Và hư vô như gió lộng.
 
Khi ta không thể mang cho em một bờ vai
Dù chỉ là một nơi cho em khóc!
Yêu thương đã chòng chành
Đơn côi ôi độc mộc...
Ta đổ trên lối dài
Vuốt ngày thưa mái tóc...
 
Thôi thì như cuộc đúng sai?
Lối về ta thở
một vài lãng quên!

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Quay Về - 07.11.2014 07:31:10
0
Phớt Lờ
 
Xem thường gai đám đông
Xàm ngôn lề thói
Ta bước đi đâu thẹn với lòng
Lời ta yêu cũng xem thường nông nỗi
Lối ta về hiện thực hỏi có ta không?
 
Bấy nhiêu năm sống hèn trên lầm lỗi
Mắt phố nhìn cao hờn dỗi mắt con người
Những vách chắn đời không nơi gió thổi
Ta giữ tiếng cười cứu chuộc để không rơi
 
Đời thế thôi chết đi là đánh đổi
Và sống trôi như một cõi mơ mòng
Họ lướt qua giữa khoảng sáng và khoảng tối
Ta liệm mình cô đặc thở hư không
 
Nếu một ngày nhìn lại mình và hỏi
Ta có bao giờ oán hận cuộc đời không?
Có bao giờ em và thơ lúc ấy...
Ta chỉ phớt lờ giọt lệ nhỏ trên sông!

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2014 07:58:05 bởi wind.stt >
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Quay Về - 09.11.2014 23:15:07
0
Bài Thơ Một Phút 33
 
Sự im lặng sợ ta
Khi ta thích nó...
Xin chào gã xấu xa
Xin chào đêm lửa đỏ
Đốt lên những thứ khác đợi chờ...
Ta sợ chính ta...
Khi một lần 
bắt đầu yêu nỗi sợ!
 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Quay Về - 09.11.2014 23:26:47
0
Anh Sai Rồi
 
Nỗi đau của anh không tên
Nỗi buồn của em không nhìn thấy đáy
Những ngày này... hy vọng giết chết niềm vui vậy
Anh... đã sai rồi...
 
Chạy đuổi theo những hư tưởng xa xôi
Tương lai chấp chới bay anh như đứa trẻ ùa chộp lấy
Để bóng em phía sau gầy lau sậy
Anh... đã sai rồi...
 
Những dòng đêm chảy âm ỉ không lời
Anh bỏ quên phía bên mình mây mù giăng khoảng tối
Im lặng là anh hay là gió thổi
Em ở đâu rồi?
Mặc đêm chìm trong dải chơi vơi!

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Quay Về - 14.11.2014 07:25:30
0
Lịch Cũ
 
Buổi sáng rách từng trang
Tiếng chim chảy loang như màu trắng sữa
Đóa hoa ngoài hiên ngừng tỏa hương 
Giữ trong lòng nhiều ẩn chứa
Phía bên trong ngôi nhà
Phía trên chiếc bàn gương
Một thỏi son tan vỡ
Quyển sách của ngày
Viết tiếp trang buổi trưa
Ngày... Tháng... Năm...
Không đợi không chờ...
 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Quay Về - 18.11.2014 01:26:27
0
Thương Đời
 
Cái thế giới này ta đã thử nghiệm
Máu nhỏ long tong vai ngộ thiền
Anh em độc dược hòa nước mắt
Cảm thông là thứ chưa thấy phiền
 
Vết dao từ thằng em lo chén cơm
Ta thương do kỷ thân chẳng tường
Những lời dối trá đêm se thắt
Từ những vòng ôm so ánh gươm
 
Những vô luân đời xa bước qua
Người đâu hẹn ước ấm chung nhà
Tiễn tàu khuất bến đâu tường chuyến
Vô tận đường đi không thấy ga
 
Và những cô đơn giọt rưng rưng
Trời quang còn hẹn bão muôn trùng
Những cánh yêu thương tàn tới nhụy
Thổi đời tan tác giữa không trung
 
Ta chỉ thương đời ai của riêng
Anh em - tình nhỏ - nhớ nhung chìm
Thương những chấp mê đời rã cánh
Trên những trần ai mưa khóc đêm
 
Vòng xoáy vô tình đưa người đắm
Nghe rát sân si, uất tị hiềm!
Bốn phía quay đầu đầm nước mắt
Sụp quỳ đoạn kiếp hóa vô biên...

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Quay Về - 25.11.2014 00:14:25
0
Không Lựa Chọn
 
Ta đi đâu em ơi
Bầu trời trắng đen hai màu ký ức
Vô vị lăn đi từng câu chúc
Vướng víu miền tương lai
Chờ bàn tay người nắm tay níu lại
Ừ - vô tri mỗi cái nhếch cười
 
Buồn mà chi em ơi...
Trái tim mang căn bệnh nan y thầm thì chờ đợi
Đêm mờ đục đèn đường
Lãng quên giăng giăng nhòa lối
Người dưng gặp mặt 
xót xa bất cẩn bởi biết cười...
 
Hội ngộ mà chi em ơi
Hai miền đau chạm nhau
Lần đổ vỡ nào cũng chẳng ai ngờ tới!
Yêu tận cùng
Cuồng điên lòa mắt mặt trời!
Mà lối đi nào cũng góp nhặt mỗi xa xôi...
 
Nói
Cười
Ta trả không thinh
Yêu
Cuồng
Cất lại một bên cười hờ

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Quay Về - 25.11.2014 01:22:55
0
Chết Chưa Thơ

Chết mày chưa... hả thơ?
 
Đời vốn dĩ là trò hề trong bóng tối
Đôi kẻ đi qua nhòa lệ xếch xao cười
Đôi kẻ khóc vờ cuộc tan đánh đổi
Đôi kẻ lầm lì
Đôi kẻ tôi!
 
Mày không thấy đời dị hình và dị biệt
Kể làm chi thứ nhân nghĩa xa vời
Nhắc làm chi nỗi đau buồn - chết khiếp!
Thế thôi mà
không chỉ một cuộc chơi!
 
Mày cũng thế, mà... chính tao cũng thế
Cái giá oan khiên mày đâu gánh thay người
Và người nữa chẳng thể gánh dùm mày lệ
Mày chết rồi...
Thôi tao tạm chết trôi...
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Quay Về - 15.12.2014 16:06:12
0
Thật Lòng
 
Ta ghét viết thơ
Ghét nhìn đời trên chiếc xích đu
Chòng chành vô thưởng
Ghét chiếc lá
Tiếng chim
Câu hát ru lùa chiều bay vô hướng
Ghét mỗi buổi sáng
Giọt cà phê nặng hơn buổi sáng bình thường
Ghét những hẹn hò, đau hơn từ biệt
Ghét buổi tối tự thầm thì với những điều đáng ghét
Thật lòng
ta ghét ta hơn...
 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Quay Về - 16.12.2014 01:58:34
0
Mưa Đêm
 
Rồi tất cả rối cùng đêm
Hạnh phúc thở cùng thời gian rất ngắn
Thoi thóp từng ước mơ trầm lặng
Ta có một đợi chờ...
 
Em hỡi có bao giờ...
Nơi ta gặp nhau được kiếp đời ban phát
Lãng quên là một giấc hờn sâu
Ngủ đi nào nỗi đau
Hai người có chung điều để nhớ
Khóc... ?
Mưa đi nào...
 
Kẻ vùi đời mình trong cát
Dã tràng vân vê chuỗi hạt
Tụng niệm giấc mơ sao?
Ta đến bên nhau, muộn màng và đổi khác
Sớm hơn thì...
Có khác gì đâu...
 
Giết ta đi cuồng loạn
Bằng tiếng cười tươm máu ngực sâu
Xoay một vòng xem thịt da hữu hạn?
Hay kẻ vô ơn liệu... máu chảy khác màu?
 
Rồi ngày mai sẽ ra sao
Ta không biết!
Ta có đến được không
vòng tay bệ rạc?
Đôi môi chát?
Ta có chạm được nhau không?
Hỡi giấc mơ bay lạc
giữa trận mưa rào...?

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Quay Về - 17.12.2014 07:54:41
0
Rồi Khi Con Lớn
 
Rồi khi con lớn
Đi qua những phố của cha
Những ngói cong, lối cổ
Con dế ngáo ngơ
Hát khàn trang nhật ký
Rơi liệm một mùa
 
Có những điều con quên
Bởi vì cha đã nhớ!
 
Có những bình yên
Từ một miền xa xôi trầm mờ biến chuyển!
(Cha dành cho phút nguyện riêng mình!)
 
Có miền cát đổ triền đêm
Cha hy vọng 
ngày sau chẳng còn ai chạm đến!
Có giọt nước mắt đã bay
Cha hy vọng
không ai còn tìm kiếm!
(Lãng quên chưa hẳn đã yếu mềm!)
 
Con hãy đi trên phố lẫn màu son
Áo tinh sương chân giòn tiếng điệp
Chạm bình yên như bình yên từ tiền kiếp
Chạm vào tim giữ đất mẹ tay hiền!
 
Rồi khi con lớn
Chiếc xe đạp vòng quanh cũng lớn
Bầu trời xa hơn
Thời gian mắc thêm nhiều suy tưởng,
Phố vẫn đầm hương
vì con dành trọn một con đường!

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Quay Về - 20.12.2014 13:59:30
0
Khùng
 
Á đù... đời...
Một cái cười rớt trên đầu cỏ
Sương mảnh văng vào một xó
Bàn tay tao máu nhầy loang lỗ
Cười hi hi...
 
Ba đồng một cây bút chiến
Ba mông lê mãi một cánh đồng
Vả vào mồm hỏi gió mát không?
Ừ... mát!
 
Đi lòng vòng trong nhà xác
Không có bốn bức tường
Không có những đôi mắt mờ rêu rao
Tao còn sống còn mày đã chết
Ít ra từ trong sự ồn ào!
 
Vật vã trên tiếng chim non chiêm chíp
Cành cao gió lộng nước mắt gánh gồng
Giọt đổ giọt lăn giọt khảo người giọt chết
Cứ chảy hoài cho mỗi một lần từ biệt
Đáng kiếp - Tên khùng!
 
Hận đêm tàn ngắm mãi ánh trăng cong...

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Quay Về - 29.12.2014 03:13:15
0
Câu chuyện của một ngôi nhà
không có cửa sổ

Những chậu hoa nữa vỡ nữa lành
Chiếc xe đẩy chiều về lanh canh
Cánh tay giữ chặt nhau vì những điều bỏ lỡ
Đồng hành là con chim non chưa rời tổ
Tiếng hót trong xanh
Lắng vào tim đau như vết cứa...
 
Một buổi sáng chiếc xe đêm qua
Không ai nhìn thấy nữa
Vì bên trong ngôi nhà không cửa sổ
Chiếc xe ngoài kia ai trông giữ bao giờ!?
Trì hoãn chuyến du hành đến những giấc mơ
Phía bên trong ngôi nhà không có cửa sổ
Đóm nến chập chờn chảy mềm như vôi vữa...

Tiếng chim non đẩy chiếc xe
Va vào chậu hoa
Rung mưa nhỏ
Bỗng yên lành...

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Quay Về - 02.01.2015 01:37:55
0
Mù Mờ Cổ Tích
 
Ánh sáng ở một góc đường
Nhưng biết đâu chẳng là nơi ta phải rẽ
Mù sương thắp lên mùa tế lễ
Cánh phượng buồn ướp mãi một tàn phai
Có một nơi ta đánh mất chuyến đi dài...
 
Bình minh xưa chỉ còn mưa cào gió lộng
Thời gian ta chỉ phất phơ lùa cánh mỏng
Đi?
Về?
Chỉ vẫn một trần ai!
Có con chim non hơ hớt gọi sớm mai
Ta xoa đầu yêu thương... mà rưng mờ chân tóc

Chú cuội có dối lừa ai mà cô độc
Giữa cây đa trụi cành trơ gốc
Chẳng thể hồi sinh được quả tim từ đất
Chứ đừng kể đến hình hài
 
Chỉ có màn đêm kể về thời gian mù mờ cổ tích
Trong khi đã bỏ quên một phần sự thật
trong-tiếng-thở-dài

 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Quay Về - 08.01.2015 00:44:40
0
Lời Vô Nghĩa
 
Có một đêm bàn tay ta nắm tất cả ngọn đèn
Ném lên
Để một nơi nào 
biết đâu có người tưởng sao băng rồi cầu nguyện
hoặc tưởng tận thế mà gục đầu
đánh hồi chuông báo cuộc đời tắt liệm
buồn cười
từng hồi ức rửa sạch môi
bằng dòng máu chảy dài theo vực sâu già cỗi
chiếc lá xanh non nhuốm đầy bóng tối
hoa sáng vàng kim
như tất cả mọi điều ta đánh đổi
lúc ấy
một ngày
và phần đời còn lại để đổi thay
bằng sự lặng im... vẫn hiểu mình âm ỉ cháy
như những lời vô nghĩa 
của gã say
 
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Quay Về - 27.01.2015 01:03:15
0
Nếu
 
Nếu đứng giữa con đường không có ngã rẽ 
Tình yêu không đặt lên mình hy vọng kế 
Thì bao dung - có lẽ 
là một nét cười mờ
 
Nếu đứng giữa một nơi không có ngày xưa 
Người hoảng loạn giữa bầy lương tri lặng lẽ 
Ái Ố là vật trang hoàn cho gốc rễ 
của tan 
của hợp 
của đợi chờ
 
Nếu chối từ khởi đầu cho một cuộc bán mua 
Thì tình thân có mơ hồ cho gã Thạch Sanh mù chữ? 
Và câu chuyện có xoay quanh cuộc đời con chằng tinh chưa thoát phần cầm thú 
Khán giả ỉ ôi - kẻ lạ - thứ... lạc loài!
 
Buổi sáng ru hời trước Tổ Quốc nghỉ ngơi 
Phản biện cuộc đời giữa phận voi và cỏ 
Rắc lên chân những thứ van xin rồi từ bỏ...
Mà thôi... 
ngày mai phận lại khác lời!?
 
Nếu đứng giữa bạn bè của tôi 
Thì thổi tắt dùm thứ soi tiểu nhân và quân tử 
Chỉ giản đơn sự sống cần dung thứ 
Để vui 
Để giữ 
Để mù mờ
 
Nếu bây giờ - lúc ấy - ngày xưa 
Ba kẻ gặp nhau để không đặt lên mình chữ "nếu" 
Thì giả định ta đâu cần gì để hiểu 
Bởi thứ vĩ ngôn bên sự thật lại... lắm điều!

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2015 01:19:02 bởi wind.stt >
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

Thay đổi trang: < 123 | Trang 3 của 3 trang, bài viết từ 61 đến 83 trên tổng số 83 bài trong đề mục