Đọc TERMINAL, MIỄN PHÍ! của Minh Thùy
Minh Thùy 25.08.2014 14:52:48 (permalink)
 
Đọc TERMINAL, MIỄN PHÍ! của Minh Thùy
Nguyễn Hải Hà
 
Đã từ lâu tôi thầm muốn được đọc truyện ngắn hay truyện dài viết về cuộc sống của người Việt, nhất là về phụ nữ Việt ở hải ngoại. Tập truyện “Terminal, miễn phí!” đáp ứng đúng mức cơn thèm của tôi.
Với sự tinh tế của người phụ nữ, Minh Thùy miêu tả những hạnh phúc và thành công cũng như những đau khổ và thất bại trong cuộc đời của phụ nữ và con người trong nhiều tầng lớp của xã hội.
 
Cái hấp dẫn của tập truyện này là tác giả mang độc giả vào những hoàn cảnh xã hội rất lạ lẫm. Vì lạ nên gợi sự chú ý của độc giả ngoài ra, tác giả có cách kể truyện thu hút người đọc.
Độc giả thế nào cũng có lần xem những buổi diễn xiệc và ảo thuật bình dân, nhưng có mấy ai biết được cuộc sống và tâm tình của những người diễn viên trong gánh xiệc. Qua “Ảo Thuật Rắn” Minh Thùy giúp độc giả hình dung ra cuộc sống của những người diễn viên và khiến người đọc cảm động với mối tình thầm lặng của anh Lùn, ngậm ngùi với quá khứ của Ly Ly.
Chúng ta có vào phi trường đáp phi cơ đi nơi này nơi kia nhưng có mấy ai nghĩ đến chuyện dùng phi trường như một nhà ngủ miễn phí. Trong “Terminal, miễn phí!” độc giả sẽ nhìn thấy một xã hội nho nhỏ của những người không nhà. Họ cũng tạo nên vây cánh, có tôn ti trật tự ngầm, nâng đỡ hay chèn ép lẫn nhau để dành chỗ tốt.
 
Minh Thùy đưa độc giả từ khung cảnh lạ như phi trường, gánh xiệc, đến xóm nghèo, từ những mối liên hệ của nhân vật làm việc trong văn phòng đến làm việc trong nhà hàng, từ ăn chơi ở vũ trường đến lao động ở hải ngoại như Tiệp và Đông Đức. Một trong những nét đặc biệt và hấp dẫn trong truyện của Minh Thùy là các nhân vật bước ra trang giấy từ những tập thể, cộng đồng nho nhỏ trong một xã hội ngoại quốc rộng lớn và khá xa lạ với người đọc.
 
Có lẽ Minh Thùy tiếp xúc nhiều với cộng đồng Việt Nam hải ngoại, và tài quan sát nhạy bén nên nhà văn xây dựng được nhiều nhân vật đặc sắc. Mỗi nhân vật của Minh Thùy đều có giọng nói riêng của vùng miền, người đọc có thể nhìn thấy nhân vật như bằng xương bằng thịt trước mắt. Mỗi nhân vật một cá tính. Nữ nhân viên văn phòng lịch thiệp trang nhã nhưng đầy nghi ngờ như Quyên, hào hoa phong nhã nhưng dối trá sở khanh với cái tật liếm môi như rắn của Đỗ Khanh, luống tuổi béo phệ, cực kỳ sạch sẽ rất dị đoan mê tín như Marian, vai to thịt bắp như “Hôi nặng Hội”, choắt cheo kí cóp như Tí còi, già và học giả như Tư Râu, ca sĩ lỡ thời đi buôn lậu như Ngọc Karaoke, mỗi cá nhân một cá tính ôm một mảnh đời và một mảnh tình trong những cộng đồng đặc thù chất Việt.
 
Ai cũng nghĩ cuộc sống ở hải ngoại là thiên đàng, Minh Thùy cho thấy nhiều nhân vật nữ phải trải qua chín tầng địa ngục để đi đến cái được mệnh danh là thiên đàng. Nếu những năm gần cuối thập niên bảy mươi người vượt biển gặp nạn hải tặc thì ở thập niên chín mươi nhiều phụ nữ bị hiếp ở chặng đường vượt biên sang Tây Đức.
 
Nhân vật nữ của Minh Thùy có cá tính mạnh, biết đương đầu với cuộc đời dù khi yêu họ cũng có lúc yếu mềm ngu dại. Một điểm thú vị tôi nhận ra, yếu tố tác động đến diễn biến của cốt truyện cũng như phản ứng của nhân vật không phải vì chính trị mà vì kinh tế, nói nôm na, vì tiền. Petro bỏ Marian ra đi sau khi cuỗm tiền. Thoa ngoại tình với đại gia vì chồng ham tiền hám việc. Quảng còi giết đại gia sau khi khám phá ra hắn hứa cho mượn nhiều tiền chỉ vì muốn tạo có hội chim vợ của Quảng.
 
Xin mời độc giả đọc đoạn văn sau đây, một đoạn tiêu biểu về sức mạnh của đồng tiền áp đặt lên quyết định cuộc sống của một số người tị nạn ở hải ngoại. Đoạn này trích trong truyện Tha Hương trang 81:
“Xa gia đình, xa quê hương, trẻ người bồng bột, một số công nhân đi lao động Đông Âu sống buông thả, ỷ vào mấy thứ thuốc ngừa thai phát  không, sống ngủ với nhau thoải mái dù không có tình yêu, có khi chỉ là sự đổi chác để được giúp đỡ mua hàng, đóng thùng gửi về nhà. Đến khi biết dại thì đã muộn.”
 
hay là trong “Terminal, miễn phí” trang 171:
“Bà nuôi tôi ngày nào mà đòi tiền tôi, từ ngày bà bảo lãnh sang đây, tôi với Hải toàn chúi nhũi làm chui ở nhà hàng có được học hành gì, đứa làm bồi bàn, đứa làm tả chạp, tự lập mà sống, có ai chăm sóc. Người ta đi lao động xứ người, gửi tiền về nuôi con, còn bà đi Tiệp 6 năm, mấy lần gửi tiền về? Thế nên bên ngoại thì thù ghét, xem cháu như của nợ, cha đẻ thì từ con không nhìn, hai đứa tôi còn cha còn mẹ mà như mồ côi."
 
Tôi thích truyện “Em Hai Ơi” nhất vì qua truyện này Minh Thùy thể hiện rõ rệt sự chống đối định kiến đã và đang phong tỏa hạnh phúc của phụ nữ. Bà Hai, sau khi chồng chết mới bảy tuần đã bỏ nhà đến sống với ông Tư bị con cái phản đối quyết liệt. Dưới đây là trích đoạn của truyện “Em Hai ơi” trang 40. Độc giả sẽ nhìn thấy cái đau xót của người đàn bà suốt đời sống bên chồng mà không nhận được những cử chỉ yêu thương.
“Bộ quần áo này là thầy Tư sắm cho má đây. Má sống với cha con hơn 50 năm, một đời cực khổ không dám lên tiếng than, có khi dành dụm dư ra chút tiền mà chưa bao giờ ổng may cái áo dài nào cho má. Hồi theo ổng làm vợ, nhà nghèo quá, ổng chỉ mua cho má cái áo bà ba mới. Mấy chục năm sống bên nhau chưa bao giờ ổng kêu má bằng tiếng “em” cho dịu dàng, tình cảm như thầy Tư vậy. Cuộc đời của má với ông Tư đâu còn có bao lâu, mấy con ráng hiểu giùm cho má.”
 
Mười một truyện trong “Terminal, miễn phí!” là mười một chuyện tình. Có khi đó là chuyện tình của hai nhân vật chính như Lùn thầm lặng yêu Ly Ly (Ảo Thuật Rắn) hay Hãn người lợi dụng chỗ ở trong phi trường yêu Melody (Terminal, miễn phí). Đôi khi đó là mối tình của nhân vật phụ độc giả biết qua người kể chuyện (narrator) như chuyện tình của bà nội Lilia (Lilia của thành Rome).

Minh Thùy kể chuyện tình của người già (Em Hai ơi), người đồng tính (Tango Xanh) hay chuyện tình Việt Mỹ (Đường Xa Ướt Mưa). Mỗi chuyện tình mang một sắc thái riêng biệt, không phải truyện nào cũng đưa đến kết quả hạnh phúc, nhưng mỗi truyện có bối cảnh, hoàn cảnh xã hội, giai cấp khác nhau.
 
Với văn phong dí dỏm, thỉnh thoảng chêm những từ độc đáo như dân Xù dân Cộng, chefkok, duldung, schwul, và những cái tên ngoại quốc của nhân vật Minh Thùy tạo sự thú vị của quyển truyện.
Đây là tác phẩm thứ nhì của Minh Thùy sau quyển “Chat Room.” Minh Thùy càng viết bút lực càng sung mãn. Hy vọng Minh Thùy sẽ có thêm nhiều tác phẩm mới cho người đọc.
 
NGUYỄN HẢI HÀ
 
Khoe sách tặng Blog Chuyện Bâng Quơ của Bà Tám và Bạn Bè




 
Tôi được tặng quyển Terminal, Miễn Phí của tác giả Minh Thùy đã lâu. Hôm nay mới khoe.
Minh Thùy là bạn chung nhóm thời Trung học của ông Tám. Ông Tám không viết văn nhưng không hiểu duyên nghiệp thế nào mà thường quen với nhà văn. Đây là tập truyện thứ hai của MT. Tập trước là Chat Room tôi cũng đã đọc. Cả hai truyện đều tặng bạn là ông Tám và tôi đọc ké.
Thỉnh thoảng tôi tập viết một truyện ngắn. Viết xong thường không hài lòng vì đủ thứ nhưng chẳng lẽ lại chê mình công khai ở đây, tuy nhiên, vì viết mà không vừa ý nên biết viết truyện rất khó. Gom đủ thứ chất liệu đời sống chung quanh để gọt giũa thành một truyện ngắn đòi hỏi nhiều công sức và tài năng.
Tôi thấy truyện của Minh Thùy hay hơn truyện của tôi. Ở nước ngoài, MT ở Đức, mà viết và gom góp đủ thành một tập bao gồm mười một truyện là hay lắm, giỏi lắm, đòi hỏi nhiều hy sinh lắm. Hy sinh thì giờ, liên hệ với bạn bè và gia đình, đi chơi du ngoạn, và hy sinh kiếm tiền, để viết truyện thì phải là người yêu văn chương lắm. Thú thật tôi cũng yêu văn chương, nhưng không yêu đủ để hy sinh nhiều như thế.
Tôi thích truyện của Minh Thùy vì nhiều lý do: Chị viết về cuộc sống phụ nữ ở hải ngoại, truyện của chị thường gói ghém những bất mãn của người phụ nữ, có cái nhìn hơi bi quan về nam giới, những điều không thể nói thành lời, không thể than với ai. Sống ở hải ngoại sướng gần chết mà than cái gì. Chị viết về những cái gần chết đó, một cách dí dỏm. Truyện của chị thường có nét chống đối, phản kháng ngầm. Phản kháng một định kiến, cách đối xử, mong muốn được yêu thương, quyền lực của kẻ khác áp đặt lên mình, vân vân.
Chị thường viết về tình yêu nhưng ít khi viết về tình dục. Toàn truyện, tôi moi ra được mỗi một đoạn, “nhẹ nhàng” thôi, nhưng vì ít nên quí. Đoạn này được trích trong truyện ngắn “Đường Xa Ướt Mưa” trang 66.
“Nhưng khi làm tình với cô thì quả là tuyệt diệu. Cô không để Jimmy hôn môi, nhưng động tác của cô thật dịu dàng, hai bàn tay mát dịu, cô vuốt ve hắn từ vai xuống ngực, tận bên dưới, từ từ làm nóng người hắn, rướn người lên, bấu chặt lưng hắn khi hắn vào sâu trong cô. Làm tình với Thư cho Jimmy cảm giác khác hẳn với mấy câu kia, gợi Jimmy nhớ lúc còn bồ bịch với Linda, sau này khi Linda làm vợ hắn thì chuyện sex cứ như là thủ tục cho xong việc “làm lẹ đi, còn ngủ mà có sức ngày mai đi cày”, Linda nói. Hắn phát chán, thằng nhỏ của hắn chưa kịp dựng cờ đã xìu xuống ngay khi mới ôm Linda trong tay.”
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2014 01:22:46 bởi Minh Thùy >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9