Quá Trễ
Trễ 26.08.2014 17:12:14 (permalink)
QUÁ TRỄ
 “ Tình yêu là thứ rất lạ, nó xuất hiện ở mọi lứa tuổi và không hẹn trước. Tình yêu có thể làm cho con người ta sung sướng, tràn ngập trong hạnh phúc, cũng có giết chết một tâm hồn “.
CHƯƠNG 1: AI CŨNG CÓ
Hà Nội đang chuyển giao giữa hè và thu, cái nắng gay gắt bỏ đi, còn lại cái mát mẻ có phần hơi se lạnh của mùa thu:063:. Chiều nay cũng như bao chiều, đi làm về  trời đổ mưa, tôi lao mình về căn nhà trọ cũ kỹ rộng 15 mét vuông của tôi. Như bao thanh niên lên thành phố đi làm, cảm giác xa gia đình, xa người thân thật là cô đơn:th_36:. Dù có nhiều bạn nhưng cảm giác thiếu thốn vẫn không thể lấp đầy, và tôi luôn bị cái cảm giác đó đè nặng lên trái tim. Về nhà cơm nước xong, tôi lại lên mạng xem hôm nay có gì mới, đảo qua xem bạn bè nhắn nhủ gì không, vẫn như mọi ngày đó là cách tôi quên đi khái niệm thời gian. Lúc ít suy nghĩ tôi thấy thời gian trôi nhanh hơn, cảm thấy cuộc sống mình ngắn hơn, và cảm thấy thanh thản hơn. Một ngày như bao ngày, điện thoại tôi reo lên, không cần nhìn tôi cũng biết là ai gọi – Hùng là thằng bạn chí cốt với tôi từ thời còn học cấp 3, anh em đi đâu cũng có nhau, mặc dù rất thân, nhưng mà vẫn có một số chuyện tôi không thể chia sẻ. Có lẽ vì tính cách chúng tôi khác nhau, quan niệm sống cũng rất khác, đôi khi cũng tự hỏi, chúng tôi tại sao lại thân như thế; Đầu dây bên kia vang lên giọng nói :” Mày đâu rồi, đi uống nước đi, suốt ngày ngôi nhà không thấy chán à “. Tôi tặc lưỡi đồng ý, tại vì cũng chả có chuyện gì quan trọng .Bạn thân bao năm, tôi biết rõ về Hùng hơn là nó biết về tôi. Tôi là người ít nói, ít tâm sự, bề ngoài luôn vui vẻ, cười nhiều nhưng lúc buồn cách giải tỏa tốt nhất với tôi làm im lặng. Trong mắt Hùng, tôi là con người hiền lành, ít nói, ít đụng chạm, nói một cách đúng là ngoan. Còn Hùng là người va chạm nhiều, tiếp xúc nhiều loại người, không gì là không biết, ăn to nói lớn, chỉ một cái nhìn mà được Hùng coi là đểu lập tức có thể biến thành một cuộc cãi vã hay đánh nhau. Trong mắt người ta nó thế nào không quan trọng nhưng với tôi nó vẫn hiền, vẫn giúp bạn một cách nhiệt tình. Còn nhớ nhiều lần 4h sáng nó mới đi tiếp khách của công ty về mà 5 giờ tôi lại đi. Say bí tỉ nên tôi định không gọi nó dậy. Nhưng quay đi quay lại nó đã quần áo chỉnh tề, nhìn mặt nó tây tây tôi đến tội.
Hai chúng tôi ngồi quán cà phê, nói toàn chuyện trên trời dưới bể, nào chuyện công việc, chuyện yêu đương, chuyện tương lai.Nó và tôi nói rất nhiều, chợt nó nhắc tôi :” Sắp 20 tháng  8 rồi đấy, sinh nhật mày có rủ anh em làm 1 bữa không ”. Tôi chợt nhớ ra sắp sinh nhận mình rồi cơ đấy. Lại sắp đến ngày đấy rồi, ngày mà mình không quên được. Không phải vì sinh nhật mình mà vì ngày đó cũng là ngày người yêu đầu tiên đầu tiên đặt dấu ấn không thể phai nhòa trong tim tôi. Dấu ấn bằng một giọt nước mắt . Đau .

#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9