[PREVIEW] Đừng Vội Nói Lời Yêu (Tự Do Hành Tẩu)
snoogy 09.09.2014 18:11:43 (permalink)
ThueSach.vn - Đừng Vội Nói Lời Yêu (Tự Do Hành Tẩu): "Cô đi vào thang máy, rất nhanh xuống tầng dưới. Tô Lạc làm việc ở quỹ từ thiện Tâm Quang, chủ yếu phụ trách tổ chức quyên góp từ thiện. Để đảm bảo kinh phí hoạt động cho những dự án từ thiện, cô không chỉ một lần ăn cơm, uống rượu với những người quyên góp. Những đối tượng nhà giàu mới nổi đó, bỏ chút tiền gọi là “giắt răng” nhưng đưa ra vô số yêu sách, không chỉ đòi xã hội báo đáp, mà còn yêu cầu “nữ sắc” báo đáp. Là nhân viên nữ trẻ tuổi duy nhất của cơ quan, Tô Lạc thường phải đảm nhiệm công việc nặng nề là “bán sắc”, ăn cơm cùng khách.…"

Đừng Vội Nói Lời Yêu



Tô Lạc trừng mắt với anh ta, lửa giận bốc lên đầu.

"Cô lại nổi điên đấy à?” Bắt gặp bộ dạng này của cô, Tiêu Kiến Thành chau mày hỏi.

"Không dám.” Tô Lạc đáp.

"Tôi chỉ muốn cầu xin anh.”

"Nhưng đây không phải là thái độ cầu xin người khác.”

"Làm thế nào mới phải?” Tô Lạc hỏi.

"Lúc cầu xin tôi, phụ nữ thường cởi hết quần áo.” Ánh mắt Tiêu Kiến Thành lóe lên tia châm chọc.

Tim Tô Lạc đập thình thịch, cô cố gắng khống chế tâm trạng nhưng hơi thở vẫn trở nên dồn dập.

Tiêu Kiến Thành thấy vậy liền nói: "Dù cô xúc động nhưng nơi này không mấy thích hợp, hay chúng ta đổi chỗ khác đi!”

"Đồ vô liêm sỉ!” Chuyện này đã vượt quá giới hạn chịu đựng của Tô Lạc. Cô mắng anh ta rồi quay người bỏ đi.

"Này... Cô chẳng có thành ý gì cả!” Tiêu Kiến Thành đi theo Tô Lạc.

"Đồ lưu manh!” Tô Lạc đáp một câu.

"Tôi cho cô hai sự lựa chọn.” Tiêu Kiến Thành cất cao giọng. "Thứ nhất, ngày mai cô mang trả hết đồ cho tôi. Thứ hai, tối nay...

Sách Hay Cùng Thể Loại:
Tình Yêu Thứ Ba (Tự Do Hành Tẩu)



Trích Đoạn:

Buổi tối về nhà, tranh thủ lúc Tiểu Nguyệt đi tắm, tôi tìm số điện thoại của Lâm Khải Chính từ di động nó, sau đó trốn lên ban công, trực tiếp gọi vào số anh ta.

Sau hai tiếng chuông, giọng một người đàn ông vang lên: “Alô?”

“Phó tổng giám đốc Lâm, chào anh!” Tôi trả lời rất cung kính.

“Cô là ai?”

“Tôi là Trâu Vũ – chị gái của Trâu Nguyệt, tôi muốn gặp anh nói chút chuyện, xin hỏi hai ngày tới anh có thời gian không?”

Bên kia im lặng vài giây rồi mới trả lời: “Cô đợi chút, tôi không phải phó tổng giám đốc Lâm. Phó tổng lúc này không ở đây, tôi sẽ tìm giúp cô.”

Thể hiện nhầm đối tượng, tôi nghiến răng nghiến lợi chửi một câu.

Một lúc sau, điện thoại vang lên giọng nói trầm thấp khàn khàn: “Chào cô, tôi là Lâm Khải Chính.”

“Phó tổng giám đốc Lâm, tôi là Trâu Vũ – chị gái của Trâu Nguyệt, tôi muốn gặp anh nói vài việc liên quan tới em gái mình.” Tôi chẳng thèm khách khí nữa, trực tiếp đi vào vấn đề.

“Ngại quá, hiện tại tôi đang ở nơi khác.”

“Vậy khi nào anh trở về?”

“…Bốn giờ chiều thứ Tư tuần sau, tôi ở văn phòng.” Anh ta rất dứt khoát.

“Được, tới lúc đó gặp mặt.”

“Được, tạm biệt.” Anh ta khách khí trả lời.

Tôi gập điện thoại, thầm nghĩ, đây không phải là di động cá nhân của Lâm Khải Chính. Vậy thì những tin nhắn của Tiểu Nguyệt có tám, chín phần đã bị người khác thưởng thức, thật thảm. Trở vào phòng khách, thấy Tiểu Nguyệt soi gương trong phòng tắm, lòng tôi dâng lên nỗi xót xa, lẽ nào nó không biết điều đó? Đứa con gái ngốc nghếch này rốt cuộc đang làm cái gì? Tình yêu không được người ta trân trọng, đó chính là một trò cười nhục nhã.

Tôi bước tới đằng sau nó, vỗ vỗ vai con bé, dịu dàng: “Ngủ sớm đi.”

Tiểu Nguyệt quay đầu khó hiểu, sợ hãi bởi sự ân cần, niềm nở của tôi.


ThueSach.vn
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9