Cảm Ơn Mùa Thu
Lặng ngắm bầu trời trong xanh qua khung cửa sổ lênh loang nắng . Cảm được hơi mát của cơn gió tràn trề , mơn trớn , dịu làn da. Ngoài kia , những chiếc lá nhuộm vàng một góc sân . Trên cành , chồi non he hé . Cây cao su đầu ngõ chao nghiêng , thả từng chùm trái xuống chạm đất . Tiếng hạt cao su tách ra khỏi vỏ nghe lốp bốp, vui tai . Cũng chính là lúc tôi cảm nhận mùa thu có mặt đâu đây .
Tôi nghe lòng lâng lâng . Cái cảm giác khó tả , thân quen mà năm nào tôi cũng nếm trải chợt ùa về . Có lẽ thu là mùa lãng mạn nhất trong năm . Từ giã cái nắng hong hanh , chia tay với tiếng ve ra rả , cánh phượng rực cháy cành . Bỏ lại sau lưng những ngày hè ướp lệ , đỏng đảnh cơn mưa chiều . Không gian khoác chiếc áo voan vàng lá rũ . Tuyệt vời thay khoảnh khắc giao mùa : chầm chậm , lờ mờ như người con gái vừa tắm táp, trong lành mà rạng rỡ .
Thu gắn bó với tôi qua từng kỷ niệm . Nhẹ nhón đôi chân trần dạo chơi trong vườn , tôi cảm nhận được đất khẽ cựa mình chuyển đổi : âm ấm , nồng nồng . Ngồi dưới bóng cây râm mát , dạo khúc nhạc vu vơ , tưởng chừng từng nốt bay lên , hòa vào khoảng không bao la , xanh vời vợi , lẫn vào trong gió vi vu thật tuyệt . Tôi ngã mình trên thảm lá vàng khô . Nhắm mắt lại , lắng nghe từng chiếc lá trở mình , bỗng thấy lòng bình yên lạ ! Tạm quên mọi toan tính đời thường , tôi lặng đi , tận hưởng hương mùa thu lảng đãng . Này là hương Chanh thoang thoảng . Kia Ngọc lan sực nức mùi . Phong lan lúng liếng vươn cao , khoe sắc . Nhớ lại ngày nao ôm sách vở ra vườn ôn thi , mắc võng nằm tòng teng dưới gốc xoan , miệng nhẩm bài , chân di di mặt đất . Cái cảm giác bềnh bồng như đi trên mây đưa tôi vào giấc ngủ thiu thiu . Cho đến khi một giọt mưa thu đọng trên môi ngòn ngọt , mát rượi , tôi mới giật mình tỉnh giấc , nhìn quanh ,đỏ mặt , sợ có ai bắt gặp .
Ngày ba tôi ra đi vĩnh viễn lại đúng vào mùa thu ảm đạm . Cơn mưa phùn đã tiễn ba về cõi vô thường . Tôi đau đớn như bị cắt đi phần xương thịt của mình . Tôi đã từng tự nhủ lòng : Nếu có thể đánh đổi tuổi thọ của tôi để ba được sống thêm vài giây nữa tôi cũng cam lòng . Nhưng thu dường như không biết được điều đó , vô tình mang ba đi xa . Thu năm ấy đối với tôi dài hơn thế kỷ .
Thu nay lại về theo đúng quy luật của thiên nhiên giữa niềm vui và nỗi buồn đan xen . Tôi muốn nói thật nhiều với những người thân yêu của tôi niềm khát khao cháy bỏng , nỗi trăn trở , sự đa đoan . Nhưng hình như thu dịu dàng , quyến rũ đủ để lòng tôi mềm ra , sẵn sàng gác lại những băn khoăn về cuộc sống muôn màu , để tận hưởng tinh hoa của mùa thu mộng . Tôi thấy mình đáng sống hơn , yêu cuộc đời này hơn bao giờ hết . Và tôi thì thầm : cảm ơn mùa thu .
PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2014 03:44:31 bởi PEARL >