Anh đã biết thế nào là xa vắng
Trời không mưa nhưng vang dội tiếng mưa
Ly cà phê thêm đường sao vẫn đắng
Đêm qua rồi mà cứ nghỉ như chưa
Anh bỗng thấy đường về xa hun hút
Giữa trưa hè nghe lạnh cả không gian
Khúc nhạc buồn cho sâu lắng miên man
Niềm vô vọng chỉ tìm về dĩ vãng
Anh nhớ quá khung trời riêng hai đứa
Ghế đá công viên, ngỏ vắng mưa bay
Góc phố, sân trường, quán cóc ban trưa
Tà áo trắng phất phơ hương hoa dại
Anh mơ ước không phải là hiện tại
Để chúng mình vẫn được tay trong tay
Dù thời gian năm tháng có đổi thay
Hình bóng ấy luôn trong anh mãi mãi