Ngày xưa cầm bút viết thơ Đường
Bây giờ vẫy mực vẽ trời thương
Ngẫn mặt ngó lên trời đã xế
Cúi đầu nhìn xuống mộng còn vương
Chân bước kéo nhanh hồn cô quạnh
Tay chùng vuốt nhẹ bóng chiều sương
Bảy chử tám câu hình như mất
Một lời hai ý dạ chẳng lường
Thôi thì sách mực trao người đó
Ngạo nghễ cầm thi phá luật Đường...
Fly 1 tome
H OẠ VẬN
Ngạo nghễ thích Ðường Thi
(họa vận bài Ngạo nghễ phá Ðường Thi)
Từ xưa lắm kẻ phá thơ Ðường
Người thích đâu màng chuyện ghét thương
Ai ghét mình thương thì cứ đến
Ai thương mình ghét chớ buồn vương
Ðường thi man mác ghi vần điệu
Ðối ngẫu tinh tường lộng gió sương
Thơ mới thơ đường yêu với chẳng
Ðâu hơn đâu kém khó đo lường !
LCR
Chào fly1tome, big love to you !
[
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2005 17:46:58 bởi Tran Manh hung >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng