Vu Lan Nhớ Mẹ (Thanh Mai)
Vu Lan nhớ Mẹ.
Thanh Mai
Người còn mẹ nhưng con thì đã mất Ba mươi năm chỉ gặp được trong mơ Mẹ yêu ơi con hối hận vô bờ Ngày mẹ sống đã không tròn hiếu đạo....!!! Mẹ của con suốt cả đời tần tảo Lo gia đình từ lúc tuổi còn thơ Kiếp hồng nhan gian truân mãi không ngờ Chồng chinh chiến phương xa còn tình bạc Nuốt lệ cho gia đình không tan nát Ngậm đắng cay cho con khỏi tan bầy Mẹ hao gầy chẳng than thở buông tay Bầy con nhỏ vô tư nào hay biết Rồi nước mất, nhà tan, người ly biệt Chồng vào tù mẹ xoay xở thăm nuôi Của phù du lần lượt đến chợ trời Đổi manh áo, miếng cơm qua ngày tháng. Đám con mẹ tương lai không tươi sáng Lý lịch đen cơ cực giữa giòng đời Đứa xích lô, đứa lăn lóc chợ trời, Đứa dằm nước để mò cua bắt ốc Rồi cha về với thân tàn teo tóp, Tiếng ra tù nhưng vẫn mất tự do Thương chồng con mẹ cắt ruột tìm lo Đường vượt biển tìm tự do thật sự. Chúng con đi không chút gì do dự Không lắng lo mẹ đơn chiếc một mình, Không biết là mẹ đã phải hy sinh Dấu trọng bệnh tiễn chồng con biệt xứ. Mẹ một mình chiến đấu cơn bịnh dữ Mặc ung thư hành hạ tấm thân còm. Chờ chồng con đến bến đổ an toàn Vào bệnh viện mẹ thí thân lây lất Mẹ mổ xong không người thân chăm sóc Không có con bên cạnh để đỡ đần. Lại không tiền để bồi bổ tấm thân, Không thuốc tốt để bớt cơn đau đớn. Công sinh thành nuôi đàn con khôn lớn, Nhưng buồn thay đều là lũ vô tình Chỉ lo thân ích kỷ biết cho mình, Cùng đành đoạn bỏ mẹ già đơn chiếc. Cứ nghĩ đến lòng con như muối xát Mẹ một mình không chống nổi buông tay. Tận phương xa con cái chẳng ai hay Để được nghe lời mẹ hiền trăn trối Lòng mẹ hiền không thứ gì sánh nổi Mất mẹ như trời mất hết mây xanh, Như biển đêm toàn sóng dữ vây quanh Con lạc lỏng, bơ vơ, và yếu đuối. Con thèm lắm được nghe lời mẹ nói, Nghe mẹ ru bằng tiếng hát lời thơ Và được nghe mẹ kể chuyện đời xưa Có Công Chúa, có bà Tiên, chú Cuội Con còn nhớ dáng mẹ ngồi cặm cụi Trong đêm thâu đan từng mũi chỉ len Từng đứa con từng chiếc áo kết nên Bởi tình mẹ bao la và ấm áp. Mẹ của con diệu hiền nhưng cứng cáp.
Dù gặp nhiều nghịch cảnh vẫn lạc quan Lúm đồng tiền duyên dáng giọng giòn tan Nụ cười ấy thật tươi con vẫn nhớ. Nhiều đêm hè mẹ cùng con hóng gió, Ngắm biển đêm, ngắm thành-phố-chân-trời Hình ảnh kia thật rực rỡ, rạng ngời Như thành phố phương Tây xa vời vợi. Rồi mẹ ước mong gia đình được tới Phương trời kia có cuộc sống tự do Sống bình an và có được ấm no. Có điều kiện giúp bà con cô bác Mẹ còn ước được đi nhiều nước khác, Cùng chồng con du lịch bốn phương trời. Được cùng nhau san sẻ đến cuối đời Và được sống đến khi nhìn thấy cháu! Nhưng ơn mẹ chúng con chưa đền báo Mộng chưa thành mẹ đã bỏ con đi
Vẫn biết đời người sinh ký tử quy Nhưng vẫn ức vì mẹ hiền vắng số.
Ngày Vu lan người cài bông hồng đỏ
Cười thật tươi bên cạnh mẹ của mình. Con ngậm ngùi cài hồng trắng mong manh
Sao nhớ quá những ngày xưa còn Mẹ. Thanh Mai - MN 2014
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.10.2014 21:19:05 bởi Thi sĩ Ba trợn >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: