Giới hạn
Khi ta biết đón nhận niềm vui như lẽ thông thường
Thì đó là giới hạn của hạnh phúc
Khi ta biết chấp nhận điều không tưởng bằng nụ cười túc trực
Thì đó là sự cùng cực của nỗi đau
Cứa ngàn vết dao lên đôi tay đang rỉ máu
Cũng không bằng sự lặng lẽ của một vết sẹo chẳng thể mất đi
Họ nhìn ta thầm thì
Ta như tưởng họ nói đến một ai khác
Ta tưởng rằng đã chạm ngưỡng được thời gian sau vô vàn mất mát
Đã đốt cháy hết tuổi trẻ rồi lù khù như người sống cả trăm năm
Gã khùng điên ngân nga bài hát cũ bằng thứ giai điệu chẳng nhanh chậm
Lua khua điều thuốc còn lập lòe đốm đen đỏ
Đến khi cháy hết rồi
Thì cũng chỉ là đến giới hạn của nó thôi.
28/4/15