Trang thơ Tú_Yên (P2)
.
* Bài thơ nầy Tôi viết thay một Bé gái (3 tuổi) – đã bị gán cho một từ ngữ “không đẹp” ngay trên trang FB của mẹ Bé.
Dù Bé gái còn quá nhỏ (chưa biết gì) – thì đó vẫn là một sự “xúc phạm” – một sự “bạo hành trẻ em” (bằng lời nói).
Tôi cũng muốn nói rằng: Đừng bao giờ làm tổn thương người khác – nhất là “trẻ con”.
Đó là một “tội ác” không thể tha thứ!!
Tôi hy vọng có một lời “xin lỗi Bé gái” – chân thành và công khai ngay tại nơi xuất phát…
Đó là cách tốt nhất để “người nói” có thể nhận được sự “xí xoá” của Cộng đồng Mạng.
Và mai nầy…10 năm hay 20 năm nữa – nếu tình cờ Bé gái nhìn thấy sự việc – sẽ “bớt bị tổn thương” hơn.
LỜI CỦA BÉ… (Viết thay…) Người lớn ơi! Xin Bà nói lựa lời Con bé lắm – không làm gì có lỗi “Thương” hay “ghét” – cũng chỉ là “sáng”, “tối” “Thật” hay “chơi” – “Chơi” hay “thật” …khó lường. Đường Con đi – chỉ mỗi một con đường Đầy ánh sáng và những điều tốt đẹp Lời Con nói – luôn là lời ghi chép Từ “Hiền Nhân” lưu giữ tự ngàn xưa. Người lớn ơi! Dù nói “thật” hay “đùa” Thì lời ấy cũng “rất là xấu xí” Sao cứ nói “lời kỳ – kỳ đến vậy” Con không vui – không vui bụng chút nào! … Nếu một ngày…có gặp – Con không chào Thì chớ trách tại sao Con làm thế Cũng đừng nói là “bé thơ” vô lễ “Tại vì Bà – đã rất tổn thương Con”. … Người lớn ơi! Bao lời tốt vẫn còn Còn nhiều lắm – sao Bà quên đi mất? Lời Cổ Nhân vẫn luôn là rất thật Nói “lời cay” – “khẩu nghiệp” chất đầy người. … Con vẫn đi – đường đầy nắng vàng tươi Con vẫn nói… Vẫn cười… Và vẫn hát… Đường Con đi “Bồ Đề” che bóng mát Cuộc đời Con – mãi mãi sẽ bình yên. Tú_Yên (15-08-2024)
.
Mưa…
Mưa rơi…tí tách – mưa rơi…
Trong veo từng giọt giữa trời bao la
Mưa rơi trước mái hiên nhà
Cho cây xanh lá
Cho hoa tươi màu.
…
Mưa – rơi..rơi…
Mưa lao xao
Mưa ơi!
Mưa ở nơi nào về đây?
Tú_Yên
(01-06-2024)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2024 16:39:35 bởi Tú_Yên >
.
Tìm…
Ta về tìm lại chốn Thi Viên
Gửi chút niềm riêng – riêng…rất riêng
Những người năm cũ giờ đâu mất
Quang cảnh tiêu sơ – bến vắng thuyền!
Ta về tìm lại bạn tâm giao
Hỡi kẻ tri âm ở chốn nào?
Mười năm mới đó mà nhanh quá
Xa đến mịt mờ.
Xa thế sao?!
Tú_Yên
(29-06-2024)
.
Một chút thơ
Tôi viết cho Người – một chút thơ
Chút chờ
Chút đợi
…rất vu vơ
Bạn xưa nay đã về đâu nhỉ?
Khi bóng thời gian luống hững hờ!
Tôi hỏi…
Sao Người chẳng nói năng
Có gì trăn trở?
Có băn khoăn?
Trang thơ vắng lạnh
Đời hiu hắt
Sẽ được gì đây – lúc muộn mằn?!
Tôi viết
Nhưng mà biết viết chi
Đã qua lâu lắm thuở xuân thì
Giờ còn đâu nữa niềm mơ ước
Mơ ước ngày xưa – chẳng được gì!
…
Nhớ hãy bình yên
Nhớ đó nghe
Nhớ trời nắng rát – nón nghiêng che
Nhớ luôn ấm áp mùa Đông lạnh
Nhớ mãi an vui – để trở về…
…
Về đây viết tiếp vần thơ cũ
Gửi hết tâm tư của một thời
Bởi lẽ…
Chỉ là trong thoáng chốc
Năm tháng vô tình sẽ vút khơi!
Tú_Yên
(03-04-2024)
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2024 00:25:30 bởi Ct.Ly >
.
Thơ_Nhạc Lời thơ Tiếng nhạc …ngân nga Chỉ như là một chút quà tặng nhau Tặng hoa tươi thắm sắc màu Tặng Người – năm tháng dạt dào niềm vui. Tú_Yên
(07-06-2024)
.
Sắc tím Lục Bình
Theo dòng nước – Lục Bình trôi lặng lẽ
Gợi nhớ về thời thơ trẻ xưa xa
Mưa…mưa…
Nắng…nắng…
…giao hoà
Miên man sắc tím – màu hoa Lục Bình.
Tú_Yên
(25-05-2024)
.
Gió…
Vi vu…
Gió hát lưng trời
Nghe như âm vọng những lời nhạc ru
Xạc xào…
Tiếng lá mùa Thu
Lá mùa Thu gọi…vi vu – gió về.
Tú_Yên
(15-06-2024)
.
Hư không.
Nghĩ gì viết đó
Gửi gió cuốn đi
Chẳng để lại gì
Cho lòng trống trải.
Ngày xưa xa ngái
Thả trôi theo sông
Sông về biển lớn
Ta về hư không.
Tú_Yên
(28-06-2024)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.10.2024 15:10:03 bởi Tú_Yên >
.
Nghĩ…
Nghĩ về mình một chút
Cho tâm trạng nhẹ nhàng
Đừng vì những lời than
Mà để lòng vướng víu.
Đâu dễ gì thấu hiểu
Mọi ngóc ngách của đời
Biết ai người chân thật
Giữa bao lời đãi bôi!?
…
Nghĩ về mình một chút
Đừng lo chuyện cõi người
Đời chỉ là tam bợ
Như lá vàng đang rơi.
Tú_Yên
(15-02-2024)
.
Buông
Buông tay tất cả chuyện đời
Để lòng trở lại như thời bé thơ
Không cần suy nghĩ, mộng mơ
Cũng không trông ngóng, đợi chờ điều chi.
…
Buông tay…
Chẳng giữ lại gì
Trăm năm là một chuyến đi – vô thường.
Tú_Yên
(20-02-2024)
.
Cứ là… Cứ là ngọn gió mong manh Bay đi giữa khoảng trời xanh – vô tình Cứ như cái cụm Lục Bình Trôi…trôi… Và cứ chùng chình …trôi…trôi Cứ là…mình – một mình thôi Vẫn luôn đứng vững giữa đời rối ren Không màng thế sự đua chen Cũng không so sánh sang hèn với ai … Cứ là… Ngọn gió bay…bay… Thong dong đi giữa những ngày…tháng…năm… Tú_Yên (05-03-2024)
.
Lỡ…(1) Vì ta lỡ gặp nhau Nên niềm đau sống lại Mười năm – xa…xa mãi Có là gì mai sau? Ta lỡ gặp chi nhau Khi không màu kỷ niệm Cũng chẳng gì lưu luyến Giữa dòng đời rong rêu. … Đã không phải là yêu Cũng chẳng là tình bạn Tất cả – là một thoáng Một thoáng… Tình – vu vơ. Tú_Yên (17-05-2024)
.
Lỡ…(2)
Nếu mà lỡ nắm tay nhau
Thì thôi hãy cứ quên mau cho rồi
Chỉ là bởi…lỡ – mà thôi
Cũng không thể khiến xa xôi thành gần.
Lỡ mà…
Nên chớ bâng khuâng
Tình như gió cuốn bụi trần bay xa
Thời gian rồi cũng phai nhoà
Chẳng duyên – không nợ
Lỡ mà…
..đành thôi!
Tú_Yên
(17-05-2024)
.
Lỡ…(3) Ta trót lỡ gặp nhau Làm thuở nào sống dậy Mười năm – nhanh biết mấy Mới đó thành xưa, sau…! Ta lỡ gặp chi nhau? Khi không sao quay lại Mười năm – qua…qua mãi Có còn gì nữa đâu! … Tất cả… thành xưa, sau Chẳng thể nào tiếc nuối Lần đầu – là lần cuối Gặp – để rồi chia xa! Tú_Yên (18-05-2024)
.
Xin… Mai sau xin hoá kiếp làm mây Cứ vẩn vơ bay suốt tháng ngày Không thèm suy nghĩ điều chi cả Hữu ảnh_vô tình …như cỏ, cây! Tú_Yên (20-05-2024)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: