Trang thơ Tú_Yên (P2)
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 23 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 344 bài trong đề mục
tranthaptinh 08.03.2015 17:58:54 (permalink)
0
Tú_Yên


 
 
Nhắn Trời

Ông Táo à !
Bà Táo ơi !
Đầu Xuân mây xám đánh rơi nỗi buồn
Hợt hời như giọt sương buông
Mà sao mưa mắt cứ tuôn dầm dề ?
 
Sầu nghiêng, hoa cỏ ủ ê 
Vấn vương lắm chuyện não nề, đa đoan
Chắc là kiếp số gian nan
Hay chăng bởi đã trót mang tội tình…?!
 
Thân đắm chìm – chốn điêu linh
Tiền căn có phải tại mình ác tâm ?
Cho nên lắm nỗi thăng trầm
Đời như cơn trốt…vạn phần nhiêu khê.
 
Táo ơi !
Tiên cảnh quay về
Nhắn Trời: “Xin giũ bụi mê hồng trần
Xa rời nẻo tạm – gian truân
Hóa thành tro bụi
Tham_sân biệt từ.”
 
Tú_Yên
(12-02-2015/24 tháng chạp Giáp Ngọ)
 


 
Trời rằng bà Táo có đôi ...
bả cần hai ổng ... thổi trôi nỗi buồn ...
nhắn Trời thì phải nhắn luôn ...
nhắn một ông Táo ... bả buồn lẻ đôi ?!
 
Tú Yên vui lên ... viết thơ nhiều bớt buồn hén ...
#31
    Tú_Yên 09.03.2015 15:04:33 (permalink)
    0
     
     
    Chị ơi !

    Tháng năm rồi sẽ mệt nhoài
    Em giờ rơi giữa lạc loài cô liêu
    Nhớ hoài dáng chị nghiêng xiêu
    Sớm mai lại cứ lắm điều bâng quơ.
     
    Chị đi – bỏ những vần thơ
    Trên trang giấy đã xác xơ úa màu
    Xuân về – mà nắng xanh xao
    Chị giờ ở tận nơi nào ?
    Chị ơi !
     
    Tú_Yên
    (13-02-2015/25 giáp Tết Ất Mùi)
    #32
      Tú_Yên 09.03.2015 15:10:05 (permalink)
      0
       
       
      In ít mà thôi !
      (49 ngày của chị)
       
      Bốn mươi chín ngày lặng lẽ lại trôi qua
      Có lắm mưa sa trong cõi lòng trống trải
      Chị đã ra đi mà sao em nhớ mãi
      Một chút thâm tình…chiu chắt…
      – đoạn đành rơi.
       
      Mai, mốt - Tết rồi
      Mà buồn lắm chị ơi
      Ngó áng mây trôi nghe thời gian quay quắt
      Cứ muốn mình vui.
      Lòng lại nhiều quặn thắt
      Trơ trọi bên đời - ai thấu hiểu niềm riêng.
       
      Mỗi sớm mai về nhớ dáng chị xiêu nghiêng
      Có lúc huyên thiên
      Lúc trầm tư mỏi mệt
      Cái kiếp con người
      – Là vô thường
      – Là sống
      …chết
      Vẫn biết vậy mà
      Sao buồn cứ miên man !
       
      Tết sắp đến rồi
      Thêm Xuân nữa lại sang
      Trời đất hoang mang như màu khăn tang loang lổ
      Thì chị bây giờ đã yên nơi, yên chổ
      Chỉ mỗi em là…trống vắng - lắm sầu tư.
       
      Mãi tự nhủ lòng “Khắc khoải đến thế ư ?
      Cũng chẳng làm chi
      Ích gì - điều áo não
      Cái chuyện tử_sinh
      – như bình thường
      – như cỏ cây thay áo
      Lá mướt xanh rồi lại đến lúc lá vàng rơi."
       
      Mai, mốt - Tết rồi
      Mà buồn lắm - chị ơi !
      Mong cánh hoa trôi…
      Trôi về nơi vĩnh cửu.
       
      In ít mà thôi !
      Đừng buồn đau héo rũ
      Tô điểm cho mình…một chút - ánh Xuân tươi.
       
      Tú_Yên
      (16-02-2015/28 giáp Tết Ất Mùi)
       
      #33
        Tú_Yên 12.03.2015 16:23:50 (permalink)
        0
         


         
        Lỗi hẹn

        Em lỗi hẹn 
        Nên mưa buồn – khép nép
        Có một người cứ mãi chép vần thơ
        Gửi về ai từng ấy những ước mơ
        Mơ không trọn
        Đời u hoài như thể…
         
        Em không đến
        Đất trời dường rơi lệ
        Dòng thời gian khóc kể một lần quên
        Cứ giá mà…
        Ngày ấy bớt chông chênh
        Thì duyên nợ…chắc vững bền ? 
        Có lẽ.
         
        Thôi đừng mộng
        Khi đời hai lối rẽ
        Đêm an lành…người nhé – giấc bình yên
        Lối mòn xưa
        Kỷ niệm cũ
        - ven nguyên
        Tình sẽ đẹp
        Khi lời nguyền in dấu…
         
        Tú_Yên
        (05-03-2015)
         

        R
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2015 03:07:19 bởi Ct.Ly >
        #34
          Tú_Yên 30.03.2015 10:50:34 (permalink)
          0
           
           
          Hay cũng chỉ là…
           
          Nắng bên nầy là nắng của người ta
          Chắc vì vậy mà hóa ra lạc lõng ?
          Lòng khắc khoải nhớ vùng quê từng sống
          Có bụi tre già
          Bờ đê rộng
          Cánh Cò xưa.
           
          “Mưa bên nầy thì vẫn cứ là mưa”
          Nhưng chẳng đong đưa bông Bí vàng rực rỡ
          Lục Bình dưới ao
          Trên bờ – hoa Mắc Cở
          Chân guốc thập thò
          Và…tóc gió vờn bay.
           
          Thì vẫn vậy mà
          Dẫu ngày tháng có phôi phai
          Đất quê Mẹ luôn còn hoài trong trí
          Nỗi nhớ mênh mông
          Tấc lòng trộm nghĩ
          Luôn tự hỏi mình
          Chân_Thiện_Mỹ – là đâu ?
           
          Cái nắng bên nầy
          Chẳng được bao lâu
          Chưa đủ ấm khi tuyết tô màu lạnh giá
          Không về nơi xưa
          Vì ngại đường xa quá ?
          Hay cũng chỉ là…
          Quen ?
          Lạ ?
          Nhớ và quên ?
           
          Tú_Yên
          (07-03-2015)

          R
           
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2015 03:07:56 bởi Ct.Ly >
          #35
            Tú_Yên 30.03.2015 10:54:37 (permalink)
            0
             
             
            Phải chăng ?
             
            Phải chăng ?
            Hạnh phúc đến rồi ?
            Như sông đời mãi xuôi trôi nhẹ nhàng
            Trời trong xanh
            Nắng rất vàng
            Muôn hoa khoe sắc điệu đàng tỏa hương.
             
            Phải chăng ?
            Mùa đã vấn vương 
            Chồi non
            Lộc biếc
            Mộng thường reo ca.
             
            Đàn ai dạo khúc giao hòa
            Tình tang mấy tiếng thật thà gửi nhau ?
            Biết rằng…
            Trời rộng
            Biển sâu
            Vẫn mong mơ ước vẹn màu sắc son.
             
            Phải chăng trái đất luôn tròn
            Để cho mộng đẹp mãi còn lung linh
            Trăng kia…lơ lửng – nghiêng mình
            Như trao nhân thế giấc lành ngày Xuân.
             
            Tú_Yên
            (11-03-2015)
             
            #36
              Tú_Yên 04.04.2015 16:19:18 (permalink)
              0
               


               
              Dẫu đứng bên lề
               
              Dẫu đứng bên lề
              Cuộc sống vẫn bon chen
              Biết ai lạ_quen ?
              …giữa rừng người hối hả
              Phải đi về đâu khi đường đời vạn ngả
              Tâm sự riêng mình
              Xa quá – những niềm mơ.
               
              Khi đứng bên lề
              Mới cảm nhận hết bơ vơ
              Lắm nỗi ngu ngơ khi đợi chờ hoang tưởng
              Cứ nghĩ xa xôi
              Ta
              Người
              …mỗi hướng
              Điểm hẹn nơi nào 
              Đâu bến đỗ dừng chân ?
               
              Quanh quẩn riêng mình
              Lòng vẫn mãi bâng khuâng
              Nầy áng phù vân
              Kia dòng trôi nghiệt ngã
              Ta đứng bên lề nhìn người quen_kẻ lạ
              Thấy những thân tình lại như lá vàng rơi.
               
              Thôi chẳng mong gì ngăn được sóng xa khơi
              Mặc gió mây trôi
              Mặc đời đưa đẩy
              Mưa đến sớm
              Từng hạt buồn vung vẫy
              Chẳng biết đến nơi nào để không thấy cô liêu ?!
               
              Dẫu đứng bên lề
              Đời – vẫn cứ nghiêng xiêu.
               
              Tú_Yên
              (17-03-2015)
               r
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2015 16:16:02 bởi Huyền Băng >
              #37
                Tú_Yên 04.04.2015 16:24:52 (permalink)
                0
                 
                 
                 
                Chị đi
                 
                Chị đi.
                Chị đã đi rồi
                Để không còn phải mệt nhoài gió sương
                Nhân gian lắm nỗi đoạn trường
                Có chăng tài_ mệnh 
                …đôi đường lá lay.

                Ước mơ theo gió vèo bay
                Trăm năm cũng chỉ…tháng…ngày – buồn tênh
                Làm gì để có thể quên ?
                Chị đi bỏ bến thơ bên vũng sầu.

                Sương sa lại ngỡ mùa Ngâu
                Giọt rơi…
                Rơi mãi…
                Niềm đau ngập lòng
                Nỗi sầu vời vợi theo sông
                Cứ ròng
                …lại lớn
                Thu
                Đông…
                Xoay dần.
                Cớ gì cứ thấy bâng khuâng ?
                Chị đi.
                Thơ rụng đầy sân
                Ơi buồn !
                 
                Tú_Yên
                (29-03-2015)
                 
                #38
                  Tú_Yên 09.04.2015 11:16:18 (permalink)
                  0
                   
                   
                   
                  Một trăm ngày

                  Mới thôi

                  Đã một trăm ngày
                  Tháng năm dường cũng chẳng dài là bao
                  Gió lùa cành Sậy lao xao
                  Cái ao xưa đã thay màu tiêu sơ.
                   
                  Chị ơi !
                  Thơ vẫn là thơ
                  Mà sao con chữ lại ngơ ngẩn buồn ?
                  Từ khi…
                  Diều đứt.
                  Dây buông.
                  Thì sông cứ nhớ cội nguồn thuở xưa.
                   
                  Thời gian
                  Là nắng
                  Là mưa
                  Là đêm đến sáng
                  Là trưa với chiều
                  Thế mà ngọn nến hắt hiu
                  Làm cho di ảnh đượm nhiều xanh xao.

                  Chị ơi !
                  Ngày vẫn qua mau
                  Và em
                  Mãi ngóng…vì Sao - lạc đường.

                  Tú_Yên
                  (08-04-2015/100 ngày của Chị)
                   
                  #39
                    Tú_Yên 17.04.2015 09:29:40 (permalink)
                    0
                     
                     
                    Thiếu

                    Ngẫm rằng Ta thiếu rất nhiều
                    Thiếu trời cao những cánh Diều vi vu
                    Thiếu đêm một ánh trăng Thu
                    Thiếu đời người những lời ru ngọt ngào
                     
                    Thiếu cây tiếng lá xạc xào
                    Thiếu con nước vỗ…rì rào bờ xa
                    Thiếu mình một giấc mơ hoa
                    Thiếu vầng mây ở ngàn xa – sắc màu
                     
                    Thiếu tình nhân một lời chào
                    Thiếu luôn cả giọt mưa rào – niềm vui
                     
                    Có chăng – dư nỗi ngậm ngùi 
                    Thiếu riêng ta những ngọt bùi – hiếm hoi
                    Cả đời thiếu mãi đấy thôi
                    Ngẫm ra ta nợ bờ môi – tiếng cười.
                     
                    Tú_Yên
                    (18-01-2010)
                     r
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2015 16:14:09 bởi Huyền Băng >
                    #40
                      Tú_Yên 26.04.2015 16:01:34 (permalink)
                      0
                       
                       
                       
                      #41
                        Tú_Yên 30.04.2015 11:31:38 (permalink)
                        0
                         
                         
                         
                        #42
                          Tú_Yên 03.05.2015 16:37:30 (permalink)
                          0
                           
                           
                          #43
                            Tú_Yên 03.05.2015 16:53:05 (permalink)
                            0
                             
                             
                             
                            Đừng bỏ trang thơ

                            Trời thì cao
                            Đất gần chổ ta nằm
                            Anh có biết ?
                            Âm thầm em vẫn nhớ
                            Đã có lúc bên nhau rồi lại ngỡ...
                            Mịt mù xa như lẫn khuất phương nào

                            Đất rất gần
                            Trời !
                            Lại quá là cao
                            Cũng muốn níu một lần vầng trăng sáng
                            Soi rọi hồn ta để tự tìm một thoáng...
                            Chút muộn mằn đánh rớt chẳng về qua.

                            Đất thì gần
                            Trời thì lại quá xa
                            Đến một lúc ta chẳng là Ta nữa 
                            Vòng sinh_tử ?
                            Không thể nào chọn lựa
                            Nhưng hãy tin
                            Một thời quên
                            Một thời nhớ
                            Vẫn chờ.

                            Đừng bao giờ rời bỏ những trang thơ.

                            Tú_Yên

                            r(23-02-2010)
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2015 16:14:53 bởi Huyền Băng >
                            #44
                              Tú_Yên 05.05.2015 10:28:10 (permalink)
                              0
                               
                               
                               
                              Một thoáng Phù Vân

                              Ta bước đi giữa đường trần vội vã
                              Nghe sỏi đá trở mình rên rỉ dưới bàn chân
                              Đời cũng chỉ là một thoáng phù vân
                              Được hay mất ?
                              Có còn gì để lại.

                              Hạnh phúc là chi ?
                              Mà xa
                              Xa mãi 
                              Để phải mòn hơi trong mong đợi, kiếm tìm.

                              Giông bão về...
                              Con chim nhỏ giật mình
                              Thôi hót...
                              lặng im 
                              Đôi mắt long lanh ngẩn ngơ điều thảng thốt.

                              Mơ thế thôi !
                              Trăm nghìn năm 
                              Chỉ một
                              Vời vợi bên đời bao nông nổi, mịt mù

                              Giấc mộng tàn
                              Nửa mảnh hồn rơi
                              Và một thoáng
                              hình như...
                              Miên viễn trời xa mệt nhoài thân lữ thứ.
                              ...

                              Đâu là tương lai ?
                              Đâu là quá khứ ?
                              Lẫn lộn muôn đời hai chữ...
                              Dại_Khôn !

                              Tú_Yên
                              (01-05-2008)
                               
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 23 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 344 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9