Tìm lại bến bờ 
 (Mở cửa)
  
 Tắt hết đèn 
 Để ta đóng khung cuộc đời trong màn đêm 
 Bóng tối thâm u 
 Và êm đềm không tiếng động
  
 Rồi… 
 Chờ trông 
 Mong ngóng 
 Một lời gọi dịu dàng giữa những tiếng gió vọng về
  
 
 Đêm buông mành 
 Bóng tối như đặc quánh, lê thê 
 Có ai nhìn thấy một người đang cô đơn khóc ?
  
 Giữa khoảng trời 
 Tối đen 
 Mình ta chơ vơ, đơn độc 
 Người đi rồi 
 Cho mơ ước – bay vèo.
  
 
 Đóng cửa đi mà 
 Một trái tim yêu 
 Cài then nhé ! 
 Dặn lòng: đừng thương nữa
  
 Để 
 Vầng dương lên 
 Ta hân hoan mở toang thêm cánh cửa 
 Gió dịu dàng 
 Mơn nhẹ tóc vờn bay
  
 
 Chiếc lá xa cành 
 Lơ lửng 
 xoay xoay 
 Trời trong vắt 
 Yên lành 
 …Bình an lắm.
  
 Tự nhủ lòng 
 Đường thênh thang – vẫn rộng 
 Và cuộc đời cũng chẳng đến đổi nào đâu.
  
 Hãy cười lên 
 Đêm 
 Rồi cũng qua mau 
 Trời lại sáng 
 Ta ươm mầm tin yêu mới
  
 
 Ngày sẽ tới 
 Thật vững vàng 
 Ta bước đi không cần ngập ngừng, nghĩ ngợi 
 Tìm lại một bến bờ tràn ngập những niềm vui
  
 Hãy… 
 Mở cửa đi thôi.
  
 Tú_Yên 
 (21-11-2008)