Trang thơ Tú_Yên (P2)
...là thơ dịu dàng
Tôi không mơ chuyện xa vời
Bao quanh ta chỉ đất trời bao la
Mênh mông: tinh tú, thiên hà
Biết đâu hỷ xả với là từ bi ?!
Thiện tâm_Nhân nghĩa
…trao đi
Chỉ như một chút…mỗi khi chạnh lòng.
…
Kiếp người: có lại hoàn không
Tu thân mới thật điều mong bây giờ
Mượn lời con chữ để mơ…
Ước ao cuộc sống: là thơ dịu dàng.
Tú_Yên
(24-08-2016)
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2016 08:04:52 bởi Nguyệt Hạ >
Quê hương_Nỗi nhớ
Mẹ cho con một tấm lòng
Biết thương biết nhớ non sông hữu tình
Lời cha như ánh bình minh
Dạy con yêu quý sân Đình, gốc Đa
Nâng niu, chiu chắt gian nhà…
Có bờ ao với luống Cà chân phương
Có dòng sông – có con mương
Ấp ôm lấy những mảnh vườn sum suê
Mẹ là tiếng hát hương quê
Là mùa lúa chín ven đê lượn vòng
Là vầng dương buổi hừng đông
Sáng soi luống cải lên ngồng trổ hoa
Cha là mảnh ruộng bao la
Là dòng sông vượt đường xa về nguồn
Là cụm tre, trúc cạnh trường
Là trời đất Việt muôn phương thái hoà
…
Tôi về viết khúc tình ca
Quê hương là bóng mẹ cha bên đời
Là câu lục bát tuyệt vời
Là vuông sân để bé chơi năm mười
Là mái hiên rộn tiếng cười
Là nơi tôi nhớ – và người không quên
Tú_Yên
(09-06-2016)
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2016 10:58:21 bởi Huyền Băng >
[
Yên lành như cỏ
Hãy sống yên lành như cỏ
Bên đường mặc kẻ lại qua
Thong dong chờ sương nhỏ giọt
Vô tư – bình dị – thật thà
Tú_Yên
(16-09-2016)
Mơ ước như là…
Lồng lộng trên cao mây giao thoa cùng núi
Khúc Cổ Cầm ngân vọng buổi chia xa
Bây giờ tóc đã sương pha
Mà hay mơ ước như là trẻ thơ.
Tú_Yên
(17-09-2016)
Chợt…
Chợt thấy hồn thanh thản tợ hư không
Chẳng còn phải vướng bận lòng chi nữa
Sáng ung dung với cơm – ngày hai bữa
Chiều an nhàn cùng con chữ tiêu dao.
Tú_Yên
(24-09-2016)
Thế là...
Khi là gió
Khi là mây
...mãi miết
Bay giữa trời lồng lộng bóng hoang sơ
Như thiên sứ về trần gian hoá kiếp
Cho sông tương...muôn thuở (cố nhân chờ ?)
Mùa: chỉ 4 - mà đổi thay cõi thế
- Hoa muôn màu thắm sắc dệt thành Xuân
- Nắng lửa lựu làm Hè thêm rực rỡ
- Lá vàng Thu cho ai đó ngại ngần
- Sắc tuyết trắng khiến Đông càng giá lạnh
Thời gian qua mộng cũ cứ quay về
Trăng dường thể giữa trời thôi sóng sánh
Gió ru buồn khêu dậy nỗi đam mê ?
Mai cát bụi
Ta lại về bụi cát
Quên đắng cay
Quên hết những phong trần
Ôm tay trắng xoay vòng quay nhân ảnh
Chẳng còn gì ngoài mấy nỗi bâng khuâng.
Thì thôi nhé !
Thì thôi - đừng mơ ước
Gom thơ_đời ươm mất_được - phù du
Khi hoá kiếp - ta xin làm mây, gió
Thế là xong.
Không Hạ đỏ...vàng Thu
Thế là xong.
Mùa - lên tiếng tạ từ...
Tú_Yên
(25-09-2016)
Kiếp nhân sinh !
Cõi thế gian có lắm cảnh u buồn
Đừng cứ nghĩ bản thân mình trên hết
Có chói sáng thì rồi ra cũng chết
Chẳng đáng là gì…cái kiếp nhân sinh.
Tú_Yên
(14-10-2016)
* Cảm tác từ hai câu thơ của Tác giả RD:
"Cây chen núi – núi lên cao lồng lộng Tượng lấn trời – trời mãi rộng bao la" (RDinh)
Bên góc luân hồi
Lãng đãng trên cao – mây màu nguyên thủy
Khúc Cổ Cầm vạn kỷ mãi ngân nga
Dải Ngân hà xa tít tắp – xa
Trời bất tận – núi bao la vách núi
Cứ ngỡ trẻ mà Sao nghìn vạn tuổi
Tưởng rằng già, nhưng nông nổi – vẫn trăng
Thoáng trên cao nghiêng nghiêng bóng chị hằng
Gần dưới đất – đất lặng thầm cùng đất.
Chỉ là thế mà nhân sinh tất bật
Chỉ vậy mà lại cao ngất đa đoan
Dăm ba điều mơ ước cứ lụi tàn
Mong đi hết nẻo trần hoàn mệt mỏi.
Nhìn trời rộng – lòng âm thầm tự hỏi
“Kiếp con người là sáng_tối – phải không ?
Bước chân đời bao thuở hết long đong ?
Khi cuộc thế chỉ: được…không…có thể…?”
Mãn nguyệt
Tàn phong
Nhân hòa dâu bể
Bên góc luân hồi…kể lể chuyện xưa, sau.
Tú_Yên
(24-10-2016)
Khe khẽ thu đi
Khi thời gian qua vội vã
Là bấy mùa thu cứ trôi
Bao nhiêu hạt mưa hối hả
Tung tăng rơi giữa chừng trời
Là đêm ru ngày ươm mộng
Dệt thành bao khúc nhạc thơ
Là tôi mong điều giản dị
Một đời cùng với niềm mơ…
Giấc mơ một đời nguyên vẹn
Bên thềm khe khẽ thu đi
Nghe lòng miên man lay động
Liu riu tiếng gió thầm thì.
Tú_Yên
(02-11-2016)
Mưa Thu
Thế là mưa thu nhè nhẹ
Bên thềm lất phất…rơi…rơi
Dường như có gì trong gió
Làm mưa lên tiếng ru hời
Thế là chiều qua lẵng lặng
Thời gian cứ vậy mà trôi
Tháng năm chợt thành xa vắng
Như mây thu vắt ngang trời
Tôi gom: đêm mưa, ngày nắng
Thành mùa – theo bóng chim di
Thả neo niềm mơ một thuở
Cho cây đời biết xuân thì.
Tú_Yên
(04-11-2016)
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2016 03:15:24 bởi Nguyệt Hạ >
Tự dưng
Tự dưng thấy rất yên bình
Thì ra đời lắm chân tình thiện nhân
Không còn những nỗi bâng khuâng
Quanh ta bất chợt trong ngần thiều quang.
Tú_Yên
(09-11-2016)
Từ nay
Từ nay không vướng bận gì
Lo toan trút bỏ
Sầu bi trả đời
Đã xong ân nghĩa một thời
Lòng riêng thư thái
Tiếng cười nhẹ tênh.
Tú_Yên
(19-11-2016)
Cái cõi phù du
Con sóng lăn tăn theo dòng về cuối bãi
Gió ở lưng trời bay mãi để về đâu ?
Cuộc đời thường với bao nỗi bể dâu
Vẫn còn lắm thẩm sâu tình nhân loại
Trong cõi phù du dẫu nhiều hoang hoải
Luôn có kẻ trải lòng thiện ái chẳng so đo
Cứ mong cho người: được sung túc, ấm no
Và vững chải trên con đò Chân_Thiện_Mỹ.
Cái cõi phù du dẫu còn nhiều vị kỷ
Nhưng sống tốt với người thì sẽ thấy tâm an.
Tú_Yên
(23-11-2016)
Chị à !
Vài hôm nữa là giỗ lần thứ hai của chị rồi.
Mới đó thôi mà đã gần ngàn ngày.
Thời gian như mây bay…như gió thoảng – qua nhanh đến chẳng thể ngờ.
Chỉ là gần ngàn ngày…mà em thấy như chị đã bỏ em từ rất lâu lắm rồi vậy !
Chị !
Em nhớ chị nhiều lắm – Chị có biết không ?!
Mỗi ngày qua đi – cái nhớ như hằn sâu vào góc hồn riêng và cứ nằm yên đó mà quắt quay da diết.
Chắc là sẽ không ai có thể hiểu được: nỗi đau xót của sự trơ trọi khi nhìn quanh mình chẳng còn cha mẹ hay anh chị em.
Em rất nhớ mọi người – rất nhớ ! Ngày giỗ Chị
(08-11 âl)
Ngày giỗ Chị – lòng em nghe bối rối
Một chút buồn ?
Không.
Chính là nỗi xót xa
Mới thôi mà – hai năm đã trôi qua
Thiếu vắng Chị.
Nắng chợt nhòa…dợm tắt.
Ngày giỗ Chị – sao nghe lòng quặn thắt ?
Nhớ vô vàn dù Chị thật xa xôi
Năm sẽ tàn
Mây trắng mãi hoài trôi
Không có Chị.
“Đời là đời – vẫn thế !?”
Dù cứ dặn – mà sao luôn không thể…
Quên cái thời: Chị để lắm thương yêu
Chiều lại chiều
Chiều đổ bóng liêu xiêu
Sáng lại sáng
Sáng nghe nhiều trống vắng.
Ngày giỗ Chị.
Ước sao lòng tĩnh lặng
Tâm nhẹ nhàng như mây trắng vô ưu
Mượn ngôn từ – em gửi mấy lời thư
“Thanh thản ở miền chân như – nghe Chị”
Tú_Yên
(04-12-2016)
Nên hãy rèn mình
Ta chỉ là một hạt bụi mà thôi
Là tia nắng về cuối trời mất hút
Là nguyệt tận – chỉ thanh tao khi mọc
Nên hãy rèn mình: cố sống thật khiêm cung.
Tú_Yên
(11-12-2016)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: