Dưng dưng thả bước theo hồn nắng
Giữa dòng người nườm nượp sắc tươi
Vì không có ngững gì tôi đã có
Ánh mắt đôi say đắm nhìn nhau
Thả ánh mắt buồn rơi trên lá
Điểm hoa vàng leo lắt cô đơn
Người qua lại nào ai san sẻ
Nỗi buồn vương xa vắng người thương
Mây lạc lõng hoàng hôn nhạt quá
Tóc em đâu để gió cô đơn
Không đùa giỡn buông mình trên cỏ
Dáng người thương vương vấn gió ơi
Lòng run rẩy theo từng tiếng nhỏ
Trời mưa xa như chút nỗi buồn
Lòng thương nhớ tuôn trào giọt lệ
Lã chã rơi ướt đẫm đêm buồn
Hàng ghế đá buồn hiu quạnh quẽ
Một mình ai cô lẻ bóng hình
Đôi mắt nhắm mơ hồ phương lạ
Buồn hay vui cảnh vắng người thương