Trước hết SĐ xin cám on TK nhiều nhiều. Thật ra câu truyện này không phải là hư cấu hoàn toàn. Không dễ gì SĐ tưởng tượng ra một truyện như vậy!
SĐ tình cờ nghe được truyện này do một người đã rất lớn tuổi trong gia đình kể lại. Khi nghe kể xong vì có những chi tiết có vẻ huyền bí khó hiểu nên SĐ có thắc mắc hỏi lại thì người ấy tâm sự rằng khi còn rất bé được người ông trong gia đình đọc cho nghe truyện này từ trong một gia phả. Và cũng thắc mắc như SĐ thì được ông nội bảo rằng nếu không có thật thì chả ai viết vào gia phả vì mục đích của gia phả là để cho con cháu đọc những hay dở kinh nghiệm của các thế hệ trước. Mục đích là để con cháu đừng bao giờ tự tử vì tự tử khong thể siêu thoát và đừng nghĩ chết là hết . Sau đó khi lớn lên vào khoảng thập niên 50 người này bất ngờ đọc được câu chuyện tưởng như truyền thuyết này ở một tờ báo miền nam do Nguyễn Vỹ viết. Truyện đại để như sau: có một anh học trò được hứa là sẽ lấy được ngừoi mình thương nếu như thi đậu. Nhưng rủi thay học giỏi hay chữ nhưng anh ta lại rớt khoa thi đó nen giữa đường đến bên một dòng sông anh ta lao đầu xuống tự vẫn. Hồn anh ta khong siêu thoát hiện lại thành người phá làng phá xóm. Trong truyện thực anh ta còn biến thành người, làm thầy đồ dạy học nhưng vì là quỷ nen dạy một lúc học trò không thấy anh ta đâu nhìn quanh quất kiếm tìm thì nghe một tràng cười nhin lên thấy ông thầy ngồi trên xà ngang cười ha hả.
Ông thầy còn dụ dỗ con gái nhà lành khiến cho bị chửa hoang nhưng khi sanh thì sanh toàn bọc nước.
Đến khi chịu không nổi dân làng mới phải mời thánh mẫu Liễu Hạnh trừ khử. Nhưng khi lên đồng người ta mới biết anh ta phep thuật khong thua gì Liễu Hạnh. Những phép thuật bà Liễu Hạnh làm được anh ta cũng làm được. Sau đó bà Liễu Hạnh phải bảo rằng nếu còn quây nhiễu dan làng thì sẽ khiến cho sét đánh tan hồn.
Nội dung chỉ vởn vẹn như vậy nhưng SĐ đã hư cấu thành một truyện dài vì SĐ tin là con người chúng ta thể xác chỉ là phù du linh hồn mới quan trọng.
Những chi tiết khác về ngành y SĐ cũng lấy từ những tư liệu có thật của gia đình.
Còn vấn đề lên đồng khong phải chỉ có văn hoá VN mới có!
Nếu sđ nhớ không lầm thì trong cuốn sách Freedom in exile có một chương đề cập đến chuyện cầu hồn bên Tây Tạng đã có từ ngàn năm trước. Việc nhập xác và thăng xuất mô tả trong cuốn này rất giống như ở VN chúng ta. Trong cuốn này còn cho thấy Đức Dalat Lama tuy tu theo phật pháp nhưng tư tưởng ông rất phóng khoáng không an chay trường vẫn ăn thịt cá.
TK biết không, đúng là lúc đầu SĐ viết truyện này với tựa đề Vô Biên có nghĩ về vấn đề tự do cá nhân nhưng khi đọc bài viết của TK SĐ có cảm tưởng như nó mới mẻ và SĐ rất hạnh phúc khi đọc được những ý tưởng đầy sáng tạo về tác phẩm VÔ Biên khiến như tác phẩm không còn là của riêng mình nó là một phần của độc giả rồi!
Bài phe bình này tiếp sức cho SĐ cầm bút viết tiếp đây! Sắp đến giải vo địch bóng đá euro SĐ sẽ lợi dụng thời gian ngồi chờ coi bóng đá tối khuya để viết tặng bạn đọc truyện khác. Nhưng chắc chắn những truyện sau này sẽ không còn được như truyện VÔ BIÊn nếu như theo tiêu chuẩn của TK đòi hỏi. Đây cũng là truyện cuối cùng SĐ viết về một thời đã xa và rất gian nan vất vả khi viết về truyện dã sử. Giờ SĐ chỉ đủ sức viết truyện giải trí đương thời mà thôi ! Vì TK biết đó viết truyện ngày nay khi nào cũng dễ hơn viết truyện ngày xưa!
MỘt lần nữa xin cám ơn TK đã đọc và có ý kiến!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2016 19:48:30 bởi sen dat >